Lúc này chẳng ai nói Tiết Tuyết không tốt nữa.
Mọi người chỉ nói rằng Tiết Tuyết quá hào phóng thôi.
Mặc Tử Hân nhìn chằm chằm vào bữa sáng trước mặt khoảng vài phút rồi mới cầm đũa lên thử một miếng.
Chà, mùi vị cũng không tệ, rõ ràng là cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều.
Những trợ lý của Mặc Tử Hân cũng đã ăn hết phần ăn sáng mà Tiết Tuyết mang đến, có người nói: “Ôi, cô Tiết thật quá hào phóng rồi, những món này đều do một đầu bếp nổi tiếng của thành phố N nấu. Nghe nói mỗi ngày ông ấy chỉ làm một trăm phần, muốn ăn phải đặt trước, nhiều trường hợp đặt trước cũng không có. Cô Tiết đã đặt nhiều như vậy, chắc chắn là tốn không ít tiền! ”
“Cô hai nhà họ Tiết đúng là không thiếu tiền thật đấy.” Ngoài ra còn có người nói: “Khoan nói đến vấn đề tiền bạc, chỉ riêng về thành ý đã là quá đủ rồi, cô Tiết thật sự rất xứng đôi với sếp chúng ta. Sếp cũng đã độc thân bao nhiêu năm nay rồi, cũng đến lúc cần ai đó bên cạnh để chăm sóc.”
Những người khác đều im lặng một lúc.
Đúng đấy, sếp chúng ta đã đến lúc cần có người bên cạnh chăm sóc rồi.
Không cần biết người ấy là ai, chỉ cần cô ấy không ngại việc trong lòng sếp vẫn còn bóng dáng cô gái khác, vẫn đồng ý bên cạnh sếp là được.
Họ còn mong muốn gì hơn nữa?
Dư Khiết ăn bữa sáng một chút, vẻ mặt toàn là hưởng thụ.
Quả nhiên đắt tiền thì có đạo lý của đắt tiền.
Bữa sáng ngon như vậy, quả nhiên là phải bán ít lại.
Cái loại nghệ thuật này, thật sự không phải là máy móc có thể thay thế được.
Trợ lý của Dư Khiết nhìn chằm chằm cô ta, Dư Khiết cười rồi chửi một câu, liền đẩy bữa sáng đến trước mặt cho đối phương: “Tiết Tuyết tôi đã mua bữa sáng cho tất cả nhân viên văn phòng của tầng này, còn có thể thiếu cô được?”
Trợ lý bĩu môi và nói: “Tôi chỉ là đi ra ngoài để xử lý một ít công việc mà thôi, mà sau khi trở về, bữa ăn sáng đã bị đám người đó ăn hết sạch luôn rồi. Wow, bữa sáng ngon như vậy, sánh bằng so với mấy người đầu bếp thuê về nhà của các nhà giàu có nữa.”
Dư Khiết gật đầu, nói: “Rất là đúng nha. Tiêu chuẩn này, không kém hơn đầu bếp của nhà họ Doãn bao nhiêu đâu.”
“Luật sư Dư, cô thường ăn cơm ở nhà họ Doãn hay sao? Nghe nói tiêu chuẩn hàng ngày của thiều phu nhân nhà họ Doãn, chính là các loại món ăn ngon nhất! Mới nghĩ đến thôi là đã làm cho người ta cảm thấy chảy cả nước miếng rồi!” Mấy trợ lý nhỏ xung quanh cũng buôn chuyện bàn tán.
“Vậy còn cần phải nói sao? Thiếu phu nhân của nhà họ Doãn á haizz! Nữ chủ nhân bây giờ của nhà họ Doãn, hay là người thừa kế của nhà họ Vân, mặc kệ bên nào, đồ ăn mà cô ta ăn còn không phải quá ngon rồi hay sao?”
“Nói đến thì càng ngày càng hâm mộ luôn á! Haizz haizz, mọi người nói xem, điều kiện của tổng giám đốc nhà chúng ta cũng không có kém, tương lai sẽ tìm được một bà chủ như thế nào đây?”
“Tiết Tuyết ân cần như vậy, còn trông giống thiếu phu nhân của nhà họ Doãn, tôi cảm thấy cô ấy có đủ bản lĩnh. Mấu chốt là, Tiết Tuyết đủ thông minh, làm việc cũng rất xinh đẹp, tổng giám đốc Mặc cũng không chán ghét cô. Thời gian cũng đã rất lâu, không phải là có cảm xúc rồi hay sao? Hơn nữa, nhà họ Tiết tuy rằng kém nhà họ Mặc một chút thôi, cũng coi như là một thành viên trong những gia đình có tiền, coi như là môn đăng hộ rồi có đúng không?”
“Sao mà có thể môn đăng hộ đối chứ! Môn đăng hộ đối thực sự là nhà họ Doãn và nhà họ Mạc có được không? Đó mới gọi là môn đăng hộ đối! Không nói đến nhà họ Tiết, chỉ nói về nhà họ Vân, năm đó nhà họ Vân cùng với nhà họ Doãn cũng không thấp kém quá! Nhà họ Vân cũng là gia đình có giáo dục cao, nhưng luận về sự giàu có, thì cách nhà họ Doãn rất xa.”