Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Trần có vẻ lo lắng, tuy người khiến Thủ Hộ Minh chịu thiệt thực sự là Ma Thần đang chiếm cơ thể Dương Thanh, nhưng chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ trút mối hận này lên đầu Dương Thanh.

Dương Thanh lập tức im lặng, vì phải tiếp nhận sức mạnh vượt xa cực hạn, cơ thể anh đã bị tổn thương nặng nề.

Nếu là trước đó, anh còn có thể tu luyện để dần chữa lành vết thương, nhưng lần này, vết thương quá nghiêm trọng, ngay cả hấp thu linh khí trong trời đất còn không được, nói gì đến việc tu luyện chứ.

Nếu không tu luyện thì cơ thể không thể hồi phục nhanh được.

Dương Thanh bỗng mỉm cười: “Mấy ngày tới, tôi sẽ ở đây, không chừng sẽ nhanh chóng tu luyện được đấy”.

Tuy anh đang cười nhưng nụ cười này vô cùng miễn cưỡng.

Lệ Trần cũng biết Dương Thanh đang tự an ủi bản thân.

Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Tôi sẽ nghĩ cách tìm thần y giúp cậu, xem xem có thể giúp cơ thể cậu khá lên không”.

Dương Thanh nói: “Tiền bối, không cần tìm thần y cho tôi đâu, phiền tiền bối tới Yến Đô một chuyến, đưa Phùng Tiểu Uyển tới Ma Tông giúp tôi, chắc chắn em ấy có thể chữa khỏi vết thương của tôi”.

Lệ Trần gật đầu: “Được, giờ tôi sẽ tới Yến Đô!”

“Khoan đã!”

Thấy Lệ Trần sắp đi, Dương Thanh vội gọi Lệ Trần lại.

Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh với vẻ khó hiểu.

Dương Thanh trầm giọng nói: “Tiền bối, không cần tới Yến Đô vội, nên xử lý chuyện của Ma Tông đã, giờ kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục đã xuất hiện vết nứt, ở ngay trên bầu trời Ma Tông, lượng lớn linh khí đang tràn vào thế tục qua vết nứt này”.

“Kể từ đó, chẳng mấy chốc, Ma Tông sẽ trở thành nơi có linh khí nồng đậm nhất thế tục, có lẽ cao thủ của các thế lực đều sẽ tới Ma Tông”.

“Đối với tiền bối, chuyện quan trọng bây giờ là phải nghĩ cách đối phó, một khi cao thủ của các thế lực tới Ma Tông, chắc chắn Ma Tông sẽ gặp họa”.

Nghe Dương Thanh phân tích xong, nét mặt Lệ Trần nghiêm nghị hẳn.

Thông thường, ở giới thế tục, người luyện võ có thể đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì tài nguyên tu luyện, bây giờ linh khí ở Ma Tông ngày càng nồng đậm, chẳng mấy chốc sẽ trở thành thánh địa tu luyện ở thế tục, có lẽ rất nhiều thế lực và cao thủ sẽ nhòm ngó Ma Tông.

Có thể tưởng tượng được, khi mười mấy, thậm chí hơn trăm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bước vào Ma Tông, Ma Tông sẽ gặp phải tai họa lớn đến mức nào.

Thủ Hộ Minh cũng đã biết chuyện Lệ Trần đột phá Thiên Cảnh, có lẽ không lâu nữa, Thủ Hộ Minh sẽ cử người tới để đưa Lệ Trần về giới Cổ Võ.

Ma Tông mất đi Lệ Trần, càng không đối phó được với cao thủ hàng đầu trên khắp thế tục.

Dương Thanh nói: “Đối với Ma Tông, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là tập hợp một nhóm cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh, sẵn sàng đối phó với cao thủ hàng đầu đến từ các thế lực bất cứ lúc nào”.

Lệ Trần gật đầu, nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu nói đúng, Ma Tông phải tập hợp được một nhóm cao thủ hàng đầu thì mới bảo vệ được Ma Tông, bằng không, sau khi cao thủ của các thế lực đến, đất của Ma Tông sẽ phải đổi chủ”.

“Đất của Ma Tông đã được truyền thừa mấy trăm năm rồi, không thể mất trong tay tôi được”.

Dương Thanh thoáng suy tư rồi nói: “Tôi nghĩ tiền bối có thể để cao thủ Võ Tông vào Ma Tông tu luyện, có lẽ... còn có thể cho cả cao thủ Thánh Cung vào Ma Tông tu luyện nữa”.

Nghe đến Thánh Cung, Lệ Trần có vẻ hơi mất tự nhiên.

Trước đó, khi đến Ma Tông, những lời mà chủ Thánh Cung - Bùi Thiên Âm nói đã thể hiện rằng giữa Lệ Trần và Bùi Thiên Âm có ân oán, hơn nữa còn là ân oán về mặt tình cảm.

Chứ không như Thần Hành Tông và Độc Tông, họ định tiêu diệt Ma Tông thật, còn muốn giết cả Lệ Trần.

Nhưng Bùi Thiên Âm thì khác, bà ta không muốn tiêu diệt Ma Tông, chỉ muốn tìm Lệ Trần để tính món nợ tình cảm, nhưng vẫn có hy vọng thuyết phục Thánh Cung đứng về phía Ma Tông.

Một lúc lâu sau, Lệ Trần mới nói: “Thánh Cung thì thôi!”

Thấy Lệ Trần không định giải thích, Dương Thanh cũng không hỏi nhiều.

Sau khi im lặng một lát, Lệ Trần nói thêm: “Tôi sẽ nghĩ thêm cách, để xem có thể mời thêm đồng minh đến Ma Tông tu luyện không, đúng như cậu nói, chẳng mấy nữa, tình hình của Ma Tông sẽ được lan truyền khắp thế tục, khi đó các cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh đều sẽ tới Ma Tông, nếu không có đủ cao thủ hàng đầu trấn giữ, có lẽ sẽ không giữ được Ma Tông mất”.

Dương Thanh gật đầu, nói tiếp: “Tiền bối cứ xử lý chuyện của Ma Tông trước, khi nào xong việc thì tới Yến Đô đón người giúp tôi sau”.

Lệ Trần đứng dậy, nói: “Vừa hay tôi định đi thăm một người bạn, phải đi ngang qua Yến Đô, khi quay về, tôi sẽ đón người giúp cậu, nếu cậu có thể hồi phục, Ma Tông cũng được giúp rất nhiều”.

Lệ Trần nói rồi rời khỏi mật thất.

Dương Thanh ở một mình trong mật thất, anh đã dùng hết các thủ đoạn mà vẫn không ăn thua, giờ anh như biến thành kẻ tàn phế, cơ thể không hề có cảm giác, như không thuộc về anh.

Không những thế, vết thương của anh cũng không tự lành được, hay nói cách khác, nếu không tìm được cách chữa trị trong thời gian ngắn, vết thương của anh sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn, mãi đến khi cơ thể hỏng hẳn.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh vô cùng lo lắng.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Dương Thanh: “Cậu biết tại sao vết thương của cậu không thể tự khỏi không?”

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Dương Thanh lập tức trở nên khó coi.

Giọng nói này phát ra từ cơ thể anh, chính là giọng của linh hồn Ma Thần.

Anh cứ tưởng linh hồn Ma Thần đã bị anh trấn áp, không ngờ linh hồn Ma Thần vẫn ở đó.

“Tại sao?”

Tuy tức giận nhưng Dương Thanh vẫn rất muốn biết cơ thể mình đã xảy ra chuyện gì.

Ma Thần nói: “Bởi vì linh hồn tôi phù hợp với cơ thể này hơn, phải để tôi điều khiển cơ thể này thì nó mới nhanh chóng hồi phục, ở đây có long mạch, với cảnh giới của tôi, chỉ cần tôi nắm giữ cơ thể này, không lâu nữa, vết thương sẽ khỏi hẳn”.

“Không những thế, tôi còn có thể nhanh chóng tăng cường độ của cơ thể này lên, khi đó, đừng nói là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, cậu cũng có thể giết đối phương dễ dàng”.

Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Thanh cười lạnh: “Ông định lừa tôi giao cơ thể của mình cho ông chứ gì? Nếu để ông nắm giữ cơ thể của tôi thật, có lẽ sau này trên đời không còn Dương Thanh nữa, chỉ còn Ma Thần thôi”.

Ma Thần tức giận nói: “Sâu kiến như cậu cũng dám sỉ nhục tôi như thế, cậu cũng biết khi ở thời kỳ đỉnh cao, tôi từng là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, nếu không vượt thiên kiếp thất bại, cơ thể tan vỡ, cảnh giới của tôi bây giờ đã vượt xa Thiên Cảnh rồi”.

Dương Thanh cười nhạo: “Ông cũng nói đó chỉ là đã từng, bây giờ ông còn không có cơ thể, còn định chiếm cơ thể của bề dưới, đúng là không biết xấu hổ”.

“Láo xược!”

Ma Thần lập tức nổi giận, Dương Thanh không hề sợ hãi, rõ ràng linh hồn Ma Thần cũng bị hạn chế, bằng không, tại sao Ma Thần lại nói nhảm với anh nhiều như vậy? Đã chiếm cơ thể anh từ lâu rồi.

“Tốt nhất cậu nên nghĩ cho kỹ, trong ba ngày, nếu linh hồn cậu vẫn không thể hòa hợp với cơ thể, cơ thể này sẽ hỏng hẳn, khi đó cậu cũng giống tôi, chỉ còn linh hồn thôi”.

Ma Thần nhanh chóng bình tĩnh lại, lão ta lạnh lùng nói: “Vì linh hồn tôi mạnh nên có thể sống dưới dạng linh hồn, nhưng cậu thì khác, cậu chỉ là sâu kiến có cơ thể vượt qua thiên kiếp, còn không phải cao thủ Thiên Cảnh, nếu không có cơ thể chứa đựng linh hồn cậu, không đầy bảy ngày, linh hồn cậu sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian”.

“Tôi đề nghị cậu nên nghĩ cho kỹ, cho phép tôi chiếm giữ cơ thể cậu, nếu để tôi chiếm cơ thể cậu, chẳng những giúp cơ thể cậu mau hồi phục mà còn có thể giải quyết nguy cơ của Ma Tông”.

“Cậu nghĩ xem, tôi còn không sợ cao thủ của Thủ Hộ Minh, nói gì đến mấy con tép riu dưới Thiên Cảnh ở thế tục chứ?”

“Chỉ cần cậu đồng ý cho tôi chiếm giữ cơ thể cậu, tôi có thể cam đoan sẽ không tổn thương linh hồn cậu, cũng không làm hại bạn bè của cậu, tôi chỉ cần cơ thể cậu để giúp linh hồn mình hồi phục, sau khi linh hồn tôi đủ mạnh, tôi sẽ rời khỏi cơ thể cậu, trả cho cậu cơ thể mạnh mẽ hơn, sao nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK