“Vâng, cậu.” Lệnh Hồ Thương lưu loát đáp lại: “Mẹ cháu nói, đây là quân đội do Hoàng Tổ phụ ban thưởng, bất kể đến khi nào đều không thể bôi nhọ tôn nghiêm của Hoàng Gia.”
Hoàng đế trên mặt lộ rõ mấy phần biểu cảm không vui.
Quý phi nương nương một bên cười nói: “Hoàng thượng thương nhất chính là công chúa Trương, có thể nói là tấm gương mẫu mực của Hoàng Gia chúng ta! Tiểu Ngũ,tương lai con phải học theo phụ hoàng con, làm một người anh lỗi lạc đúng không? Thiên Dung?”
Quý phi nương nương nói một câu nâng cả hai người lên.
Sắc mặt hoàng đế thoáng chốc đã tốt lên mấy phần, Quận chúa Thiên Dung ngại ngùng nhìn Lệnh Hồ Thương một cái, hành lễ hồi đáp: “Quý phi nương nương nhân hậu, anh năm vẫn luôn đối xử với cháu rất tốt!”
Ngũ Hoàng tử ngay lập tức hành lễ đáp lại: “Xin tuân theo sự chỉ bảo của mẫu phi.”
Một bên là Hoàng hậu không lạnh không nhạt cũng nói: “Em thật biết nói chuyện, bổn cung phải học tập em rồi.”
Qúy phi ngay lập tức hồi đáp: “Chị trêu đùa muội rồi, hoàng thượng, người xem chị kìa.”
Đừng nhìn quý phi nương nương năm nay ngoài ba mươi tuổi rồi, nhưng bảo dưỡng kỹ càng, xem ra một chút cũng không thua kém gì các thiếu nữ mới lớn trong cung, gương mặt lại càng xinh nghiêng nước nghiêng thành.
Nhiều năm như vậy,được yêu thích không chỉ bởi nhan sắc xinh đẹp, mà hơn thế nữa là sinh ra được một ngũ công tử ưu tú như thế.
Bây giờ có duy nhất một cơ hội để tranh giành với tam hoàng tử,chỉ có thể là Ngũ hoàng tử rồi.
Nhị hoàng tử cơ thể bệnh nhược, không ngừng thuốc thang. Anh ta là hoàng tử duy nhất có hoàng tử phi, nhưng cũng là vị hoàng tử không có duyên với hoàng vị.
Lục hoàng tử còn nhỏ tuổi, còn nhỏ hơn Lệnh Hồ Thương hai tuổi, hơn nữa địa vị sinh mẫu lại thấp kém, chắc có lẽ cũng không đủ tư cách để tham gia cuộc tranh giành này.
Tứ hoàng tử vì phạm phải sai lầm đã bị cấm túc cả đời, sớm đã mất đi tư cách này.
Còn vị quận chúa Thiên Dung này, không phải là gì của Hoàng đế, mà là cháu gái của hoàng hậu, cha mẹ mất sớm, vẫn luôn được nuôi dưỡng cưng chiều, hoàng đế đã đặc biệt ban cho một phong hiệu.
Quận chúa Thiên Dung vẫn luôn thương thầm Lệnh Hồ Thương, sự việc này trên dưới toàn quốc đều không biết.
Chỉ cần Lệnh Hồ Thương xuất hiện thì Quận chúa Thiên Dung nhất định sẽ xuất hiện.
Chỉ tiếc là thần nữ có tâm, tương vương không mộng.
Không cần biết Quận chúa Thiên Dung biểu đạt thế nào đi nữa, Lệnh Hồ Thương liền ngơ như không thấy gì, giả như không nhìn thấy.
Mặc dù đã như vậy, Quận chúa Thiên Dung vẫn say đắm Lệnh Hồ Thương, mỗi lần thấy Lệnh Hồ Thương thì mặt đỏ tía tai,tim đập loạn lên.
“Anh Thương, lâu lắm không gặp.” Quận chúa Thiên Dung thận trọng hành lễ với Lệnh Hồ Thương.
Lệnh Hồ Thương chỉ gật đầu khách sáo: “Chào quận chúa.”
Lục hoàng tử đứng hình một lúc cũng nói: “Này, Thiên Dung, em chỉ thỉnh an với Anh Thương của muội thôi sao, không thỉnh an mấy người anh này sao?”
Thiên Dung mặt đỏ bừng lên mới thỉnh an nói: “Thiên Dung chào Nhị hoàng tử, tam hoàng tử, ngũ hoàng tử, lục hoàng tử.
Lục hoàng tử tiếp tục true đùa cô: “yo, Gọi Thương là Anh Thương, gọi bọn ta là hoàng tử sao?”
Quận chúa Thiên Dung quay ngay sang Hoàng Hậu nũng nịu: “Hoàng Hậu nương nương, người xem, Lục ca trêu con.”