“A!—Là ai làm? Là ai!” Đậu Miêu khống chế không nổi tâm tình của mình, cao giọng thét lên” Ai cắt hỏng tác phẩm của tôi!”
Vương Uông nghe được động tĩnh của Đậu Miêu, tóc chưa lau khô liền chạy ra, vừa hay nhìn thấ Triệu Tinh, Lý Phân, Thẩm Khả Khả cũng đi ra khỏi phòng.
“Quỷ gào gì vậy? Tối khuya rồi.” Triệu Tinh vẻ mặt không cam lòng mở miệng nói.
Lý Phân không hiểu nhìn về phía phòng của Đậu Miêu: “Đây là xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Khả Khả bình tĩnh nói: “Đi xem đi.”
Vương Uông nhặt từ trên mặt đấy lên, xoay người nhìn Triệu Tinh, Lý Phân và Thẩm Khả Khả, hỏi: “Rốt cuộc là ai phải làm như vậy? Mọi người cạnh tranh công bằng, sau phải làm mấy chuyện xấu sau lưng?”
“Cũng không phải là tôi làm.” Triệu Tinh dáng vẻ ngạc nhiên: “Tôi vẫn luôn ở trong phòng của mình, tôi lại không?”
“Cũng không phải là tôi.” Lý Phân vội vàng phủi sạch chính mình: “Tôi cũng không có nhàm chán như vậy.”
Thẩm Khả Khả lập tức nói ra: “Càng không phải là tôi rồi, tôi không đáng mà! Hàng thủ công tôi làm trân quý hơn các người nhiều.”
Vì vậy bốn người cùng đi đến gian phòng của Đậu Miêu, Đậu Miêu tức giận đến toàn thân đều run rẩy, con rối trong tay đã tan hoang không nhìn ra hình dạng.
Đậu Miêu hung hăng ném tác phẩm xuống đất: “Rốt cuộc là ai làm!”
Biểu hiện trên mặt của Triệu Tinh, Lý Phân, Thẩm Khả Khả cũng hơi đổi.
“Đây là xảy ra chuyện gì? Ông trời a! Ai làm vậy?” Vương Uông cũng nhìn thấy con rối trên mặt đất, đã bị hủy không thể hủy hơn!
Vương Uông lập tức nở nụ cười: “Chúng ta ở đây tổng cộng chỉ có năm gường, chẳng là là tôi phá?”
“Này cũng khó mà nói.” Triệu Tinh bĩu môi nói: “Ai biết có phải là có số người biểu hiện ra tỷ muội tình thâm, sau lưng liền cố ý làm chuyện xấu chứ? Dù sao, sau lần khảo hạch này, chỉ có một người có thể ở lại. Tỷ muội tình thâm cái gì cũng không sánh bằng thư mời của tập đoàn Doãn thị.”
Vương Uông và Đậu Miêu lập tức yên tĩnh.
Triệu Tinh châm ngòi quá rõ ràng.
Đậu Miêu tỉnh táo nói: “Tôi tin tưởng Vương Uông, cô ấy không làm loại chuyện này. Nếu như cô ấy muốn phá hủy tác phẩm của tôi, hoàn toàn không cần phải làm tinh tế cho tôi như vậy, chỉ cần cố ý giấu dốt làm xấu mà thôi. Dù sao tôi cũng không nhìn ra.”
Vương Uông cảm kích nhìn Đậu Miêu.
“Aizzz, tôi đây cũng không biết.” Triệu Tinh ngáp một cái: “Thời gian không còn sớm, tôi phải về nghỉ ngơi. A, tôi nghe nói là, tác phẩm thủ công lần này, phải đưa vào trong thành tích khảo hạch đấy!”
Nói xong, Triệu Tinh nhìn có chút hả hê rồi đi.
Ánh mắt Lý Phân lóe lóe, cũng không nói gì, liền quay lại phòng ngủ rồi.
Thẩm Khả Khả bĩu môi một cái, nói: “Hai người thật ngu ngốc!”
Nói xong, cũng đi.
Trong phòng chỉ còn Vương Uông và Đậu Miêu, Vương Uông thấp giọng hỏi: “Cô hoài nghi là ai?”
“Triệu Tinh hiềm nghi lớn nhất, cô ta từ ngày đầu tiên đã thích khống chế mọi thứ, hơn nữa có thù tất báo.” Đậu Miêu mở miệng nói ra: “Nhưng mà cũng không dễ nói, Lý Phân cũng có hiềm nghi. Cô ta ít nói, không thêu dệt chuyện. Nhưng mà có câu nói rất hay, chó cắn người thường không sủa. Về phần Thẩm Khả Khả, tôi khó mà nói. Dáng vẻ Thẩm Khả Khả dường như gia thế rất tốt, cô ta vừa mới nói, phẩm chất tác phẩm của cô ta rất tốt, cô ta không nên nhỏ nhen làm chuyện này.”