Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1583


Vì vậy, cô ta quyết định không đi, đợi ở đây, đợi sau khi mọi việc của nhà họ Khúc kết thúc rồi cùng đi.


Cố Hề Hề tranh thủ thời gian này để được thanh tịnh, đi đến phòng dụng cụ ở sân sau, nhìn thấy Khúc Tranh Minh: “Anh biết bao nhiêu về anh trai thứ bảy của mình không?”


Khúc Tranh Minh lập tức phản ứng: “Anh trai thứ bảy của tôi là người cười cuối cùng sao? Còn những người khác đều chết?”


Cố Hề Hề dừng lại và gật đầu.


Khúc Tranh Minh thực sự thông minh.


Một câu suy ra kết cục sự thật.


“Cậu bảy nhà họ Khúc đã giết anh trai và em trai của mình và trở thành người chiến thắng cuối cùng. Tất nhiên, tôi không biết liệu anh ta có phải là người chiến thắng cuối cùng hay không. Anh ta hiện tại thực sự là thủ lĩnh của nhà họ Khúc. Anh ta đã tìm ra bí mật về đường hầm chạy trốn của anh, nhưng không tìm thấy con đường bí mật dẫn đến đây, vì vậy đã cử người ra ngoài để tìm dấu vết của mấy người.” Cố Hề Hề nói:” Anh ta vừa đến để chào hỏi. Nếu tôi đoán đúng, bước tiếp theo là cuộc tìm kiếm chính thức. Một trăm cây gần đó, ngoài tôi ra, chính là trang viên bên cạnh của Tử Hân. Vì vậy, cả hai nơi này đều không thoát khỏi tầm mắt của cậu bảy nhà họ Khúc, anh ta nhất định phải từ trong ra ngoài tìm kiếm.”


Khúc Tranh Minh gật đầu: “Đây thực sự là phong cách làm việc của anh ấy. Tuy nhiên, tôi không nghĩ anh ấy sẽ thành công. Tổng giám đốc Mặc không phải là một người lương thiện, anh ta sẽ không bao giờ cho phép anh ấy làm điều này. Mặc dù không có quá nhiều người ở bên này trông coi, nhưng không phải là anh ấy muốn thì có thể đến.”


Cố Hề Hề cười: “Điều này là đương nhiên. Tôi bên này có trang bị nhiều vũ khí, chỉ có thể giằng co, có thể lắm sẽ xảy ra ẩu đả.”


“Cô có cần tôi giúp không?” Khúc Tranh Minh suy nghĩ một lúc và hiểu ý của Cố Hề Hề: “Cô muốn gì?”


“Đội vệ sĩ thứ hai của nhà họ Doãn sẽ đến trong khoảng một ngày nữa. Trước đó, tôi hy vọng rằng sẽ có đủ lực lượng vũ trang để bảo vệ trang viên này.” Cố Hề Hề nhướng mắt nói: “Nhưng trang viên này thực sự quá lớn. Nhân lực hiện tại của tôi không thể làm hết mọi việc, chỉ cần bên kia xé một lỗ hổng thì kết cục tự thấy rõ, đến lúc đó người của tôi nhất định sẽ từ bỏ ở đây để bảo vệ an toàn cho tôi, đưa tôi chuyển đi an toàn. Nếu như vậy, tôi không thể thực hiện thỏa thuận để bảo vệ anh.”


Khúc Tranh Minh bật cười.


Thật là một người phụ nữ đáng yêu.


Đến cách đe dọa mọi người cũng thật dễ thương.


“Tôi hiểu ý cô.” Khúc Tranh Minh lấy ra một chiếc điện thoại di động Nokia rất cũ và đưa cho Cố Hề Hề: “Chỉ có một số điện thoại được lưu trong đó. Nếu cô thực hiện cuộc gọi này, trong vòng nửa giờ sẽ có người đến sẽ đưa cho cô những gì cô cần. Nhưng chỉ có một cơ hội.”


Cố Hề Hề mỉm cười nhận lấy điện thoại, nhìn xuống chiếc điện thoại này đã bị đào đời, nhướng thải không biết bao nhiêu mày nói: “Sống chết hai mươi bốn giờ, tôi sẽ cố gắng hết sức!”


Khúc Tranh Minh ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt của Cố Hề Hề, và nhanh chóng trượt đi: “Chờ tin tốt của cô.”


Cố Hề Hề không ở lại, quay người rời đi.


Cô vừa đi, ông cụ Khúc ngồi xe lăn tới: “Hình như phiền phức đã tìm tới cửa.”


“Ừ.” Khúc Tranh Minh khẽ nheo mắt: “Nhưng không sao, cô ấy sẽ lo liệu mọi chuyện.”


Ông cụ Khúc không tự chủ được lắc đầu một cái, một tay co quắp không tự nhiên đặt ở trên ngực, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như cũ: “Hi vọng vậy.”


Khúc Tranh Minh quay lại nhìn ông cụ Khúc: “Bố, anh bảy đã giành được thắng lợi cuối cùng. Bố có vui không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK