Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1503


Mặc Tử Huyên thấy Cố Hề Hề khởi đầu tốt đẹp, mới cắt đã trúng được đá tốt như vậy, nhất thời hứng thú bừng bừng, bèn lấy đá của mình lên.


Tuy nhiên, vận may của Mặc Tử Huyên không được tốt như Cố Hề Hề, hai khối đá lấy ra đầu tiên đầu thành phế thải, khối cùng cùng cắt ra chính là pha lê.


Bởi vì loại đá này rất thông thường, cho nên không nhiều người muốn nó.


Dù sao Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên đều là người không thiếu tiền, cho nên không bán khối đá nào cả mà tự mình giữ hết.


Hai người cắt đá xong thì quay lại tính toán tiếp tục dạo chơi.


Dù sao mua cái máy móc cắt đá cũng không tốn nhiều tiền, về nhà mua chơi cũng không tệ.


Hai người đi dạo một vòng, xem náo nhiệt xong rồi bèn chuẩn bị đổi địa điểm đi uống trà.


Lúc này, một người đàn ông dáng cao gầy, mặc tây trang màu đỏ thẫm, khăn tay màu đen gấp gọn đặt trong túi tiền trước ngực, khí chất vô cùng tốt lập tức ngăn hai cô lại: “Hai người đẹp, quấy rầy một chút.”


Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên quay người nhìn lại, đồng thời gật đầu: “Anh có chuyện gì sao?”


Người đàn ông kia trên dưới ba mươi tuổi, xấp xỉ tuổi của Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên, ngoại hình bảo dưỡng vô cùng tốt, ngoài việc khóe mắt có ít nếp nhăn bán đứng tuổi tác của anh ta ra thì dáng người và làn da đều được chăm sóc cẩn thận, không khác người mới ngoài hai mươi là bao.


Người đàn ông này xuất hiện, hấp dẫn ánh nhìn của không ít người xung quanh.


Không thể không thừa nhận, người đàn ông này có vẻ ngoài rất tốt. Đúng, ý tứ trên mặt chữ, yếu ớt.


Nhưng không phải là yếu ớt kiểu tái nhợt, mà là kiểu yếu ớt do được người nuôi dưỡng bao bọc.


Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên đều bị những người có giá trị nhan sắc cao bổ mắt rất lâu, cho nên sau khi nhìn thấy đối phương cũng chỉ lễ phép gật đầu thăm hỏi, hoàn toàn không lộ ra ánh mắt kinh diễm hoặc cợt nhả.


“Tôi muốn cô bàn bạc giá cả khối đá gốc kia với hai cô.” Người đàn ông mỉm cười: “Tôi tới với thành ý. À, quên chưa tự giới thiệu, tôi tên là Khúc Tranh Minh, người Malaysia gốc Hoa. Gia tộc của tôi chuyên sản xuất điện tử và ô tô. Tôi đứng hàng thứ chín ở nhà họ Khúc, cũng chính là người thừa kế nhà họ Khúc.”


Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên trao đổi ánh mắt: A, thì ra không phải loại đàn ông bảnh bao vô dụng! Con nhà giàu mà ăn mặc thành như vậy, thật là một lời khó nói hết!


“Malaysia?” Cố Hề Hề đột nhiên nhớ tới, hình như Hans có một căn cứ ở Malaysia.


A, suy nghĩ của cô đã bay đi quá xa rồi.


“Phải, tôi rất ít khi đến bên này, không biết ở Trung Quốc lại có hai người đẹp xuất sắc như vậy.” Khúc Tranh Minh tiêu sái vung tay, chào hỏi: “Tuy nhiên, khối đá gốc này có thể xuất hiện ở trên tay hai người đẹp, tự nhiên là ý trời.”


Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên không nói gì, chỉ nhìn anh ta.


“Anh Khúc, thật sự xin lỗi, vừa rồi tôi đã nói tôi không bán khối đá gốc này.” Cố Hề Hề nói.


“Cô không nghe tôi báo giá rồi lại quyết định sao?” Khúc Tranh Minh cũng không tính toán buông tha, tiếp tục thuyết phục Cố Hề Hề: “Tôi có nguyên nhân để muốn có khối đá gốc này. Tuy nhiên tôi cảm thấy ở đây không phải nơi thích hợp để nói chuyện, chúng ta có thể dời bước đi nói chuyện ở nơi khác được không?”


Mặc Tử Huyên nhỏ giọng nói bên tai Cố Hề Hề: “Bên Malaysia có không ít nhà giàu, nhà họ Khúc là một gia tộc lâu đời. Anh tớ có không ít hợp tác với bên đó, nhà họ Khúc này có chút thú vị đó.”


Cố Hề Hề lập tức hiểu rõ, nháy mắt mấy cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK