Cố Hề Hề hít một hơi: “Chúng ta từ từ rồi nói chuyện, đừng vội.”
“Khi Lâm Tiểu Nhã có ý đồ với cậu, cố ý đổi thẻ phòng của cậu. Cậu cho rằng có hay không người khác cố ý đổi thẻ phòng trong tay cậu? Đó là lý do tại sao tớ ngủ trong phòng của Amy, còn Amy nhưng lại ngủ trong phòng của tớ?” Mộc Nhược Na quả nhiên là may hơn nhiều so với Cố Hề Hề.
Sau khi Cố Hề Hề phát hiện mình đã ngủ nhầm với người khác, suy sụp thậm chí còn không nghĩ ngợi nhiều, nhưng cô có chút nghi ngờ Lâm Tiểu Nhã rồi bỏ qua.
Tuy nhiên, sau khi Mộc Nhược Na gặp phải biến cố này, mặc dù suy sụp nhưng cô vẫn cố gắng chịu đựng cảm xúc của mình và phân tích những gì đã xảy ra ngày hôm đó.
“Tớ đã nghĩ về nhiều khả năng, tớ đã tính toán nhiều tình huống. Có khả năng nhất là Hirayama Jiro và Amy đã tính kế để tớ và Lâm Phong ở cùng nhau.” Mộc Nhược Na hít một hơi dài, nói: “Bởi vì điều này. Mọi thứ thật khó khăn để hoàn thành mà không phối hợp với bất kỳ ai. Hirayama là một chuyên gia về hóa sinh và anh ấy biết rõ gì về cơ thể của mình. Anh ấy sẽ không để mình say! Nhưng đêm qua ngay cả anh ấy cũng say! Amy là đặc vụ của Hans, cậu cũng biết nếu một đặc vụ nhỏ ở bên ngoài không vào được vòng trong thì sớm muộn gì cũng bị Hans xóa sổ. Với tính cách của Hans, anh ta sẽ không bao giờ nuôi những kẻ nhàn rỗi, nếu không thể làm tốt nhất vai trò của mình, kết cục cuối cùng sẽ là vật hi sinh. Vì vậy, để thoát khỏi kết cục trở thành vật hi sinh, Amy phải chọn một người để nhảy ra khỏi vòng tròn đó. Mặc dù Lâm Phong là bạn trai của cô ta, nhưng thân thế và trình độ của Lâm Phong còn lâu mới đủ để Hans buông tay.”
“Nhưng Hayarama Jiro thì khác.” Cố Hề Hề nói.
“Đúng vậy, Hirayama Jiro thì khác. Dù là gia tộc đứng sau Hirayama hay bản lĩnh của Hirayama Jiro, cũng đủ để thương lượng với Hans và để Hans thả Amy ra.” Mộc Nhược Na hít một hơi dài, nói tiếp: “Hề Hề, có một điều tớ vẫn chưa nói cho cậu, Lúc các cậu trở về Trung Quốc, tớ vô tình biết được hạt của một loại cây thầu dầu tử Hirayama, có thể tinh chế các sản phẩm chăm sóc da. Để tìm được hạt giống này, tớ tình cờ gặp được Thượng Kha, cũng là vì Thượng Kha, tớ ở thành phố đó lâu như vậy, mục đích là để chiết xuất chất dinh dưỡng từ hạt này. Tại khách sạn đó, tôi đã gặp Lâm Phong, Hirayama và Amy đã đến đây nhưng mà không chào hỏi tớ.”
“Khi tớ nhìn thấy họ, Amy đã ôm Hirayama trong bộ quần áo xộc xệch, hôn nhau trong phòng khách sạn.” Mộc Nhược Na nhắm mắt đau đớn: “Lúc đó tớ rất tức giận, nhưng Hirayama vẫn tiếp tục giải thích, rằng đó là sự hiểu lầm. Amy cũng đi giải thích cho tớ đây chỉ là sự hiểu nhầm. Hề Hề, cậu có tin đây là hiểu lầm không? Hồi đó, có rất nhiều phụ nữ thèm muốn Doãn Tư Thần như vậy, cái gọi là trùng hợp có ít hiểu lầm hơn không? Nếu Hirayama không giấu giếm tớ, tớ sẽ không nghĩ nhiều. Nhưng khi anh ấy và Amy ở trong phòng khách sạn ngày hôm đó, thì quả thật là đã giấu tớ chuyện này.”
Trái tim Cố Hề Hề chùng xuống từng chút một.
Khi cô đến, cô nghĩ rằng vấn đề sẽ nghiêm trọng, nhưng cô không ngờ nó lại tồi tệ như vậy.
Mặc dù Mộc Nhược Na chỉ là suy đoán, nhưng cô luôn cảm thấy rằng Mộc Nhược Na dường như đã biết được sự thật.
“Tớ và Hirayama là vợ chồng nhiều năm như vậy, cái gì cũng không nói ra được? Tại sao anh ấy đến khách sạn trong thành phố mà không nói cho tớ biết, còn mang theo Amy, lại còn ở chung một phòng? Mặc dù Amy đã giải thích rằng Hirayama vì tớ mà đến đó để mua khăn lụa. Nhưng Hề Hề, cậu có nghĩ Hirayama là kiểu người lãng mạn như vậy không? Anh ấy không như vậy. Do đó, việc mua khăn lụa là giả, còn chuyện hẹn hò của hai người là thật!”
“Tôi thậm chí còn nghi ngờ rằng cái gọi là mối quan hệ tình nhân giữa Lâm Phong và Amy cũng là giả. Bởi vì họ trùng hợp ở cùng một chỗ! Hơn nữa không hề có lý do.” Mộc Nhược Na nói tiếp: “Sau khi chuyện này xảy ra, lần đầu tiên Lâm Phong không theo đuổi Amy mà đưa tớ đến đây. Điều này là không hợp lý!”
Cố Hề Hề nói: “Tớ cũng hiểu đươc vấn đề với những phân tích của cậu. Tuy nhiên, tớ vẫn không tin rằng Hirayama sẽ làm điều như vậy. Bản chất của anh ta cũng không lăng nhăng. Tình yêu duy nhất của anh ta, một bên là cậu, một bên là thí nghiệm. Amy kia, hãy cẩn thận, có thể có vấn đề.”
“Hề Hề, trái tim tớ đau quá.” Giọng của Mộc Nhược Na yếu ớt, nói: “Bây giờ tớ không muốn nhìn ai, cũng không muốn gặp ai.”