“Xin lỗi lớp trưởng, bữa cơm này tôi không thể nào ăn tới cuối cùng được rồi. Liên quan tới những nghi vấn của các người, là đang rất tò mò tôi làm trợ lý cho ai hay sao? Được, tôi sẽ thỏa mãn sự tò mò của các người!”
Tâm tư của Hoàng Ái Linh bị vạch trần, lập tức cảm thấy mất tự nhiên nói: “Cô nói nhăng nói cuội gì đó hả?”
“Sao vậy? Còn không thừa nhận à? Được thôi, nếu cô đã không thừa nhận, vậy tôi sẽ giới thiệu Mạnh A Nhiên cho người khác vậy.” Vương Uông mở miệng nói:
“Tôi nhớ hình như trong lớp chúng ta có một bạn nữ đang học Đại Học Sư phạm, chuẩn bị trở thành giáo viên gia đình, không biết cô có muốn tôi hợp tác họ với nhau không nhỉ?”
Hoàng Ái Linh biết cô gái Vương Uông nói kia, đúng là cô gái kia đã từng theo đuổi Mạnh A Nhiên, nghe Vương Uông nói muốn hợp tác họ lại với nhau, cô ta lập tức kêu lên: “Vương Uông, cô dám!”
“Ha ha ha ha ha, tôi có cái gì mà không dám chứ hả?” Vương Uông mở miệng trào phúng nói tiếp:
“Có lẽ các người không biết gì về công việc của tôi đúng không nào? Thật sự là không khéo rồi, tôi ngốc nghếch làm việc ở cái tập đoàn kia nhưng cũng có thể nắm trong tay con đường làm ăn của các người đấy”
Ngay lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ vang.
Quản lý khách sạn là một người đàn ông trung niên ôm theo cái bụng phệ, khách khí đi vào, lúc người đàn ông kia nhìn thấy Tiểu Vương và Tiểu A thì đáy mắt chứa đầy mừng rỡ không thể nào che giấu, ngay lập tức cúi đầu chín mươi độ nói:
“Trợ lý Tiểu A, trợ lý Vương, các người tới lúc nào vậy?”
Một màn này đủ hù dọa những người ngồi ở đó không thể ngồi yên.
Người đàn ông trung niên không phải ai khác, mà chính là tổng giám đốc của công ty bất động sản Khai Phát, cũng là nhà giàu số một ở huyện thành này, ông ta cũng chính là ông chủ của cửa hàng rượu ngon nhất ở vùng này, cũng là đơn vị cấp cao cùng mấy ông chủ ở đây.
Bọn họ thấy ông ta đều phải cung kính, lo sợ không dám nói tiếng nào, vậy mà lúc này người ta lại cúi đầu chín mươi độ với Vương Uông và người đàn ông cô dẫn tới.
Chuyện gì xảy ra đây?
Vương Uông không phải chỉ làm trợ lý thôi sao?
Tại sao có thể có bản lĩnh lớn như vậy, có thể khiến cho ông chủ giàu nứt đổ vách như này cung kính và khách khí như vậy?
Còn có người đàn ông mà Vương Uông dẫn tới lại là người nào, vì sao ông chủ khi thấy anh ta lại giống như chuột thấy mèo, khách khí tới mức cúng bái luôn rồi?
“Thì ra ông chủ Cung, đã lâu không gặp rồi!” Tiểu A mỉm cười gật đầu, hoàn toàn không có ý tứ đứng lên chào hỏi.
“Vâng vâng là tôi, lần trước lúc cậu tới, không thể khiến cậu và tổng giám đốc Doãn chơi tới tận hứng cũng là lỗi của tôi. Lần này dù nói cái gì thì cũng mong cậu đừng từ chối, tôi đã chuẩn bị biệt thự riêng cho tổng giám đốc Doãn xin mời cậu nhất định phải nhận lấy thay.” Ông chủ Cung khom lưng, vô cùng thuần thục nói.
Hiển nhiên là ông ta thường xuyên làm việc này.
Mạnh A Nhiên và Hoàng Ái Linh đều ngây dại, hoàn toàn không biết nên nói gì cho phải!
“Biệt thự cái gì chứ, ông cứ liên hệ với Tiểu B đi. Bây giờ, anh ta đang phụ trách chuyện bên ngoài của tổng giám đốc đấy, mà tôi…”
Trên mặt của Tiểu A giống như cười nhưng cũng như không cười, hờ hững mở miệng nói:
“Tôi phụ trách dẫn theo trợ lý của mợ chủ là Vương Uông về thăm nhà riêng, thuận tiện gặp bạn bè cấp ba của cô ấy.”