“Anh Tiểu A, cẩn thận!” Âu Dương Đình không nhịn được hét lên nhắc nhở Tiểu A, cô ta sợ Tiểu A bị tổn hại.
Ông chủ tiệm thịt nướng đau lòng ôm đầu: “Tiệm của tôi mà!”
Thật ra thì ông ta cũng biết đối phương đập tiệm của ông cũng sẽ bồi thường lại.
Nhưng ông vẫn đau lòng mà!
Ôi, đám người trẻ tuổi này không thể ngồi xuống nói chuyện cho tử tế sao?
Có phải cứ động một chút liền đánh nhau như vậy không?
Ôi trời, võ nghệ của người thanh niên kia thật tốt. Cậu ta so với Phương Chính năm đó cũng không kém bao nhiêu!
Chậc chậc chậc, viện điều dưỡng toàn người có tài cả!
Vừa lúc đó, ở xa đột nhiên có một bóng người chạy như bay tới.
Không đợi mọi người phản ứng kịp, chỉ thấy một cô gái nhỏ đáng yêu trong nháy mắt đã gia nhập cuộc chiến.
Cô đạp cái mâm bay lên không trung, trong chớp mắt cái mâm đó chia năm xẻ bảy.
Cô lượn một vòng đá lên eo người đàn ông, thừa dịp anh ta đau khom lưng lại thì túm cổ áo đối phương hất qua vai mình, người đó ngã xuống đất còn phải nhận thêm mấy đấm.
Người đàn ông bị đánh đến mức gào khóc!
Những người đàn ông ở đây đều sợ đến ngây người!
Cái gì, đây là thế nào vậy?
Đây là chuyện gì xảy ra?
Tại sao lại có thêm một cô gái nhỏ nữa!
Từ trước đến nay bọn họ đánh nhau cũng không bao giờ đánh phụ nữ!
Bây giờ làm sao có thể ra tay đây!
Tiểu A thấy cô, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười: “Làm sao? Em không yên tâm anh à?”
Tiểu Vương hất mặt: “Mới không phải, chỉ là sợ anh vứt mặt mũi của tổng giám đốc và mợ chủ đi thôi.”
Tiểu A và Tiểu Vương cùng đứng chung một chỗ đối mặt với đám đàn ông bị đánh nhe răng trợn mắt kia.
Âu Dương Đình cũng sợ đến ngây ngẩn!
Cô ta cho tới bây giờ cũng không biết một cô gái lại có thể đánh một người đàn ông nằm xuống!
Hay là trai giả gái?
“Còn đánh nữa không?” Tiểu A vẫn ung dung: “Muốn đánh thì cùng đánh! Đứng thẳng lên đánh, đừng nằm xuống như thế!”
Tiểu Vương trầm giọng nói: “Muốn đánh nhau thì tính thêm tôi nữa!”
Người đàn ông bị Tiểu Vương nhanh nhẹn đánh ngã vùng vẫy từ dưới đất bò dậy, nhìn quả đấm của Tiểu Vương thì không có nghĩa khí quay đầu bỏ đi.
Không chọc nổi, không chọc nổi.
Những người khác cũng nhìn, họ cũng không dám đánh, rối rít kiếm cớ chạy mất.
“Chờ một chút!” Tiêu Vương cất cao giọng gọi bọn họ lại: “Bồi thường tiền đi!”
Làm gì vậy?
Không đánh lại còn muốn chạy?