Câu nói này của Tiểu Vương là thành tâm thành ý mà nói ra, do đó khi Tiểu A nghe được thì sâu thẳm trong lòng đột ngột dâng lên chút rung động và ngọt ngào không biết tên.
Sau đó, khi Tiểu Vương và Tiểu A lại đứng trước mặt đám bạn học lần nữa nhưng những người kia vẫn còn không thèm dè chừng mà cứ bàn luận về chuyện của cô ấy.
Từ lúc Tiểu Vương đẩy cửa bước vào, tiếng cười bên trong im bặt lại.
Hoàng Ái Linh nhìn thấy Tiểu Vương mặt mày tinh xảo, bên dưới đáy mắt hiện lên một tia ghen tỵ và lo lắng.
Từ nhỏ cô ta đã biết Vương Uông là người có gương mặt rất đáng yêu, mặc dù không phải là dáng cằm nhọn đang nổi tiếng bây giờ, nhưng cũng là loại hình mà nhiều người đàn ông yêu thích.
Ví dụ như Mạnh A Nhiên cũng rất thích.
“Ôi, đây không phải là bạn học Vương của chúng ta đấy sao? Tốt nghiệp đại học rồi sao? Sao giờ mới trở về vậy?” Hoàng Ái Linh giả vờ như vô cùng thân quen với Vương Uông, đi tới chỗ của Vương Uông, nhìn thoáng qua khăn lụa Hermes và túi xách LV bên người Vuông Uông, bên dưới đáy mắt càng hiện lên vẻ ghen ghét.
Dựa vào cái gì mà Vương Uông vừa mới tốt nghiệp đại học đã có thể dùng được những sản phẩm cao cấp như vậy?
Cô ấy là đang dùng hàng nhái sao?
Hoàng Ái Linh giả vờ kêu lên đầy thảng thốt: “Ấy chà chà, các bạn học xem này, Vuông Uông làm ra vẻ gì nè! Cô nhìn mình đi, thế mà lại dùng hàng nhái là sao? Chậc chậc, muốn hư vinh đến thế à? Nghe nói bây giờ cô đang làm trợ lý cho người có tiền, cô nói xem, cô trẻ tuổi như vậy sao lại nghĩ không thông thế? Làm gì không làm lại đi hầu hạ cho người ta là sao? Thôi, như vậy đi, tôi sẽ đi chào hỏi với tổ trưởng của mình, cô tới đó làm việc đi! Bên đó làm việc xuyên suốt từ sáng tới tối, một tháng nghỉ được một ngày, cũng được hai nghìn sáu trăm đấy! Chúng ta cũng đều như nhau cả, cũng đừng mặc mấy thứ hàng nhái này mà lừa dối người khác. Anh A Nhiên, anh nói xem có đúng không nào?”
Vương Uông nhìn qua thấy Mạnh A Nhiên cũng đến, nên gật nhẹ đầu với anh ta, rồi quay sang nói với những người khác: “Giới thiệu với mọi người một chút, vị này là cấp trên của tôi, Hạ Tử Sầm.”
Tiểu A quay về phía bọn họ hơi gật nhẹ đầu: “Rất vui vì gặp được mọi người!”
Mấy người kia nhìn qua, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, từ trên người Tiểu A họ đều cảm nhận được một loại cảm giác áp bách chưa bao giờ thấy.
Theo bản năng họ cũng cúi đầu không dám đối mặt với Tiểu A.
Tiểu A đi theo bên cạnh Doãn Tư Thần nhiều năm như vậy, trên người tự nhiên cũng sẽ mang theo một loại khí thế bề trên.
Đừng nói họ chỉ là những người tuổi đời còn quá trể chưa thấy qua việc đời, cho dù là những nhà giàu bốn năm mươi tuổi kia khi nhìn thấy Tiểu A không phải cũng vô cùng kính trọng đó sao?
“Vương Uông, vậy thì cô không đúng rồi, hôm nay là ngày họp lớp của chúng ta, cô lại dẫn theo người ngoài tới là có ý gì đây?” Con ngươi Hoàng Ái Linh đảo một vòng, ngay lập tức mở miệng nói tiếp:
“Người này không phải bạn trai cô đó chứ? Cô là dẫn theo người nhà tới à?”
Qủa nhiên, sắc mặt Mạnh A Nhiên lập tức thay đổi, ánh mắt liếc về phía Tiểu A, âm thầm so sánh một chút.
Dường như bộ dáng của anh ta là không gì sánh bằng đối phương. Chẳng lẽ người đàn ông này thật là bạn trai mà Vương Uông kết giao bên ngoài sao?
Mạnh A Nhiên suy nghĩ miên man.
Hoàng Ái Linh nhìn thấy sắc mặt của Mạnh A Nhiên như vậy thì biết nước đi này của mình đúng rồi.
Cô ta cũng không tin, khi để Mạnh A Nhiên tận mắt nhìn thấy Vương Uông dẫn theo đàn ông tới đây, mà anh ta vẫn không có suy nghĩ chút gì hết!