Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến Thần Ở Rể - Chương 1243: Một mình nghênh chiến​







Mã Siêu và Thượng Quan Nhu đều nở nụ cười, Mã Siêu nhìn về phía Diệp Xung, hài hước nói: “Điều mày muốn nhìn thấy, có lẽ cả đời này cũng không thể thấy được đâu”.



Thượng Quan Nhu cũng nở nụ cười: “Diệp Xung, cậu Thanh là cao thủ từng giết chết một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ của Hoàng tộc họ Diệp, người nổi bật thế hệ thứ ba của Hoàng tộc họ Diệp là cậu không có ý định báo thù rửa hận cho cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp sao?”



Lời của Mã Siêu và Thượng Quan Nhu khiến sắc mặt Diệp Xung cực kỳ khó coi, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.



Đồng thời, Diệp Xung còn cảm thấy vô cùng sợ hãi.



Hoa Anh Kiệt là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng bị Dương Thanh đánh bại, như thế chẳng phải chứng minh thực lực của Dương Thanh tương đương với Diệp Hoàng sao?



Thực lực của Thượng Quan Hoàng cũng là như thế.



Nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan khai chiến với Hoàng tộc họ Diệp, với hai người Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng, e rằng có thể càn quét cả Hoàng tộc họ Diệp cũng không chừng.



“Đương nhiên nếu Hoàng tộc họ Diệp dám nhằm vào cậu Thanh, Hoàng tộc họ Thượng Quan tôi chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn mình cậu Thanh chịu trận, có lẽ ông nội tôi sẽ rất sẵn lòng đến Hoàng tộc họ Diệp một chuyến cùng cậu ấy đấy”.



Thượng Quan Nhu cười híp mắt nói.



Diệp Xung vốn dĩ sợ nhất kết quả như vậy, lúc này Thượng Quan Nhu lại nhắc đến, khiến hai chân anh ta mềm nhũn, quỳ phịch xuống đất.



“Thượng Quan Nhu, tôi biết lỗi rồi, tôi không nên nảy sinh ý đồ giết chị, xin chị rộng lòng tha thứ cho tôi lần này, sau này tôi không dám làm thế nữa đâu”.






Diệp Xung lộ vẻ thấp thỏm lo âu.



Không phải anh ta mềm yếu, mà là vì Dương Thanh quá mạnh, nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan thật sự khai chiến với Hoàng tộc họ Diệp, Hoàng tộc họ Diệp vì sợ thua trận nhất định sẽ giao anh ta cho Hoàng tộc họ Thượng Quan xử lý.



Dù thiên phú võ thuật của anh ta là mạnh nhất trong lớp trẻ của Hoàng tộc họ Diệp, nhưng so sánh với sự an toàn của cả Hoàng tộc, Hoàng tộc họ Diệp chắc chắn sẽ hy sinh anh ta.



Cho nên anh ta nhất định phải xin Thượng Quan Nhu tha thứ.



Thượng Quan Nhu phì cười một tiếng: “Tôi cũng không có năng lực lớn như vậy, cũng không thể quyết định được việc Hoàng tộc họ Thượng Quan có muốn ra tay với Hoàng tộc họ Diệp hay không, cậu vẫn nên cầu nguyện đi!”



Nhìn Diệp Xung quỳ trước mặt mình, Thượng Quan Nhu cảm thấy cực kỳ dễ chịu, thậm chí còn không hề nhận ra tình trạng thương tích của mình đã ổn định rồi.



Diệp Xung lập tức mặt xám như tro tàn, anh ta biết mình thật sự sắp xong đời rồi.



Cùng lúc đó trong vòng quyết chiến, Hoa Anh Kiệt bị một đòn tấn công mạnh của Dương Thanh làm đánh bay ra ngoài, phun máu, khí thế trên người lập tức yếu đi.



Cảnh này khiến tất cả mọi người đều sửng sốt, những cao thủ Thần Cảnh khác cũng vô thức dừng chiến đấu, trợn mắt há mồm nhìn Hoa Anh Kiệt rơi ra khỏi vòng quyết chiến.



Không ngờ Hoa Anh Kiệt lại thua!



Thay vì nói đây là một trận đại chiến giữa các thế lực hàng đầu, không bằng nói là trận chiến của Dương Thanh và Hoa Anh Kiệt thì đúng hơn.



Hoa Anh Kiệt cũng thua rồi, còn ai là đối thủ của Dương Thanh đây?



“Hay lắm!”



Đoàn Vô Nhai lập tức cười to, vẻ mặt cực kỳ kích động.



Bắt đầu từ khi ông ta quyết định muốn làm thân với Dương Thanh thì cũng đã từ bỏ việc tranh giành ngôi Vương của Yến Đô rồi, có Dương Thanh ở đây, ai có thể đấu với anh chứ?



Cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan và Hoàng tộc họ Đoàn đều tỏ vẻ kích động.



Ngược lại, Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Long, và cả cao thủ của Hiệp hội Võ thuật thì đều tái hết cả mặt.



Trong vòng quyết chiến bây giờ, Hoàng tộc họ Đoàn còn lại một mình Đoàn Vô Nhai, Hoàng tộc họ Thượng Quan thì toàn quân bị diệt.



Về phía thế lực liên minh do Hoa Anh Kiệt đứng đầu, ngoài Hoàng tộc họ Diệp toàn quân bị diệt, vì ưu thế về số lượng cao thủ, Hoàng tộc họ Long và Hiệp hội Võ thuật vẫn còn đủ thành viên, ngoại trừ Hoa Anh Kiệt vừa bị loại.



Bên phe Dương Thanh còn lại hai người!



Bên phe Hoa Anh Kiệt thì vẫn còn sáu người!



Nhưng cao thủ bên phe của Hoa Anh Kiệt lại không có ai dám ra tay nữa.



“Dương Thanh!”






Hoa Anh Kiệt bò dậy từ dưới đất, vô cùng tức giận, đôi mắt hoàn toàn đỏ ngầu, lúc nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt tràn đầy sát khí.



Cũng không phải lão ta không còn sức để tiếp tục chiến đấu nữa, mà là bị Dương Thanh dùng một đòn đánh bay ra khỏi vòng quyết chiến rồi.



Theo quy tắc đã đưa ra trước đó, lão ta đã thua!



“Vòng quyết chiến là ông đề ra, bây giờ thua rồi ông lại không chịu nhận à?”



Đoàn Vô Nhai nhìn chằm chằm Hoa Anh Kiệt, tức giận chất vấn.



Hoa Anh Kiệt không đáp lại, vẫn nhìn chằm chằm Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ như máu, chỉ muốn lột da rút gân Dương Thanh.



Dương Thanh bình tĩnh, anh hờ hững nhìn về phía Hoa Anh Kiệt, niệm tình Hoa Anh Kiệt cũng là người của Chiêu Châu, chỉ cần lão ta không tự tìm đường chết, anh có thể tha cho lão ta một con đường sống.



Nhưng nếu Hoa Anh Kiệt tìm đường chết thì đừng trách anh ra tay giết người.



Hơi thở võ thuật trên người Hoa Anh Kiệt vô cùng rối loạn, lão ta cứ nhìn chằm chằm Dương Thanh như thế, dường như cũng đang do dự, không biết có nên tiếp tục ra tay không.



Kéo dài đến ba phút, hơi thở võ thuật trên người Hoa Anh Kiệt mới dần biến mất.



Rõ ràng lão ta chịu thua rồi!



“Dương Thanh, coi như tôi thua, nhưng trong vòng quyết chiến vẫn còn sáu cao thủ Thần Cảnh của Hiệp hội Võ thuật và Hoàng tộc họ Long. Cậu vốn dĩ đã bị thương nặng, còn đấu với tôi, tốn rất nhiều sức lực, tôi rất muốn xem cậu có thể đối phó với sự vây công của sáu cao thủ Thần Cảnh hay không đấy”.



Hoa Anh Kiệt cắn răng nghiến lợi nói.



Dương Thanh hờ hững nhìn Hoa Anh Kiệt một cái, cũng không đáp lời, đảo mắt nhìn về phía cao thủ còn ở trong vòng quyết chiến, lạnh lùng hỏi: “Các người chắc chắn vẫn còn muốn tiếp tục chứ?”



Đoàn Vô Nhai đứng bên cạnh anh, trên người phát ra hơi thở Thần Cảnh hậu kỳ, lạnh lùng nhìn về phía đối thủ, chỉ cần Dương Thanh ra tay, ông ta sẽ lập tức nhằm vào kẻ thù.



Sắc mặt của những cao thủ còn lại đều cực kỳ khó coi.



Dù khi nãy Hoa Anh Kiệt đã tiết lộ một tin tức vô cùng quan trọng với bọn họ, Dương Thanh đã bị thương nặng, tốn nhiều sức lực, đã nỏ mạnh hết đà rồi.



Nhưng vừa nãy, lúc Dương Thanh đấu với Hoa Anh Kiệt, thực lực anh bộc phát ra đã khiến bọn họ phải khiếp sợ.



Ở trong bọn họ, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Thần Cảnh hậu kỳ, sao có thể đấu một trận với Dương Thanh có sức chiến đấu Thần Cảnh đỉnh phong chứ?



“Sợ cái gì?”



Long Khoa chợt nghiến răng nói: “Hội trưởng Hoa đã khiến tên ranh con này bị thương nặng rồi, cũng làm cho thực lực cậu ta giảm mạnh, như thế chẳng lẽ sáu cao thủ Thần Cảnh chúng ta vẫn không thể đánh bại cậu ta à?”



“Đúng thế! Dù cậu ta có mạnh hơn nữa cũng đã thế suy sức yếu rồi, chỉ cần chúng ta hợp tác với nhau, cậu ta chỉ có con đường chịu thua thôi!”, một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ bên Hiệp hội Võ thuật cũng lên tiếng.



Ngay cả tổng chi hội trưởng Hồng và Kim Cương cũng đứng hai bên trái phải người nọ, đủ để chứng minh địa vị của người nọ trong Hiệp hội Võ thuật gần như chỉ đứng dưới Hoa Anh Kiệt mà thôi.



“Không biết điều!”



Ánh mắt Dương






chapter content

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK