Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh mắt của ông chủ Cung nhìn xung quanh một vòng, với kinh nghiệm nhiều năm của mình, ông ta cũng đã đánh giá ra hôm nay là buổi họp lớp, nhưng chắc hẳn cũng không vui sướng gì nổi.
Không, không chỉ không thoải mái mà xem ra những người này còn chọc cho trợ lý Tiểu A và trợ lý Vương khó chịu.
A, bọn tôm tép nhải nhép này cũng gan quá rồi đó!
Ngay cả người bên cạnh tổng giám đốc Doãn và mợ chủ cũng dám bắt nạt!
Ánh mắt ông chủ Cung xẹt qua mấy người trên bàn ăn, cảm thấy bọn họ khá quen mặt, quyết định quay về phải điều tra thử xem, nếu như người trong công ty của ông ta thì lập tức khai trừ luôn vậy!
Tuyệt đối không thể để mấy thứ phân chuột này làm hỏng ấn tượng của ông ta trước mặt tổng giám đốc Doãn!
Lúc này, Hoàng Ái Linh vẫn không hết hy vọng, nhịn không được mở miệng nói tiếp: “Diện kịch cũng giống lắm đó! Hả, các người nói có đúng không nào?”
Đáng tiếc, lần này không có dai dám hùa theo lời Hoàng Ái Linh nữa.
Hoàng Ái Linh nhìn qua hai bên, nhìn sắc mặt mấy người bạn học ở đây đều đang tái xanh, đứng ngồi không yên thì cảm thấy vô cùng khó hiểu, nên hỏi ra: “Các người bị làm sao vậy? Vương Uông là ai, chúng ta đều hiểu rõ hơn ai hết! Cả người cô ta đều phủ bằng hàng nhái, sao có thể nhận biết người có tiền gì…”
Ông chủ Cung nghe vậy thì lập tức nở nụ cười khẽ: “Không biết cô gái này ở đâu nhỉ? Họ Cung tôi đây tuy không phải là người có tiền gì nhiều, vì trước mặt tổng giám đốc Doãn thật sự tôi chỉ như đom đóm với ánh trăng. Cũng không biết cô xuất thân từ dòng họ nào, hoặc gia đình danh giá nào mà miệng mồm lại lớn như vậy, còn dám chất vấn trợ lý Tiểu Vương như thế hả?”
“Tôi…” Hoàng Ái Linh không nói được câu nào.
Cô ta thì làm gì xuất thân từ gia đình danh giá nào được? Bộ quần áo trên người của cô ta cũng là bộ quý nhất trong tủ quần áo rồi, bộ này cũng phải tốn cả tháng tiền lương mới có được, đau lòng gần chết đây!
Nếu không phải vì tham gia lần họp lớp lần này thì cô ta cũng không nỡ mua đâu!
“Xem ra, bữa cơm này ăn không rồi nổi đâu.” Tiểu A đứng lên, nói:
“Ông chủ Cung, gần đây có đồ gì ăn ngon không?”
“Có có chứ, đương nhiên là phải có rồi, mời cậu, trợ lý Vương mời, tôi mời hai người ăn cơm, còn mong hai người nể mặt tôi tuyệt đối đừng khách khí với tôi nha, có việc gì thì cứ nói, tôi nhất định sẽ thỏa mãn điều hai người cần.” Ông chủ Cung lập tức cười rạng rỡ lui về sau một bước, tự mình mở cửa phòng cho Tiểu A và Tiểu Vương đi ra.
Lúc này, một đám bảo vệ mặc bộ tây trang cắt may riêng của hãng Arrmani đang đứng ở ngoài cửa, xếp thành hai hàng,nhìn thấy Tiểu A và Tiểu Vương thì lập tức đứng thẳng người chào hỏi: “Trợ lý A, trợ lý Tiểu Vương.”
Tiểu Vương giật nảy mình, lúc nào thì mình lên chức thành trợ lý rồi?
Chỉ là cảm giác cáo mượn oai hùm này thật sự thoải mái tới tê người mà!
Không nghĩ tới Tiểu A còn gọi thêm bảo vệ tới! Qúa nở mày nở mặt rồi đấy!
Tiểu A gật đầu: “Vất vả cho mọi người rồi. Đúng rồi, vừa rồi có cô Hoàng chất vấn quần áo và túi xách trên người Tiểu Vương hàng nhái, các người giải thích với cô ta chút đi.”
Trong đó có một người bảo vệ đứng ra trước, mở ra một tập hồ sơ, bên trong đặt hóa đơn và giấy chứng nhận: “Mỗi món đồ trên người trợ lý Tiểu Vương đều là đồ công ty cung cấp, cho cá nhân sử dụng miễn phí. Đây chính là phúc lợi của nhân viên tập đoàn Doãn thị chúng tôi.”