Mục thành chủ bị thương rất nặng, vết thương của Dược Vương càng nặng hơn, nhưng Dược Vương đã bị cải tạo nên không có cảm giác đau đớn, chẳng khác gì một cỗ máy không bao giờ ngừng, liên tục tấn công.
Dương Thanh bỗng nói lớn: “Mục thành chủ, Dược Vương đã bị công nghệ cao cải tạo, bây giờ ông ta đã là quái vật nửa người nửa máy, trên người ông ta có khởi nguồn năng lượng. Chỉ cần tìm thấy khởi nguồn năng lượng, nghĩ cách đánh nát nó thì sẽ có thể giết chết Dược Vương”.
Với sự hiểu biết của anh về loại cao thủ đã bị cải tạo này, trong người họ đều có khởi nguồn năng lượng, hình như là để liên tục cung cấp năng lượng cho các đòn tấn công.
Sau khi nghe Dương Thanh nói xong, con ngươi của Mục thành chủ bỗng co lại, đánh với Dược Vương lâu như thế, ông lão đã nhận ra sự khác thường của Dược Vương, giờ nghe Dương Thanh nói, ông lão mới hiểu đang xảy ra chuyện gì.
“Rầm!”
Mục thành chủ đánh lui Dược Vương, lập tức phóng khí thế ra, bao trùm lấy Dược Vương, định tìm khởi nguồn năng lượng trên người Dược Vương.
Nhưng vừa thử cảm nhận bằng lực tinh thần, ông lão đã phát hiện hình như có thứ gì đó đang bao phủ lấy Dược Vương, hấp thu hết lực cảm giác của ông lão.
“Không được!”
Nét mặt Mục thành chủ hết sức nghiêm nghị, ông lão đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mà vẫn không thể cảm nhận được tình hình trong người Dược Vương.
Nhưng bây giờ, ông lão càng thêm khẳng định rằng Dương Thanh nói đúng, Dược Vương đã bị cải tạo, thế nên mới có thể tiếp tục chiến đấu với cường độ cao trong tình huống bị thương nặng như thế.
Dương Thanh cũng thử dùng lực tinh thần để cảm nhận Dược Vương, nhưng lực cảm giác của anh vừa chạm vào người Dược Vương thì đã bị hấp thu mất.
“Chuyện này…”
Dương Thanh có vẻ kinh hãi, anh không cảm nhận được gì hết.
Nếu không tìm được khởi nguồn năng lượng trong người Dược Vương thì sẽ không thể phá hoại nó, hay nói cách khác, chỉ cần có năng lượng dồi dào, Dược Vương sẽ giữ mãi trạng thái hiện giờ ư?
Nghĩ tới đây, Dương Thanh bỗng nghĩ ra cách khác, vội nói lớn: “Mục thành chủ, đừng đánh chính diện với ông ta, hãy nghĩ cách tiêu hao năng lượng trong người ông ta ấy”.
“Bây giờ năng lượng của ông ta đều đến từ khởi nguồn năng lượng trong cơ thể, chỉ cần ông ta dùng hết năng lượng của khởi nguồn năng lượng thì sẽ không còn sức chiến đấu nữa”.
Nghe thấy thế, Mục thành chủ sáng mắt lên, vội từ bỏ việc đánh chính diện, chỉ liên tục né tránh để tiêu hao năng lượng của Dược Vương.
Mục Hoa lo lắng nhìn về phía Mục thành chủ, trầm giọng hỏi: “Cách này được không thế?”
Dương Thanh lắc đầu: “Tôi cũng không biết, chỉ có thể thử một lần!”
Mục Hoa không nói gì, nhưng vẻ lo lắng trong mắt vẫn rõ rệt như cũ.
Lúc này, trong phòng, khí thế của kiếm khách Ảnh Tử ngày càng mạnh dần, như đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, trên vùng trời của Mục phủ tràn ngập mây đen đáng sợ.
Trên bầu trời, thỉnh thoảng lại có mấy tia sét lóe lên ở phía chân trời, như muốn xé rách mảng trời này.
Lão Cửu đứng cạnh Dương Thanh, nhìn về phía Mục thành chủ, nghiêm nghị nói: “Bây giờ mới chỉ có mình Dược Vương mà đã khó chơi như thế, nếu thành chủ Hoài Thành xuất hiện, cho dù kiếm khách Ảnh Tử đột phá thì có lẽ cũng rất khó thắng được thành chủ Hoài Thành và Dược Vương”.
Dương Thanh nhìn về phía lão Cửu: “Cũng không đến mức đó chứ? Tuy Dược Vương rất mạnh, nhưng vẫn đang bị Mục thành chủ áp đảo, một khi kiếm khách Ảnh Tử đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, chắc chắn thực lực sẽ tăng vọt, cho dù không giết được thành chủ Hoài Thành, thành chủ Hoài Thành cũng rất khó uy hiếp được ông ta”.
Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Nhưng trong trận chiến hồi nãy, Mục thành chủ đã bị thương quá nặng, còn Dược Vương lại không gặp vấn đề gì, cho dù khởi nguồn năng lượng trong người Dược Vương cạn kiệt, nếu thành chủ Hoài Thành xuất hiện, chắc chắn ông ta sẽ có cách để khôi phục khởi nguồn năng lượng trong người Dược Vương trong thời gian ngắn”.
“Những chuyện này đều không phải nguy hiểm nhất, đối với chúng ta, bây giờ nguy hiểm nhất chính là kiếm khách Ảnh Tử vẫn chưa đột phá, thành chủ Hoài Thành đã đến Mục phủ, khi đó chắc chắn Mục thành chủ sẽ thua!”
“Cho dù kiếm khách Ảnh Tử đột phá, nếu không có sự giúp đỡ từ Mục thành chủ, ông ta cũng không thể là đối thủ của thành chủ Hoài Thành và Dược Vương được”.
Nghe thấy thế, mặt Dương Thanh xám ngoét.
Đúng như lão Cửu nói, bây giờ nguy hiểm nhất chính là kiếm khách Ảnh Tử vẫn chưa đột phá, thành chủ Hoài Thành đã tới Mục phủ rồi.
Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Chỉ cần thành chủ Hoài Thành chưa xuất hiện, chúng ta vẫn còn cơ hội!”
Đúng lúc này, mấy hơi thở mạnh mẽ bỗng giáng xuống Mục phủ.
“Không ổn! Nhà họ Viên và nhà họ Cung phản bội Mục phủ, cao thủ của họ tới rồi!”
Một cao thủ của Mục phủ bối rối chạy tới, nhìn về phía Mục Hoa.
Mục Hoa lập tức biến sắc, tức giận nói: “Nhà họ Viên và nhà họ Cung to gan thật, dám xông vào Mục phủ lúc này, họ chán sống rồi chắc? Điều động cao thủ của Mục phủ, ngăn họ lại ngay cho tôi!”
Cao thủ của Mục phủ kia sốt ruột nói: “Trưởng lão Mục, Viên Lập - chủ gia tộc họ Viên và Cung Chiến - chủ gia tộc họ Cung đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nếu cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử không ra tay, chúng tôi không thể ngăn cản họ!”
Nghe thấy thế, sắc mặt Mục Hoa càng thêm khó coi.
Lão ta nhìn Mục thành chủ đang đánh với Dược Vương, lại nhìn về phía các cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử đang vây quanh phòng đột phá của kiếm khách Ảnh Tử, có vẻ đấu tranh.
Trước đó, đội hộ vệ Ảnh Tử đã bị Dược Vương tấn công nên tổn thất nặng nề, các cao thủ còn lại đang bảo vệ cho kiếm khách Ảnh Tử không bị ảnh hưởng.
Nhưng bên ngoài, cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung đã tới, nhà họ Viên và nhà họ Cung đều là thế lực hàng đầu ở Thiện Thành, chủ gia tộc có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, bây giờ cũng chỉ có cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử có thể ngăn cản họ.
“Bảo cao thủ của đội hộ vệ đi ngăn cản đi!”
Trong lúc Mục Hoa đang do dự, Dương Thanh chợt nói.
Mục Hoa nhìn về phía Dương Thanh, cắn răng: “Cậu cũng biết cơ hội duy nhất của chúng ta bây giờ chính là kiếm khách Ảnh Tử, một khi quá trình đột phá của ông ấy bị cắt ngang, có lẽ Mục phủ sẽ bị tiêu diệt”.
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nhưng cao thủ của Mục phủ không thể ngăn được cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung, sớm muộn gì họ cũng xông vào, nếu đã vậy, tại sao không cử cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử đi ngăn cao thủ nhà họ Viên và nhà họ Cung trước chứ?”
Mục Hoa lập tức im lặng, lão ta biết Dương Thanh không nói sai, nhưng nếu so sánh với nhau thì sự an toàn của kiếm khách Ảnh Tử mới là quan trọng nhất.
“Đừng do dự nữa, càng do dự thì Mục phủ sẽ càng tổn thất nặng nề thêm”.
Dương Thanh sốt ruột nói: “Hơn nữa, cũng không cần tất cả mọi người trong đội hộ vệ Ảnh Tử đi ngăn cản cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung, chỉ cần cử hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đi là đủ rồi”.
Rốt cuộc Mục Hoa cũng hạ quyết tâm, lão ta cắn răng: “Phương Chính! Lục Thu! Ra khỏi hàng! Hãy đi ngăn cản cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung!”
“Vâng!”
Hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử lập tức bước ra, phóng tới cửa Mục phủ.
Lão Cửu nhìn Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Chúng ta cũng nên sẵn sàng chiến đấu thôi!”
Dương Thanh gật đầu, anh biết áp lực mà Mục phủ phải chịu chỉ có thể lớn dần thôi, các thế lực ở Thiện Thành đã nhúng tay vào chuyện này, một khi thành chủ Hoài Thành đến Mục phủ, nếu kiếm khách Ảnh Tử vẫn chưa đột phá, Mục phủ sẽ bị tiêu diệt thật mất.