Vương Uông cũng không khách khí với Đậu Miêu, hai người lập tức đi hợp tác làm việc.
Cả căn biệt thự chính là có bốn phòng tắm và toilet.
Đúng thật là một công việc không thoải mái.
Tập đoàn Doãn thị tìm chính là trợ lý, cũng không phải là thứ hay sinh sự kiếm chuyện.
Đợi sau khi Triệu Tinh và Lý Phân, Thẩm Khả Khả rời khỏi, Vương Uông khẽ nói với Đậu Miêu: “Sân mặc dù lớn, nhưng mà quét dọn cũng đơn giản. Sau khi tôi làm xong việc, sẽ đến giúp cô quét dọn.
Mặc dù đáy lòng Đậu Miêu không cam lòng, nhưng mà cũng không ngu xuẩn.
Nếu như lúc này loạn lên, chỉ sợ không phải huấn luyện, trực tiếp trở về.
“Vương Uông và Đậu Miêu này, trọng điểm chú ý một chút.” Tiểu A mở miệng nói với người bên này. “Nếu như giữa các cô ấy không có chút mâu thuẫn nào, nghĩ cách tạo ra chút phiền toái cho các cô ấy.”
Chỉ có gặp được phiền toái, mới có thể nhìn ra được thực lực chân chính và năng lực của một người.
Các cô không biết là, biểu hiện vừa rồi của các cô, cũng đã thông qua giám sát, truyền đến trước mặt tiểu A rồi.
Ngay một khắc các cô bước vào biệt thực này, khảo hạch đã bắt đầu rồi.
Nhưng mà, các phiền toái này chưa tìm cho các cô, ông trời đã làm giúp chuyện này.
Vào tối hôm đó, trời đột nhiên đổ mưa to.
Mưa to làm đứt dây điện của biệt thự, cả căn biệt thự lập tức mất điện, lâm vào trong một mảnh tối đen như mực.
Vương Uông lại càng hoảng sợ, vội vàng dùng đèn pin di động chiếu sáng,ra đến cửa phòng liền tình thấy đèn pin của những người khác phát ra.
“Làm sao bây giờ? Muộn như vậy, đi đâu kiếm người sửa điện đây?” Triệu Tinh nhịn không được nén giận nói ra: “Nhanh chóng tìm xem có ngọn nén nào hay không.”
Lý Phân và Thẩm Khả Khả xoay người đi đến phòng tạp vụ tìm nến, Đậu Miêu thế như lại lập tức kéo Vương Uông đi xuống tầng một, thấp giọng nói ra: “Tôi nhớ hôm nay lúc vào phòng bếp uống nước, dường như nhìn thấy một cái rương, để một số vật phẩm sinh nhật, nói không chừng sẽ có ngọn nến, chúng ta lặng lẽ đến xem đi.”
Vương Uông do dự một chút, liền đi theo Đậu Miêu.
Trải qua một hồi tìm kiếm, thật đúng là để cho Đậu Miêu tìm được một ít nến nhỏ, mập mập lùn lùn, chỉ dài bằng ngón tay, tầm năm sáu cm, nhen nhóm chiếu sáng là đủ rồi.
Hai người nhìn nhau cười, ôm ngọn nến quay lại.”
“Triệu Tinh, chúng tôi tìm được một số nến nhỏ, mọi người trước chia ra cầm về phòng khẩn cấp đi.” Đậu Miêu cũng không có giấu giếm, thả mấy ngọn nến lên bàn, nói: “Thời gian không còn sớm, buổi sáng ngày mai giáo viên đến rồi, đến lúc đó sửa vẫn kịp.”
Triệu Tinh nhìn liếc qua Đậu Miêu, muốn nói lại thôi, cô cũng không còn biết nói gì, cầm lấy ngọn nến của Đậu Miêu, xoay người về phòng, cũng không gọi Lý Phần và Thẩm Khả Khả một tiếng.
Vương Uông thấp giọng nói: “Chúng ta có phải gọi bọn họ một tiếng hay không?”
Đậu Miêu giãy dụa một lúc, mới lên tiếng: “Thôi, cho các cô ấy một cái vậy. Chúng ta chỉ là quan hệ cạnh tranh, cũng không phải là đại thù sống chết đi.”
Ngọn nến là Đậu Miêu tìm được, cô ấy đương nhiên có quyền phân phối.
Lý Phân và Thẩm Khả Khả sau khi trở lại nhận lấy ngọn nến của Đậu Miêu, trên mặt dường như có chút mất tự nhiên, vội vàng nói cảm ơn rồi trở về phòng.