“Hạ Hà, bây giờ bộ phim này đang rất hot, cô đến muộn hai tiếng, đã mang lại tổn thất rất lớn cho công ty”.
Ngô Thiên Hữu cười ha hả: “Không chừng đoàn làm phim sẽ đuổi cô đi vì việc này đấy”.
“Đúng thế, Hạ Hà, lần này cô gây họa lớn rồi”.
“Tôi nghe nói lát nữa chủ tịch sẽ đến đoàn làm phim, chắc chắn chủ tịch sẽ biết chuyện của cô, khi đó cô còn ở lại đoàn làm phim được nữa không cũng khó nói lắm”.
Những người khác cũng nói bằng giọng điệu trêu ngươi.
Đám người đi theo Ngô Thiên Hữu cũng thi nhau nói: “Đúng thế, anh Thiên Hữu vẫn luôn chờ cô trên xe, cô chưa đến, anh ấy cũng không quay phim được”.
“Sao… sao các người có thể trợn mắt nói dối như thế chứ?”
Hạ Hà sắp tức phát khóc, chỉ vào đám người Ngô Thiên Hữu: “Rõ ràng các người không đến đoàn làm phim nên tôi và đạo diễn Vương mới phải đi tìm các người chứ”.
Hạ Hà nói rồi nhìn về phía những nhân viên đang vây lấy mình: “Nếu mọi người không tin thì cứ hỏi đạo diễn Vương”.
Đúng lúc này, đạo diễn Vương cũng đang đi tới.
Hạ Hà vội nói: “Đạo diễn Vương, ông mau nói cho mọi người biết tôi đã đến đoàn làm phim từ sáng sớm đi, hồi nãy tôi đến bệnh viện tìm đám người Ngô Thiên Hữu với ông đấy”.
“Vì xe hết chỗ nên tôi phải tự bắt xe đến, do đó mới có mặt muộn hơn mọi người mấy phút”.
Đạo diễn Vương nhíu mày, lạnh lùng nói: “Hạ Hà, rốt cuộc cô đang nói gì vậy? Đến muộn chính là đến muộn, sao cô còn bắt tôi nói dối giúp cô chứ?”
“Nếu cô diễn được thì diễn, còn không thì mau cút đi! Đoàn làm phim này không chào đón loại người như cô, còn chưa nổi tiếng đã bắt đầu ra vẻ rồi”.
Nét mặt Hạ Hà lập tức cứng đờ, có vẻ không dám tin.
Từ sau khi cô ta vào đoàn làm phim, đạo diễn Vương vẫn luôn quan tâm đến cô ta.
Sao cô ta có thể ngờ, cũng có ngày đạo diễn Vương vu khống cô ta chứ.
“Đạo diễn Vương, sao ông có thể nói vậy?”
Mắt Hạ Hà đỏ hoe, ấm ức hỏi.
Rõ ràng Đạo diễn Vương đang hơi chột dạ, không dám nhìn Hạ Hà, chỉ khoát tay: “Tất cả giải tán, mau bắt đầu quay đi, công ty yêu cầu chúng ta phải quay xong bộ phim này trong hai tháng đấy”.
Đám người Ngô Thiên Hữu trông rất đắc ý.
“Đạo diễn Vương, vì Hạ Hà đến trễ nên đã làm lỡ việc của đoàn làm phim, chắc ông không thiên vị cô ta nữa chứ?”
Ngô Thiên Hữu cười ha hả, hỏi đạo diễn Vương.
Đạo diễn Vương đáp ngay: “Sao tôi lại thiên vị cô ta được? Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ báo đúng sự thật cho công ty biết, còn nếu công ty muốn trừ cát-xê của cô ta hay thế nào thì đều nghe theo công ty”.
“Hạ Hà, bây giờ bộ phim này đang rất hot, cô đến muộn hai tiếng, đã mang lại tổn thất rất lớn cho công ty”.
Ngô Thiên Hữu cười ha hả: “Không chừng đoàn làm phim sẽ đuổi cô đi vì việc này đấy”.
“Đúng thế, Hạ Hà, lần này cô gây họa lớn rồi”.
“Tôi nghe nói lát nữa chủ tịch sẽ đến đoàn làm phim, chắc chắn chủ tịch sẽ biết chuyện của cô, khi đó cô còn ở lại đoàn làm phim được nữa không cũng khó nói lắm”.
Những người khác cũng nói bằng giọng điệu trêu ngươi.
Hạ Hà cắn môi, nhìn những gương mặt ghê tởm kia, rất muốn tát bọn họ.
Cô ta đang định đến tìm đạo diễn Vương để xin nghỉ, cô ta muốn rời khỏi đây.
Không ngờ đạo diễn Vương lại vu khống cô ta, khiến cô ta tổn thương sâu sắc.
Hành động của Ngô Thiên Hữu càng khiến cô ta tức giận.
“Có phải các người đều đang chờ tôi bị đuổi khỏi đoàn làm phim không?”
Hạ Hà chợt hỏi.