Thật ra bây giờ là buổi tối, bên ngoài một mảng đen như mực, không nhìn rõ bất kì thứ gì. Mặc dù như vậy, cô ấy vẫn đờ đẫn nhìn ra bên ngoài. Vào lúc này, có người lại đây nhắc nhở chuẩn bị hạ cánh.
Vân Mạc Dung mới phục hồi tinh thần, nhanh như vậy đã đến rồi sao?
Xem ra chỗ mình ẩn náu cũng cách chỗ đó không xa. Cũng không biết mọi người chỗ Hề Hề bọn họ hiện tại như thế nào rồi!
Máy bay cũng không có hạ xuống mà lần thứ hai buông thang xuống, có người mang theo Vân Mạc Dung xuống mặt đất.
Vừa đến mặt đất, lập tức liền có người lên tiến lên đón: “Cô Vân, phòng mới của cô đều đã sắp xếp xong xuôi, xin mời đi bên này.”
Vân Mạc Dung quay đầu lại liếc mắt nhìn, máy bay còn đang quanh quẩn bay thẳng lên, không có hỏi cái gì, liền đi theo đối phương.
Dọc theo con đường làm bằng ván gỗ thật dài đi tới một biệt thự bên hồ. Ánh đèn biệt thự rất nhu hòa, chiếu vào mặt nước lấp loáng, khỏi nói thật đẹp rồi.
Tiến vào biệt thự, đã có người bưng tới một ly sữa bò nóng: “Cô Vân, mời cô uống chút đồ uống nóng làm ấm cơ thể.”
Vân Mạc Dung biết những người này cũng sẽ không làm gì mình, vì thế yên tâm nhận lấy, uống một ngụm nhỏ: “Nhất Nhiễm đâu?”
“Anh Nhất Nhiễm đêm nay có chút chuyện khác, vì thế xin mời cô Vân nghỉ ngơi trước.” Người hầu kiêm chức chăm sóc nói: “Phòng của cô ở đây.”
Vân Mạc Dung cũng không hỏi nhiều nữa, liền đi theo vào căn phòng.
Mở cửa phòng, ánh đèn soi sáng, sàn nhà và nội thất đều màu vàng ấm, đặc biệt ấm áp. Phong cách trang trí căn phòng chủ yếu là kiểu Trung Quốc. Cái giá hình tròn lấy đồ cổ làm đề tài để vẽ, cửa sổ chạm trổ hình loài chim, giường cùng bàn là hình hoa cúc kết hợp với quả lê, chỗ ở sạch sẽ, cảm giác vùng nói mới mẻ tươi mát.
Mỗi một nơi trong phòng đều lộ ra con mắt thẩm mĩ của chủ nhân ngôi biệt thự này thật tốt. Thân là mợ chủ nhà họ Tưởng cũng là cô chủ nhà họ Vân, đối với cách trang trí trước mắt, cô cũng không nhịn được nói ca. Xem ra nơi này là nơi ở bên ngoài của Nhất Nhiễm, thời gian ở đây cũng không ngắn. Chỉ là không hiểu rõ, anh ta rõ ràng hiện đại như vậy tại sao lại tình nguyện trở lại bộ tộc nguyên thủy đó tiếp tục vì đám nguyên thủy kia phục vụ thổ dân.
Thật sự rất mâu thuẫn.
Sau khi Vân Mạc Dung mang thai, so với trước đây càng dễ mệt mỏi. Vì đứa bé trong bụng, Vân Mạc Dung cũng không có kéo dài thời gian, rất nhanh liền nằm xuống nghỉ ngơi.
Vào buổi sáng hôm sau, thời điểm cô ấy nhìn thấy toàn bộ biệt thự mới không nhịn được thán phục, nơi này quả thực chính là nhân gian tiên cảnh, chốn bồng lai.
Đây là một hồ nước ngọt thiên nhiên to lớn, bốn phía đều có một mảnh rừng rậm rạp bao vây. Nóc nhà có máy quét màu xanh lục, nhìn xa rất đẹp. Nếu cùng cảnh thiên nhiên này hòa vào làm một rất giống một vệ tinh, cũng không nhìn ra khác nhau ở chỗ nào.
Nơi này có thể là cái duy nhất có thể nối liền với bên ngoài, đại khái chính là thông qua máy bay, đường thủy hay đường bộ muốn tới đây căn bản là không được.
Có thể xây một ngôi nhà lớn như vậy, lượng công trình cũng không nhỏ. Nhìn căn phòng của chủ nhân nơi này là đủ biết lúc trước hao phí bao nhiêu tâm huyết, bỏ ra bao nhiêu tiền mới có thể hoàn thành ngôi biệt thự này.
Cửa là kiểu uốn khúc, có thể dựa vào lan can nhìn ra xa, cũng có chỗ để thả câu. Có thể nói, ở nơi này nghỉ phép, quả thực là chuyện tốt nhất trên đời.