Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1391


Thẩm Hiểu Tinh lập tức bác lại:


“Không cần ký. Tôi tin Đậu Miêu!”


Đậu Miêu cũng tức thì cất lời:


“Thôi cứ làm vậy đi, độ mạo hiểm của chuyện này lớn quá!”


Nói xong, Đậu Miêu quay sang nhìn thẳng Thẩm Khả Khả mà rằng:


“Ừm, Khả Khả này, cậu còn tiền không? Cho mình mượn hai mươi triệu, mình xoay vòng vốn một chút.”


“Được, số tiền này mình chuyển cho cậu được.”


Thẩm Khả Khả đảm bảo mà nói.


“Chờ đã!”


Đồng tử Thẩm Hiểu Tinh bỗng rụt lại:


“Chị, từ đâu mà chị có được nhiều tiền như vậy?”


Cần phải biết rằng, thời điểm mẹ ruột Thẩm Khả Khả qua đời, trên danh nghĩa bà ta cũng chỉ có khoảng hơn một triệu đồng để lại cho Thẩm Khả Khả mà thôi.


Chỉ mới mấy năm trôi qua thôi mà, từ đâu mà Thẩm Khả Khả lại kiếm được số tiền lớn như vậy?


Hai mươi triệu!


Chỉ cần có người hỏi là cô có thể cho mượn!


Thẩm Khả Khả trả lời qua quýt:


“Tất nhiên là đi theo mợ chủ kiếm tiền rồi! Lúc mợ chủ đầu tư là vung ra tận mấy chục, mấy trăm triệu, theo lẽ tất nhiên số tiền kiếm được cũng cực kỳ cao. Chị nghe bảo nhận tiền hoa hồng theo quý, cứ ba tháng là có tận mấy tỉ. Chút tiền cỏn con này của chị cũng không đủ để mợ chủ trả tiền thuế nữa là!”


Ánh mắt Thẩm Hiểu Tinh lại lần nữa sáng như đèn pha!


Mấy tỉ!


Đời này có nghĩ cũng chưa bao giờ dám nghĩ đến!


Chơi tới bến luôn!


“Thế ký với tôi một bản hợp đồng đi. Tôi muốn theo chân hai chị!”


Thẩm Hiểu Tinh chạy phắn ra ngoài như bị lửa đốt đến mông tới nơi để tìm giấy bút soạn thảo hợp đồng.


Nhìn bóng lưng của Thẩm Hiểu Tinh, Đậu Miêu thầm hỏi Thẩm Khả Khả:


“Bắt buộc phải nhổ cỏ tận gốc như thế sao?”


Nụ cười trên gương mặt Thẩm Khả Khả tắt ngúm:


“Năm đó khi mẹ mình và mình bị dồn vào bước đường cùng thì mình đã hoàn toàn không còn em trai hay thậm chí là em gái gì nữa rồi. Đám bọn họ bây giờ treo trên đầu lưỡi chị ơi chị à ngọt xớt như vậy thì mình phải từ bi quên đi toàn bộ hận thù trong quá khứ mà đỡ đần cho họ ấy à? Đừng có mà mơ tưởng nữa! Thẩm Khả Khả mình đây là kẻ thù dai lắm đấy!”


“Hiểu rồi.”


Đậu Miêu gật đầu ra hiệu cô hiểu rõ:


“Mình biết phải làm sao rồi. Đứa em trai này của cậu thật sự quá ngu ngốc, loại lừa đảo như thế này thế mà cũng tin răm rắp cho được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK