Cố Hề Hề nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Vân Mạc Dung, đồng thời lắc đầu: “Không có!”
Vấn đề này, nhất định không thể thừa nhận.
Nếu để người nhà biết, hai người họ suýt nữa không thể trở về từ bộ lạc nguyên thủy kia, có thể sau này hai người các cô sẽ không được ra khỏi nhà nữa!
Thái độ của nhà họ Vân từ trước tới giờ vẫn luôn rất kiên quyết!
Hai cô con gái đã mất giờ được tìm lại, đối với cặp vợ chồng nhà họ Vân mà nói, không có gì quan trọng hơn sự an toàn của con gái họ.
”Tế đàn đó, trước đây bố đã từng nhìn thấy rồi.” Vân tiên sinh thật sự không nghĩ tới, cứ như vậy nói tiếp: “Bộ lạc đó chia làm hai phần, một bộ phận cả đời không giao tiếp với thế giới bên ngoài, luôn ở trong địa bàn của mình. Ngoài ra chỉ có vài người giao lưu với người ở thế giới bên ngoài. Nhưng giao lưu rất ít, ngoại trừ một số trao đổi học thuật cần thiết, họ không bao giờ có bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào khác đối với người ngoài. “
Cố Hề Hề chuyển mắt: “Bố, sao bố lại muốn tìm hiểu về bộ lạc này. Nghe được ý của bố, người ta một chút cũng không muốn giao tiếp với bố, bố sao có thể nghe ngóng được?”
”Ồ, cái này ấy à, tất nhiên là do bên kia muốn mua thuốc của nhà họ Vân chúng ta rồi.” Vân tiên sinh thản nhiên nói: “Thuốc của nhà họ Vân chúng ta, nổi tiếng khắp thế giới. Đối với những căn bệnh khó chữa đó, muốn tìm bác sĩ hỏi thuốc, tất nhiên sẽ hỏi Nhà họ Vân ta, xem là có vị thuốc như vậy thật hay không. “
Vân tiên sinh mặt tràn đầy kiêu ngạo, đó chính là sức hấp dẫn của Nhà họ Vân.
“Vậy nên bố cũng nhân tiện có giao lưu với người của bộ tộc đó sao?” Vân Mạc Dung cụp mắt xuống, tự mình rót trà cho Vân tiên sinh: “Vậy bố đã từng đến bộ lạc nào đó lần nào chưa?”
“Bố chưa từng.” Vân tiên sinh lập tức lắc đầu nói: “Bộ tộc của họ đã đặt ra một giới hạn, nếu không có sự cho phép của thầy tế, người ngoài căn bản không thể tìm thấy vị trí của bộ tộc họ, người trong bộ tộc, căn bản cũng không thể ra khỏi mê cung mà thầy tế đặt ra.”
Quả nhiên là như vậy!
Ngày đó khi ở trong rừng cây nguyên thủy, thấy tế đó có ý định dẫn bọn họ đi!
Vân Mạc Dung gật đầu nhẹ với Cố Hề Hề, biểu thị rằng suy đoán của mình hoàn toàn đúng.
Thầy tế đó quả thật có vấn đề!
Hợp tác của anh ta và Doãn Tư Thần, cũng có vấn đề!
“Bộ tộc đó đã tồn tại hàng nghìn năm, vậy mà giờ vẫn tồn tại, đó quả thực là một điều rất kỳ diệu.” Vân tiên sinh nói: “Thầy tế của họ cũng rất thần kỳ, ông ấy có một số khả năng mà theo lẽ thường khó có thể chấp nhận được, mặc dù trong bài tế lễ, có đề cập rằng, thầy tế giỏi là người có thể giao tiếp với trời đất, là người có thể mượn sức mạnh của các vị thần. Câu này không sai, nhưng xác thực là có năng lực như vậy.”
Cố Hề Hề khẽ thở dài trong lòng.
Thật sự là có lại năng lực đó à!
Có thể điều khiển linh hồn, không phải là quá đáng sợ sao?
“Người như vậy, nếu không giao lưu thì tốt nhất là không nên giao lưu.” Vân tiên sinh kết luận: “Hề Hề, đây.”
”Dạ?” Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung cùng lúc nhìn lên.
”Bố chỉ là hai đứa con thôi, cuộc đời này như vậy là quá mãn nguyện rồi.” Vân tiên sinh một tay nắm tay một đứa con gái, nói: “Bố không yêu cầu các con có thể làm chuyện kinh thiên động địa, chỉ cần các con bình an là đủ rồi.”