Ha ha ha ha ha.
Tư Thần, cậu của tương lai sẽ yêu một người phụ nữ tên là Cố Hề Hề, hơn nữa còn tiêu diệt Nhiễm Tịch Vi vì cô ấy nữa!
“Tư Thần, Kiều Kỳ.” Thượng Kha lên tiếng chào bọn họ, đi về phía bọn họ.
Bây giờ Kiều Kỳ đã là công tử ăn chơi chính hiệu, mặc áo sơ mi hoa hòe hoa sói chọc mù mắt người, làm anh ta nhìn cực kỳ giống loại người bại hoại.
Thượng Kha đang nghĩ đến tình cảm anh ta chôn giấu bao năm, không nhịn được thở dài thay cho anh ta.
Bây giờ Kiều Kỳ tỏ vẻ bất cần đời, đều là để cố gắng che giấu tình cảm của mình.
Nếu không, anh và Tư Thần cũng sẽ không mất rất nhiều năm mới nhận ra được. Anh chàng này cũng… Đủ thâm trầm
Doãn Tư Thần của hiện tại vẫn rất bình thường, không đoán, điềm tĩnh và lạnh lùng sau này.
Doãn Tư Thần nâng ly rượu lên, Thượng Kha, lên tiếng: “Tại sao cậu cũng tới đây?”
“Mẹ tôi dẫn theo một cô gái về nhà, thế nên tôi không thể không chạy đi để trốn đầu sóng ngọn gió được.” Thượng Kha đoạt lấy chai rượu trong tay Doẫn Tư Thần, tự rót cho mình một lỵ: “Tư Thần, cậu đã tiếp nhận chức Tổng giám đốc rồi mà? Thế nào?”
Doãn Tư Thần cười lạnh, nói: “Đám chú bác của tôi đều đang giương mắt mong chờ tôi phá hủy công ty, sau đó đuổi tôi xuống! Đáng tiếc, Doãn Tư Thần tôi đã nằm vị trí này trong tay, sẽ không có ý định rời tay ra! Nếu bọn họ đã dùng chức vị tổng giám đốc này làm món quà tặng cho tôi, vậy đừng nghĩ đến chuyên cầm trở về.”
Thượng Kha đang uống rượu, chợt ngừng lại.
Sao tự dưng anh cảm thấy những lời này nghe quen quen.
À, đúng rồi, lúc người phụ nữ Lâm tiểu Nhã có vấn đề về đầu óc của kiếp trước, đưa Cố Hề Hề làm món quà tặng cho Tư Thần, Tư Thần cũng đã nói như vậy.
Hóa ra, không phải là từ lúc đó cậu ta mới ngang ngược, mà đã ngang ngược ngay từ nhỏ.
Kiều Kỳ ngà ngà say nhìn Thượng Kha, nói; “Thượng Kha, tôi cứ cảm giác cậu không giống trước kia. Cậu của trước kia… dù Thượng phu nhân có sắp xếp gì, cậu cũng sẽ không từ chối.”
Thượng Kha cúi đầu, cong khóe môi nói: “Đúng vậy, tôi của trước kia, sẽ không bao giờ chủ động từ chối sự sắp xếp của mẹ tôi. Nhưng bắt đầu từ bây giờ trở đi, tôi đã học được cách nói không. Từ nay về sau, không ai có thể sắp xếp tương lai của tôi được nữa!”
Doãn Tư Thần và Kiều Kỳ cùng trao đổi ánh mắt với nhau, không hiểu tại sao chỉ trong một đêm, Thượng Kha đã có sự thay đổi lớn đến vậy.
Giống như biến thành một người khác.
Nếu không phải là ba người đã chơi với nhau nhiều năm liền, bọn họ gần như sẽ nghĩ Thượng Kha bị người khác giả mạo!
“Còn nữa, Tư Thần, cậu cũng đừng chú ý đến Nhiễm Tịch Vi nữa. Người phụ nữ kia, không phải là loại người tốt lành gì.” Thượng Kha nói với Doãn Tư Thần: “Vợ thật sự của cậu… là người khác.”
Kiều Kỳ suýt nữa bị Thượng Kha dọa sợ đến mất hồn mất vía: “Không phải chứ… chờ đã, Thượng Kha, cậu thật sự là Thượng Kha à? Nhiễm Tịch Vi là em gái cùng lớn lên từ nhỏ với cậu, cô ta muốn gì là cậu đáp ứng điều đó, chỉ thiếu mỗi coi là em gái ruột! Sao cậu lại nói như vậy?”
Doãn Tư Thần cũng khiếp sợ nói: “Thượng Kha, tôi không cho phép cậu nói Tịch Vi…”
Thượng Kha không thay đổi sắc mặt, lên tiếng nói: “Kiều Kỳ, chắc cậu đã sớm phát hiện ra sự bất bình thường của Nhiễm Tịch Vi rồi, đúng không? Chỉ là con người của cậu không thích xen vào việc của người khác, nên cậu chưa từng đề cập tới.”