Mộc Nhược Na kéo Lâm Phong ngồi một góc ở một cái bàn, gọi vài món ăn vặt đơn giản, nói nhỏ: “Đừng ăn nhiều quá, chúng ta còn phải đi rất nhiều nơi, ăn rất nhiều đồ, ăn một lần ăn no, thì sẽ không còn bụng ăn thứ khác nữa.”
Lâm Phong cười và trả lời: “Được.”
Sau khi mấy anh shipper lấy đồ ăn rời đi, đồ ăn bọn họ gọi cũng được mang lên.
Mộc Nhược Na cũng không nói nhiều, mời Lâm Phong cái là ăn luôn.
Lâm Phong cũng đã từng nghèo khổ, tất nhiên sẽ không giống như mấy con nhà giàu kiêu ngạo ấy, coi thường thức ăn đường phố.
Nhìn thấy Lâm Phong ăn rất bình thường, Mộc Nhược Na cười nhẹ.
Rất tốt, không khiến cho cô ấy thất vọng.
Dường như Lâm Phong cảm thấy được Mộc Nhược Na đang xem xét bản thân, cười vui tươi với cô ấy.
Mộc Nhược Na ăn xong miếng cuối cùng, nói: “Đợi chút tôi đưa anh đi lượn xung quanh trường học gần đây, tôi cũng tốt nghiệp ở đây, bố mẹ tôi là giáo viên ở đây. Sau khi mẹ tôi nghỉ hưu, thì ở nhà giúp trông Mộc Tử Việt, bố tôi bây giờ vẫn là giáo viên của trường học, lâu lâu dạy thay, đại đa số thời gian đều đọc sách.”
Mặt Lâm Phong khó hiểu: “Gia truyền nhà sách à!”
“Cũng bình thường.” Mộc Nhược Na chỉ cười cười, không nói cho Lâm Phong, cụ nội cụ ngoại đều là từ trường danh tiếng xuất thân.
Kết quả đến đời của cô ấy, cô lại không làm giáo viên, quay đầu làm chủ tịch.
Ừm, nghĩ lại cũng thật sự có lỗi với họ.
Cả nhà làm giáo viên, kết quả…hừm, chắc là Tử Việt cũng không có cơ hội làm giáo viên rồi.
Gia nghiệp nhiều như vậy, cũng cần phải người kế thừa chứ!
Mộc Nhược Na chưa bao giờ nghĩ, sự nổi tiếng của Lâm Phong bây giờ lại cao như thế.
Cô ấy luôn cho rằng bọn họ giấu rất tốt, người ngoài sẽ không phát hiện ra.
Kết quả bọn hoi mới xuất hiện ở xung quanh trường, ngay lập tức đã có người nhận ra Lâm Phong khi đeo khẩu trang, kêu gào đòi muốn được nhận chữ ký: “Lâm Phong thật sự là anh à! Sao anh lại đến trường học của em! Em thích anh quá! Aaaa! Chắc chắn em đã vớ được mệnh đào hoa rồi, không ngờ lại gặp được người thật!”
Nói một cái như vậy, đã thú hút hết tất cả người ở xung quanh lại.
Lâm Phong thấy không ổn, cũng không thèm chào hỏi bọn họ, kéo Mộc Nhược Na chạy toán loạn.
Mộc Nhược Na chưa kịp hoàn hồn, thì đã bị Lâm Phong kéo chạy vào trong trạm tàu điện ngầm, nấp ở trong dòng người, chen lấn, cuối cùng mới có thể cắt đuổi khỏi fan điên cuồng đó!
Hai người dựa vào tường thở hổn hển.
“Trời ơi! Sao anh nổi như vậy từ bao giờ?” Mộc Nhược Na với bộ mặt khó tin: “Chẳng phải anh chỉ là một nghệ sĩ bình thường hay sao?”
Lâm Phong cười nhẹ: “Ừm, mấy ngày trước, tôi thật sự là một nghệ sĩ không nổi tiếng. Tôi cũng không ngờ rằng, phim mạng lần này của tôi lại thành công như vậy, đã có nhiều fan như vậy.”
Mộc Nhược Na đột nhiên không biết nói gì thêm.
“Tôi về nước, người quản lý đã nói cho tôi, tiền chạy show của tôi lên rồi, công ty cũng đổi hợp đồng khác cho tôi. Sau đó lại sắp xếp thêm cho tôi mấy trợ lý và tài xế, ngoài công ty Danny ra, vẫn còn nhiều hợp đồng quảng cáo, công ty đã nhận hộ tôi rồi.” Câu trả lời bình thường của Lâm Phong, không có một chút ý khoe khoang nào.
Người trong làng giải trí giống như phù du vậy, không thế giữ nguyên được.