Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1071


Lúc đó vừa mới sinh xong, bà cảm thấy vô cùng mệt mỏi như vừa suýt chết nên chẳng còn tâm trạng suy nghĩ cặn kẽ những lời lão phu nhân nói liền tin ngay đó là sự thật.


Đây là điều ân hận của bà trong nhiều năm nay.


“Mẹ, mọi chuyện dù gì cũng qua hết rồi.”


Cố Hề Hề thấy tâm trạng mẹ mình buồn như vậy liền nhanh chóng thay đổi chủ đề.


“Nào, mẹ con chúng ta cùng vào trong thăm chị ấy đi, chị ấy còn chưa nhìn qua đứa nhỏ nữa.”


“Được rồi.”


Hai người vui vẻ cùng nhau bế đứa bé vào phòng.


Nhìn thấy bọn họ đi vào, Vân Mạc Dung nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn hai đứa nhỏ của mình.


Đó là đứa con mang cùng huyết thống, dòng máu với cô ấy, là do cô ấy hoài thai chín tháng mười ngày mới sinh ra được bọn nhỏ, nghĩ vậy nước mắt cô ấy liền tuôn trào vì quá xúc động.


“Chị ơi, sau này để em nuôi đứa nhỏ nhé.”


Cố Hề Hề nói.


“Nhìn đi, đứa nhỏ giống em chưa kìa.”


Tưởng phu nhân đứng bên cạnh nghe thấy thế liền lên tiếng trách yêu.


“Con bé này lại nói vớ vẩn cái gì nữa vậy chứ? Chẳng lẽ nhà họ Tưởng lại không nuôi nổi hai đứa bé đáng yêu này sao, mà còn phải nhờ dì của nó nuôi giúp một đứa.”


Mọi người có mặt đều bật cười trước đoạn hội thoại của hai người.


Tưởng phu nhân sốt sắng ôm chầm lấy đứa con gái nhỏ yêu thương hôn hít đủ kiểu.


“Mạc Dung, con là người có công rất lớn của nhà họ Tưởng chúng ta! Nhờ có con mà nhà họ Tưởng chúng ta mới có thêm hai thiên thần đáng yêu xinh xắn như thế! Nào nào, để bà nội nhìn xem công chúa nhỏ xinh xắn của nhà chúng ta.”


Nhìn thấy biểu tình hiếm có của Tưởng phu nhân, Vân phu nhân cùng Cố Hề Hề đều không hẹn mà gặp cùng nhau nở nụ cười.


Vân Mạc Dung lúc nào cũng trầm ổn giờ này cũng bị lây hành động của hai người bọn họ.


“Con cứ nghỉ ngơi cho tốt.”


Vân phu nhân cẩn thận lau mồ hôi cho con gái.


“Mọi chuyện ở đây hết thảy đều có bọn mẹ lo liệu!”


Vân Mạc Dung gật đầu đáp lại rồi nuối tiếc nhìn theo bóng dáng Vân phu nhân và Cố Hề Hề ra khỏi phòng.


Thời gian nhanh chóng trôi qua, mới đó cũng đã tới ngày đầy tháng của hai đứa nhỏ.


Một tháng trôi qua hai bảo bảo đã thay đổi không ít, bé gái ngày càng giống Cố Hề Hề, trong khi cậu nhóc lại trông rất giống bố.


Những đường nét tinh tế trên khuôn mặt đã có thể đoán biết được cậu bé sau này lớn lên sẽ hớp hồn không ít phụ nữ.


Bữa tiệc đầy tháng của nhà họ Tưởng được tổ chức rất hoành tráng.


Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần cũng hăng hái đến phụ giúp một tay, Mộc Nhược Na thấy vậy cũng hào hứng đi theo nhưng cuối cùng bị bắt ra ngoài không tình nguyện tiếp đón khách khứa.


Vân Mặc Dung lúc này cũng vừa xong thời gian ở cữ, thân thể gần như cũng đã bình phục như lúc đầu, nhưng người nhà cô ấy vẫn còn lo lắng đủ điều, vẫn chưa cho cô ấy động tay vào bất cứ việc gì.


Cô ấy chỉ cần nằm nghỉ ngơi tịnh dưỡng để dưỡng sức chăm sóc hai đứa nhỏ khỏe mạnh là được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK