Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1484


“A lô.” Dư Khiết trả lời điện thoại: “Có chuyện gì vậy?”


“Dù gì tôi cũng là mẹ của cô, chẳng lẽ bây giờ ngay cả một tiếng mẹ mà cô cũng không nguyện ý gọi hay sao?” Trong điện thoại truyền đến giọng nói của một người phụ nữ.


“Vẫn nên gọi bà là bà Cát thì thích hợp hơn.” Dư Khiết thản nhiên trả lời, nói: “Nhà họ Cát có vẻ như cũng không mấy vui lòng khi để cho bà liên lạc nhiều với tôi đâu nhỉ.”


“Con à, đứa nhỏ này, con vẫn còn đang giận mẹ à?” Bà Cát trong điện thoại than thở một tiếng rồi nói: “Những chuyện cũ năm xưa mẹ vốn là không muốn nói cho con biết.”


“Ừ.” vậy liền đừng nói.


“Oan nghiệt thật mà! Con hiện đang ở đâu? Chúng ta gặp mặt nói chuyện nhé!” Bà Cát nói: “Đừng có nói với mẹ là con không rảnh, dù bận rộn đến đâu đi chăng nữa thì cũng phải có thời gian ăn cơm chứ?”


Dư Khiết cũng biết rằng nếu như không đồng ý thì chỉ sợ rằng mấy ngày sắp tới cô ấy cũng không được yên ổn, dù sao hôm nay cũng không có bận gì, vậy thì cứ gặp mặt nói chuyện đi.


“Như vậy đi, vậy thì chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm vậy.” Dư Khiết uống một ngụm nước đá, nói: “Mẹ chọn địa điểm.”


“Tốt.” Bà Cát quyết đoán cúp điện thoại, rất nhanh sau đó đã gửi địa điểm gặp mặt ăn cơm cho Dư Khiết.


Dư Khiết thay một bộ đồ khác, áo phông rộng rãi kết hợp với một chiếc quần jean rách mang thêm một đôi giày thể thao.


Đeo balo lên vai, nhàn nhã thư thái rất giống sinh viên đại học.


Bà Cát đã tới từ sớm.


Một thân ung dung tao nhã, khiến cho Dư Khiết không nhận ra.


Ánh mắt Dư Khiết chớp chớp, ngồi xuống trước mặt bà Cát: “Mẹ tìm con rốt cuộc là có chuyện gì?”


Có thể quan trọng đến nỗi khiến một quý bà không bao giờ quan tâm đến chuyện bao đồng lại chủ động tới tìm mình?


Chắc hẳn không phải là một chuyện nhỏ rồi?


Ánh mắt bà Cát lóe lên một cái, nói: “Không có gì, chỉ là muốn hỏi con một chút, những năm qua sống như thế nào? Có bạn trai hay chưa, sau này có tính toán gì chưa?”


Dư Khiết mang biểu cảm kinh ngạc nhìn bà ta.


Đúng là hiếm thấy!


Mấy năm qua chưa từng để ý tới mình, bây giờ lại nhớ ra hỏi mình sống thế nào.


Khác thường đến lạ.


Chỉ sợ, bà ta chẳng phải đang mang mục đích khác tới chứ?


“Mẹ, cảm ơn mẹ vì còn nghĩ về chuyện của con.” Dư Khiết đưa mắt nhìn bà Cát, giọng nói không hề mang chút sợ hãi nào: “Mấy năm nay con vẫn ổn. Con đã có bằng luật sư và từng làm việc tại một công ty luật nổi tiếng, hiện tại ở nhà họ Mặc theo Tổng giám đốc Mặc làm cố vấn pháp lý. Mặc dù không giàu có nhưng muốn muốn ăn đủ no mặc đủ ấm thì cũng không phải vấn đề. Đãi ngộ của nhà họ Mặc không tệ, họ đã nộp năm khoản bảo hiểm xã hội và hai quỹ nhà ở cho con, sau này con già rồi sẽ còn cho con một khoản tiền bồi thường, con có thể thoải mái an hưởng tuổi già.”


Nghe được câu trả lời của Dư Khiết, ánh mắt bà Cát có chút không thoải mái: “Có thật không? Thật là tốt, mẹ nghe nói bên cạnh Tổng giám đốc Mặc có một cặp sinh đôi…”


Ánh mắt Dư Khiết ngay lập tức nhíu lại.


Bà ta đột nhiên nhắc tới Mặc Ngôn, Mặc Thuyết là có ý gì?


Quả nhiên là Hồng Môn Yến!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK