Đến lúc xế chiều, mẹ Tiểu Vương kéo cô vào trong phòng: “Con gái à, con nói thật với mẹ. Con và Tiểu Hạ đó thật sự không thể nào sao?”
Tiểu Vương khiếp sợ: “Mẹ nói cái gì vậy? Không phải con đã sớm nói rõ rồi sao? Quan hệ giữa con và Tiểu A chỉ là cấp trên cấp dưới, tuyệt đối không như mọi người nghĩ!”
“Được, mẹ tin con.” Mẹ Tiểu Vương dứt khoát nói: “Hai người các con đã không phải người yêu, cũng không thể cùng nhau, vậy con cảm thấy Mạnh A Nhiên thế nào?”
Tiểu Vương lập tức không nói gì.
“Chúng ta và nhà họ Mạnh ở cùng một xã chỉ khác tên con đường, hai nhà làm hàng xóm đã mấy chục năm, biết rõ gốc rễ lẫn nhau. Chúng ta không chỉ hiểu rõ nề nếp của nhà họ Mạnh, còn biết rõ tính tình của đứa bé A Nhiên kia. Bố mẹ rất thích đứa trẻ này, con xem con có cam tâm tình nguyện không?” Mẹ Tiểu Vương mở miệng nói: “Sớm muộn gì con cũng phải lấy chồng, so với việc tìm những người chúng ta không hiểu rõ nội tình ở ngoài kia, chi bằng tìm người biết rõ gốc gác.”
Trong đầu Tiểu Vương vô cớ né qua nụ cười của Tiểu A, đáy lòng càng thêm kháng cự.
Cô không muốn gả cho Mạnh A Nhiên.
Thậm chí là không muốn gả cho bất cứ người đàn ông nào.
“Mẹ, con còn nhỏ tuổi.” Tiểu Vương kháng cự trả lời.
“Không nhỏ nữa, những bạn học nữ của con đều đã kết hôn sinh con rồi.” Mẹ Tiểu Vương nói: “Thời điểm mẹ lớn bằng con, con đã được sinh ra rồi.”
“Như vậy đi, hai người các con ngồi xuống tâm sự một cách ôn hoà nhã nhặn.” Mẹ Tiểu Vương thay cô quyết định: “Không có phép con bắt nạt A Nhiên người ta, có nghe thấy không?”
Vẻ mặt Tiểu Vương vẫn đầy vẻ kháng cự.
“Con bé này, sao con không chịu nghe lời gì vậy? Mẹ với bà nội Mạnh là hàng xóm láng giềng vài chục năm rồi, cho dù con không thích Mạnh A Nhiên thì tốt xấu cũng phải đi đến, quan trọng là ở quá trình, cho nhà người ta một câu trả lời! Nghe thấy không?” Mẹ Tiểu Vương ra tối hậu thư: “Con xin ông chủ nghỉ mấy ngày đi! Mà thôi, để mẹ nói với Tiểu Hạ một tiếng!”
“Á á á, mẹ mẹ mẹ…” Không đợi Tiểu Vương kịp trả lời, mẹ Tiểu Vương đã nhanh chóng xoay người đi tìm Tiểu A.
Tiểu A đang ôm thức ăn mới mua về nhà, chuẩn bị cất đi tối ăn thì nhìn thấy mẹ Tiểu Vương lao tới trước mặt mình như một cơn gió: “Dì Vương?”
“Tiểu Hạ, dì thương lượng chuyện này với cháu, có thể cho Vương Uông nhà dì nghỉ mấy ngày được không?” Mẹ Tiểu Vương nói: “Cháu xem từ khi nó đi học đại học đến giờ chưa từng có thời gian về nhà. Bây giờ khó khăn lắm mới về được, cho nó nghỉ thêm vài ngày được không?”
Tiểu A trầm ngâm giây lát, sau đó nói: “Cháu sẽ báo lại chuyện bên này cho chủ tịch và mợ chủ, nếu không có gì ngoài ý muốn thì chắc là sẽ được. Chủ tịch và mợ chủ đều là người rất hiền lành, rất thông tình đạt lý!”
“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi…” Mẹ Tiểu Vương thở ra một hơi, lôi kéo tay Tiểu A, liên mồm cằn nhằn: “Không nói gạt cháu, Tiểu Hạ, dì chỉ có một đứa con gái, tấm lòng làm mẹ của gì đó, luôn ngóng trông bọn trẻ có được tương lai hạnh phúc bình an. Vương Uông đã hơn hai mươi tuổi, ở chỗ chúng dì kết hôn sớm, tuổi này nên kết hôn sinh mấy đứa nhỏ từ sớm rồi, nhưng con bé này luôn không sốt ruột, nhìn xem, bây giờ trong nhà có ý giới thiệu nó cho thằng bé nhà họ Mạnh, cho nên mới xin cháu cho nó nghỉ vài ngày, để hai đứa bồi dưỡng tình cảm cho tôi.”
Ý cười trên khóe miệng Tiểu A phai nhạt vài phần: “Bọn họ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau ạ?”
“Đúng vậy đúng vậy, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tuy nhiên tiểu học và trung học không học cùng trường.” Mẹ Vương không chú ý đến vẻ mặt của Tiểu A, tiếp tục nói: “Trước đây Vương Uông đi học ở nông thôn quê ngoại, đến lúc học trung học mới trở về. Tuy nhiên trước đây hai đứa nó vẫn chơi đùa cùng nhau, là tình hữu nghị từ hồi mặc yếm. Hơn nữa hai nhà là hàng xóm láng giềng, hiểu biết rõ đối phương, bố mẹ hai nhà cũng có ý này. Tiểu Hạ, con rể có điều kiện tốt như cháu, nhà dì không dám suy nghĩ, tuy A Nhiên không bằng cháu nhưng thắng ở cái thành thật, ở trước mặt bọn dì, bọn dì cũng yên tâm, tương lai có con, bọn dì cũng có thể giúp đỡ…”