Chỉ cần Cố hề Hề đi vào trang viên này, như vậy là có thể an toàn không ưu lo chờ Doãn Tư Thần đến đây.
Bên kia, Mặc Tử Hân sau khi vào trang viên của chính mình, cũng khởi động mạng cục bộ bên trong đồng thời phát điện, tất cả hộ vệ đều thi nhau di chuyển, vũ trang đưa tận răng.
Cậu hai nhà họ Khúc nghe thấy tin tức này, đến rắm cũng không dám đánh một cái.
Liền ngầm đồng ý như vậy.
Lúc này, cậu hai nhà họ Khúc đã bắt giữ phần lớn khách quý ở trong sân, đem đoàn người của cậu cả nhà họ Khúc chắn ở trong phòng.
Mà cậu cả nhà họ Khúc cũng bắt cóc mấy người khách quý, chặn cửa giằng co cùng với cậu hai.
Hai bên đều yêu cầu đối phương lui ra khỏi trang viên, hơn nữa muốn cho đối phương cút đi.
Cậu cả Khúc đi tới ban công, nhìn cậu hai Khúc cười lạnh nói: “Em hai à, em mang theo nhiều người như vậy vây quanh trang viên, đây là muốn tạo phản sao?”
“Em có phải tạo phản hay không, anh cả anh không phải là rõ ràng nhất sao? Chỉ cần anh giao bố ra đây, em đương nhiên là sẽ không làm khó anh.” Cậu hai nhà họ Khúc trả lời.
“Anh cả, anh đã tận tâm tận lực liên kết với nhà họ Mặc, nhưng đáng tiếc nhà nhà họ Mặc không muốn chơi với anh. Người ta đã bỏ đi rồi.” Cậu hai nhà họ Khúc trào phúng: “Thế nào? Cảm giác tận tâm tận lực nhưng lại tay không như nào?”
Sắc mặt cậu cả nhà họ Khúc hơi thay đổi, sau đó nói: “Cứ như thể nhà họ Mặc ủng hộ cậu vậy? Chẳng phải như nhau sao? Mời nhiều người như vậy nhưng không một ai ủng hộ!”
Cậu hai nhà họ Khúc khịt mũi không nói gì.
Anh ta cũng có chút đau đầu.
Có người vừa đến cảnh cáo anh ta, nếu anh ta dám che giấu bất kỳ nhân vật nào trong đoàn khách, Rắn Độc sẽ không hợp tác cùng anh ta nữa!
Để kiếm tiền kiểu này, nhất định phải có tiền!
Nếu không phải lúc nãy Rắn Độc nhận ra Mặc Tử Hân, chỉ sợ bọn họ, không một ai thoát khỏi!
Khúc Tranh Minh nhìn quanh, Cố Hề Hề đã đi rồi sao? Đi rồi thì tốt! Bất kể những thứ anh ta chuẩn bị an toàn cho cô không được dùng đến, nhưng cũng không sao. Cô an toàn là tốt rồi.
Ngay lập tức, Khúc Tranh Minh ngầm hiểu được Mặc Tử Hân có năng lực thế nào.
Ở nước ngoài, bị bao vây bởi hàng trăm lính đánh thuê, lại có thể an toàn mà lui về.
Nó đủ để chứng minh rằng nhà họ Mặc không thể làm khó anh ta.
“Em hai, cho dù chú bao vây nơi này, có thể vây được bao lâu? Bên ngoài có các khách quý, không thể liên hệ với người nhà. Sớm muộn sẽ hỏi đến chúng ta.” Cậu cả nhà họ Khúc nói: “Đến lúc đó, chú đắc tội với nhiều khách quý như vậy, cho dù chú được sự ủng hộ của bố thì sao? Các vị trưởng bối trong dòng họ cũng không đồng ý giao dòng họ lại cho chú.”
Cậu hai nhà họ Khúc vẫn không nhúc nhích, nhẹ giọng nói: “Những vị khách này đều do anh mời tới, đến lúc muốn tìm người chịu trách nhất định sẽ tìm anh để hỏi tội. chả có liên quan gì đến tôi. Hơn nữa tôi chẳng gây khó dễ gì với các vị khách quý, tôi chỉ gọi người đến bảo vệ bố mà thôi. Anh cả, chúng ta đã ngồi trên cùng một thuyền rồi. Vậy thì đừng đổ tội cho tôi nữa! Bố đã lớn tuổi rồi, không thể chịu đựng được những cú đả kích lớn như vậy, các người như thế này chính là bất hiếu! Con trưởng bất hiếu, thân làm em. Đương nhiên phải thay anh gánh vác trách nhiệm”
“Nói còn hay hơn hát.” Cậu cả nhà họ Khúc bất lực: “Tâm tư này của chú sớm muộn cũng sẽ được phơi bày ra ánh sáng! Sự tình hôm nay là do chú gây ra. Sớm muộn gì, chú cũng sẽ phải trả giá!”
Nói xong, cậu cả nhà họ Khúc liền quay người rời đi!