Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1511


“Dựa vào cái gì mà cô có thể đi vào phòng của anh Tử Hân, còn tôi thì không thể?”


Dư Khiết không nói chuyện, lùi lại một bước, chuẩn bị rời đi.


Đây là chuyện của Mặc Tử Hân và Lý Tư, cô ấy không cần hỏi tới.


Đây là một nhân viên với phẩm đức nghề nghiệp vô cùng hợp quy cách.


Mặc Tử Hân nhìn thấy Lý Tư, thì lập tức cảm thấy đau đầu: “Sao cô lại tới đây?”


“Em lén theo anh qua đây đó nha.” Lý Tư mặt dày mày dạn tới gần:


“Anh Tử Hân, những ngày này anh cũng không thèm để ý tới em, có phải anh đã quên những gì anh đồng ý với bố của em không? Anh đã đồng ý với bố là sẽ chăm sóc em! Vậy mà anh không thèm lo là em bị người khác bắt nạt sao?”


“Tập đoàn Mặc thị ở đây thì không ai có thể bắt nạt cô được.” Mặc Tử Hân bất đắc dĩ nói:


“Được rồi, để tôi cho người đưa cô quay về.”


“Em không về!” Lý Tư hờn dỗi nói:


“Anh dẫn em theo đi! Em cũng có thể dẫn theo Dư Khiết, sao lại không dẫn theo em hả? Em đã trưởng thành rồi, em sẽ không khiến anh gặp rắc rối thêm đâu!”


Mặc Tử Hân vừa muốn từ chối, Lý Tư lập tức sâu xa nói thêm: “Anh Tử Hân xuất sắc và còn đẹp trai như vậy, tham gia tiệc chắc sẽ có cả đám phụ nữ nhào tới chỗ anh. Anh Tử Hân dẫn em theo, có em ở đấy, thì các cô ấy sẽ không nhào tới chỗ anh nha! Em sẽ cản những ong bướm kia giúp anh có được không?”


Trong lòng Mặc Tử Hân hơi động. Điều này nói rất đúng, cũng là một ý kiến hay.


Anh ta cũng biết, bây giờ trên thị trường anh ta thuộc loại có sức hút chạm tay có thể bỏng như thế nào.


Trước kia, Doãn Tư Thần là người sốt dẻo nhất. Nhưng từ sau khi Doãn Tư Thần kết hôn, trong giới nhà giàu độc thân, người chạm tay có thể bỏng lại biến thành anh ta.


Nghĩ lại mà xem, vừa có tiền lại có gia thế, địa vị tốt tới mức quá trớn, ai nhìn mà không thèm muốn cơ chứ?


Cho nên, mặc kệ là anh ta đi tới chỗ nào, cuối cùng cũng sẽ có một đám chân dài não ngắn chạy tới anh ta giả vờ “ngẫu nhiên gặp”, dần dà việc đó cũng khiến anh ta cảm thấy rất phiền.


Mặc dù Lý Tư cũng ôm tâm tư kia với anh ta, nhưng chí ít tuổi của Lý Tư còn nhỏ, còn không có gia thế nên tương đối dễ nắm bắt.


Mặc Tử Hân nghĩ tới đây nên gật đầu đồng ý: “Nếu như cô dám không nghe lời tôi nói, thì tôi sẽ ngay lập tức cho người đưa cô về.”


Lý Tư giống như không thể tin được vậy mà anh ta đồng ý, vui sướng reo hò một trận, lập tức ôm lấy cánh tay Mặc Tử Hân, không ngừng bày tỏ thái độ: “Dạ dạ, em nhất định sẽ nghe lời, em tuyệt đối sẽ không làm những chuyện anh không đồng ý đâu!”


“Ừm.” Lúc này Mặc Tử Hân mới hài lòng gật đầu.


Dư Khiết không còn ở đây, nên rất nhanh đã đi về tới phòng của mình.


Ngày hôm sau.


Khúc Tranh Minh lại tới chào hỏi lần nữa với Cố Hề Hề.


Chỉ là lần này anh ta không chỉ tới một mình mà sau lưng còn dẫn theo hai người nữa.


Khúc Tranh Minh tươi cười đầy mặt: “Cô hai nhà họ Vân, mặc dù không thể mua được nguyên khối pha lê kia trong tay của cô, nhưng tôi thật sự rất thích điêu khắc pha lê. Cho nên, hôm nay tôi đành mặt dày tới đây, chủ động đề cử hai thợ điêu khắc ngọc cho cô. Tôi cũng sớm một chút có thể nhìn thấy thành phẩm cuối cùng có hình dáng ra sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK