“Doãn tổng!” Lúc này, mọi người xung quanh mới phục hồi lại tinh thần, kính cẩn đi tới chào đón: “Anh đã tới!”
Doãn Tư Thần khẽ gật đầu coi như là chào bọn họ: “Mấy ngày qua vất vả rồi.”
“Nào có nào có, chúng tôi đi trước đây!” Đám người đó đều không dám nói nhiều, vội vàng chào tạm biệt rồi rời khỏi hội trường.
Bọn họ đều không dám tiếp tục xem chuyện cười nữa.
Sẽ chết người đấy!
Trước khi đi, đám người này còn thương hại nhìn Chu Mãng đang bị trợ lý che kín miệng lại, có giãy giụa thế nào cũng không ra, bọn họ cùng lắc đầu tỏ vẻ nuối tiếc.
Lâm Phong kịp thời lên tiếng nói: “Đêm hôm kia và đêm hôm qua, Chu Mãng cũng đe dọa tôi, buộc tôi phải lừa Cố tổng đến phòng của anh ta. Tôi… tôi… tôi không đồng ý!”
Doãn Tư Thần quay sang nhìn Lâm Phong, vẻ mặt không phân biệt được vui giận, chỉ gật đầu nói: “Rất tốt.”
Cuối cùng thằng nhóc này đã thức thời, biết nên làm gì không nên làm gì, còn biết nhắn tin thông báo cho anh.
Nể tình cậu ta bảo vệ Hề Hề, anh sẽ tạm thời giữ lại.
Chu gia xong rồi.
Hoàn toàn xong rồi.
Đến khi về nhà, bọn họ nhất định phải giáo dục con cái của mình thật tốt, dạy cho chúng nó biết người nào có thể chọc, người nào có đánh chết cũng không thể chọc!
Chu Mãng đã quen phách lối ở nước ngoài, vừa trở về nước đã tự đi tìm chết, chọc ai không chọc lại đi chọc phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị.
Chậc chậc chậc, đúng là kẻ tự tin đến ngu muội!
Tiểu A chuyển ghế tới, Doãn Tư Thần kéo Cố Hề Hề cùng ngồi xuống, chậm rãi nói: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Đôi chân của Lâm Phong đều đã mềm nhũn ra, anh ta không ngờ, Doãn Tư Thần mang đến cho người cảm giác sâu không lường được, cao không thể leo tới đến như vậy.
Anh ta cố gắng lấy hết can đảm để đứng vững, lên tiếng giải thích: “Tôi cũng không biết tại sao Chu Mãng lại đột nhiên chú ý đến Cố tổng, chúng tôi đều từng nhắc nhở Chu Mãng rồi, nhưng không biết tại sao anh ta vẫn u mê không tỉnh.”
Doãn Tư Thần đưa mắt nhìn về phía tiểu A, tiểu A lập tức thấp giọng báo cáo: “Chu gia ở thành phố X, chủ yếu kinh doanh mỏ thiết và mỏ vàng, gia chủ hiện tại của Chu gia Chu tiên sinh có tổng cộng ba đứa con. Con trai trưởng do vợ đầu sinh ra, sau khi người vợ đầu qua đời, ông ta đi bước nữa, người vợ thứ hai sinh cho ông ta Chu Mãng và Chu Nghệ. Chu Mãng vừa được sinh ra đã được đưa đến Macedonia, rất ít khi trở về nước. Trong ba người thừa kế Chu gia, ngoại trừ con trai trưởng ra, còn lại đều thích trêu hoa ghẹo nguyệt, trong đó Chu Mãng và Chu Nghệ đứng hàng đầu. Năm ngoái, Chu Nghệ đến thành phố N chủ yếu là đến chơi đùa ở trong giới giải trí, bao nuôi rất nhiều tiểu minh tinh vô danh. Có lẽ là để tranh đoạt gia sản với anh cả, Chu Mãng lăn lộn ở nước ngoài mới bị gọi về Chu gia.”
Doãn Tư Thần gõ ngón tay lên bàn, không nhanh không chậm nói: “Xem ra, ở trong mắt vị Chu Nhị công tử này, Doãn gia tôi chẳng là cái thá gì!”
Chu Mãng tránh thoát khỏi tay của trợ lý, hét ầm: “Đúng, không sai, tôi xem thường anh đấy, nói đi, rốt cuộc anh là ai?”
“Doãn Tư Thần.” Doãn Tư Thần nói không to không nhỏ, nói rõ thân phận của mình ra: “Chủ tịch kiêm tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Doãn thị.”
“Chỉ là mặt trắng nhỏ có vẻ ngoài đẹp trai thôi… chờ đã, anh nói gì? Anh tên là gì?” Mới đầu Chu Mãng còn rất phách lối, chờ đến khi nghe xong thân phận của đối phương, xi măng trong đầu anh ta đông cứng lại, như nhớ ra lời ông già nhà mình dặn dò đi dặn dò lại, có đánh chết cũng không được đắc tội với người trong danh sách cần chú ý, hình như người đứng đầu danh sách… tên là Doãn Tư Thần?