Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1625


Bất quá thì coi như sự thù hằn của Tiết Tuyết và bà Tiết với Lý Tư đã được giải quyết rồi.


Dư Khiết nhìn bọn họ đã không còn cãi nhau nữa, cũng đi qua mở lời nói: “Nếu như đã không còn chuyện gì nữa, mọi người đừng tụ tập ở đây nữa. Ngoài ra tôi còn muốn thông báo với mọi người, buổi tiệc ngày mai đã định vào đúng bốn giờ chiều, mong các vị khách quý sẽ không đến muộn.”


“Được được được, cảm ơn cô Dư Khiết.” Mọi người đứng xung quanh bây giờ mới nhớ ra, thời gian của mình không thể lãng phí đi xem mấy chuyện náo nhiệt được.,


Bọn họ muốn mình là người bỗng chốc liền nổi tiếng.


Những người vây xem chỉ một lát đã tản đi hết.


Dư Khiết quay lại gõ cửa phòng của Lý Tư, Lý Tư thấy là Dư Khiết, lập tức trợn trắng mắt: “Lúc tôi đang cãi nhau với người ta cô cũng chẳng nói gì giúp tôi, bây giờ mọi chuyện giải quyết rồi cô mới xuất hiện. Dư Khiết, cô nhận lương cao như thể của anh Tử Hân mà làm việc như vậy đấy à? Cô có tin tôi nói với anh Tử Hân đuổi cô đi không.”


Dư Khiết đứng ở ngoài cửa không đi vào, bình tĩnh nhìn vào Lý Tư nói: “Nếu như tổng giám đốc Mặc cho rằng tôi không có đủ tư cách làm công việc này, lúc nào cũng có thể đuổi tôi đi. Chỉ là, thưa cô Lý Tư, tôi cũng muốn nhắc nhở cô một cậu, cô cũng là khác của tổng giám đốc Mặc, chứ không phải chủ nhân của nhà họ Mặc. Chỗ điểm tâm này là phòng bếp chuẩn bị cho cô chủ nhà họ Mặc, cô lấy rồi, tuy rằng cô chủ Mặc cũng sẽ không để ý, nhưng mà cô cũng không nên được yêu chiều mà kiêu ngoại chứ phải không? Nếu như cô muốn bị mất mặt, tôi cũng không có ý kiến, nhưng tôi không thể trơ mắt nhìn cô làm mất danh dự và hình ảnh của nhà họ Mặc được. Cho nên, thưa cô Lý Tư, thời gian sau này, mong cô thu liễm lại hết sự kiêu ngạo của mình, đừng để liên lụy tới nhà họ Mặc, có được không?”.


Lý Tư chỉ cảm thấy đồ ăn ngon ở trong miệng trong chốc lát đã mất đi hương vị ngọt, giống như đang nhai sáp vậy.


Cô Dư Khiết này sao lại có thể để người khác thấy chán ghét thế chứ?


Mặc Tử Huyên người ta còn chưa nói gì thì thôi, cô ta đến đây kêu ca cái gì chứ?


“Thời gian chúng tôi ở Malaysia còn không quá ba ngày nữa. Chuyện bên này vừa kết thúc, sau khi về nước, cô muốn gây rối loạn như thế nào thì gây rối loạn thế đó. Nhưng trong ba ngày này, mong cô hay an phận một chút, có được không?” Dư Khiết nói xong câu này, liền nhìn thấy Lý Tư đột nhiên tức giận đùng đùng, vất vả lắm không dễ gì tranh lại được đĩa điểm tâm này, liền cầm lên một miếng ném qua chỗ Dư Khiết.


“Cô là cái thứ gì chứ? Chuyện của tôi còn cần cô phải dạy bảo chắc?” Lý Tư tức giận, phẫn nộ tới mức chỉ tay vào Dư Khiết nói: “Cô chỉ là một con chó được nuôi bên cạnh anh Tử Hân mà thôi, còn là một con chó không biết trên dưới dám khua tay múa chân trước mặt chủ nhân, Tôi cho cô mặt mũi mới gọi cô một tiếng luật sư Dư Khiết, cô lại thật sự nghĩ rằng ở bên cạnh anh Tử Hân thiếu luật sư à? Còn không phải do nhìn cô đáng thương cho nên mới cho cô một miếng cơm sao?”


Dư Khiết bị Lý Tư chỉ vào mũi mắng chửi, cũng không tức giận, ngược lại nhàn nhạt nói: “Cô nói đúng, tôi chỉ là một con chó bên cạnh tổng giám đốc Mặc thôi. Bởi vì anh ấy đã nuôi tôi, cho nên tôi liền trung thành kính cẩn với anh ấy. Ngoài mợ chủ nhà họ Mặc ra, bất kỳ người phụ nữ nào ở trong mắt tôi cũng đều giống nhau cả thôi.


Ngoài Cố Hề Hề ra.


Cậu này cô ấy không nói ra khỏi miệng.


Nhưng mà những lời của Dư Khiết đã hoàn toàn chọc giận Lý Tư, Lý Tư hét lên một tiếng rồi lao về phía Dư Khiết, giơ tay muốn nắm lấy khuôn mặt của Dư Khiết.


Chính và lúc này, một bàn tay đột nhiên từ sau lưng của Dư Khiết xuất hiện, một tay đã bắt lại được cổ tay của Dư Khiết, trong giọng nói cực kỳ bất mãn: “Lý Tư, cô quá đáng quá rồi đấy!”


Lý Tư thuận theo tâm mắt nhìn qua, đổng tửu lại hung hăng co lại, theo bản năng kêu lên: “Anh Tử Hân, em…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK