Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Xương sững sờ, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, ánh mắt cũng trở nên nóng rực.

Đối với bất cứ gia tộc nào, một thanh linh khí có thể thay đổi số phận của cả gia tộc đó.

Chẳng hạn như Dương Thanh, tuy anh mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong nhưng lại có thể phá vỡ lớp phòng ngự của cao thủ sở hữu sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ khi sử dụng linh khí.

Nếu trong tay Đinh Vũ cũng có một thanh vũ khí như thế thì sao?

Với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ của Đinh Vũ, nếu có thêm dao găm linh khí, lão ta có thể đánh một trận với cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Nhưng ánh mắt nóng rực của Đinh Xương nhanh chóng biến mất.

Lão ta nhìn Đinh Vũ: “Anh cả, chắc chắn phủ Hoài Thành đuổi giết Dương Thanh vì con dao găm đó, sao chúng ta có thể tranh với phủ Hoài Thành được?”

Đinh Vũ lắc đầu: “Phủ Hoài Thành không biết chuyện Dương Thanh có linh khí”.

Đinh Xương hỏi với vẻ khó hiểu: “Không biết ư? Sao có thể chứ? Nếu không biết trong tay Dương Thanh có linh khí, sao họ lại trả giá đắt như thế để đuổi giết Dương Thanh vậy?”

Đinh Vũ nói: “Trước đó khi Hoài Trấn đến nhà họ Đinh chúng ta, cậu ta muốn tìm em cũng vì không biết giữa em và Dương Thanh đã xảy ra chuyện gì. Cậu ta nghĩ em có thực lực ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, còn cao thủ bên cạnh Dương Thanh đã bị thành chủ Hoài Thành đánh trọng thương, hai người bị thương nặng không thể là đối thủ của em được”.

“Thế nên cậu ta mới tìm em để làm rõ chuyện này, rõ ràng cậu ta cũng không biết Dương Thanh đang sở hữu dao găm linh khí, nếu biết, phủ Hoài Thành đã không treo thưởng cả chục tỷ, huy động thế lực khắp nơi đi đuổi giết Dương Thanh, mà thành chủ Hoài Thành đã đích thân ra mặt rồi”.

“Với thực lực đạt đến cấp bậc như thành chủ Hoài Thành, một khi có linh khí trong tay, khắp Chiêu Châu, còn ai là đối thủ của ông ta chứ?”

Nghe thấy Đinh Vũ nói thế, Đinh Xương hiểu ngay, bèn nói: “Tức là chỉ chúng ta biết Dương Thanh đang nắm giữ linh khí à?”

Đinh Vũ gật đầu: “Chắc vậy, bằng không cậu ta đã bị thế lực ở khắp nơi đuổi giết từ lâu rồi”.

Sự lo lắng trong mắt Đinh Xương vẫn không giảm, lão ta nói: “Anh cả, cho dù chỉ mình chúng ta biết trong tay Dương Thanh có dao găm linh khí, sao chúng ta có thể kết luận sau lưng cậu ta không có thế lực mạnh mẽ nào chứ?”

“Chắc chắn sau lưng thiên tài đỉnh cao như cậu ta sẽ có thế lực hàng đầu, hơn nữa kiểu gì người bảo vệ cậu ta cũng là cao thủ vô cùng mạnh mẽ”.

Đinh Vũ trầm giọng nói: “Nhỡ không có thì sao?”

Đinh Xương lập tức im lặng, đúng là vẫn có khả năng này, nhưng xác suất rất thấp.

Đinh Vũ nói: “Tìm phú quý trong nguy hiểm, nhà họ Đinh chúng ta đã im lặng quá lâu, tới lúc hành động rồi. Sức hút của con dao găm này quá lớn, nếu bây giờ chỉ có chúng ta biết, thì phải nghĩ mọi cách để giành nó về tay”.

“Thực lực của anh đã dừng ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ rất nhiều năm, nếu lấy được dao găm linh khí này, chắc chắn anh sẽ đột phá đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu anh đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cộng thêm con dao găm linh khí kia, không nói trên khắp Chiêu Châu, ở Thiện Thành này, còn ai làm gì được anh chứ? Ngay cả Mục phủ cũng không là gì cả!”

Thấy Đinh Vũ nói thế, Đinh Xương cũng siết chặt nắm tay, ánh mắt nóng rực. Lão ta nói: “Nếu thế, giờ chúng ta sẽ dốc sức tìm kiếm tung tích của Dương Thanh?”

Đinh Vũ mỉm cười: “Không phải chúng ta, chúng ta sẽ phối hợp với phủ Hoài Thành”.

Nhìn nụ cười trên mặt Đinh Vũ, Đinh Xương hiểu ngay, bèn mỉm cười: “Em hiểu rồi, anh cả định lợi dụng sức mạnh của phủ Hoài Thành để bắt Dương Thanh, phủ Hoài Thành cũng không biết chuyện trong tay Dương Thanh có dao găm linh khí, chỉ cần chúng ta có thể tranh thủ thời gian để đối mặt với Dương Thanh một mình, chúng ta sẽ có cơ hội rất lớn để tìm ra con dao găm linh khí kia”.

“Chỉ cần chúng ta làm kín kẽ, cho dù sau lưng Dương Thanh có thế lực vô cùng mạnh mẽ, cho dù cậu ta có người bảo vệ, khi đó, phủ Hoài Thành bắt buộc phải chịu lửa giận từ đối phương, còn tuy chúng ta cũng bị liên lụy, nhưng so với việc đạt được linh khí, chút liên lụy ấy chưa là gì”.

Đinh Vũ gật đầu, nói với ra bên ngoài: “Liên lạc với Hoài Trấn, cứ bảo tôi muốn thương lượng với cậu ta!”

“Vâng, thưa chủ gia tộc!”

Có người đi liên lạc với Hoài Trấn ngay.

Mục phủ, Thiện Thành.

Trong một biệt thự độc lập cao cấp, Mục thành chủ đang ngồi trên xe lăn, đọc một cuốn kinh thánh. Đúng lúc này, một cao thủ mặc áo choàng đen bỗng bước đến.

“Chủ gia tộc, khoảng một tiếng trước, Hoài Trấn - thiếu thành chủ Hoài Thành đến nhà họ Đinh, nhưng nhanh chóng rời đi, tuy nhiên mới hồi nãy, nhà họ Đinh lại chủ động mời Hoài Trấn tới, nói rằng có chuyện quan trọng cần thương lượng”.

Cao thủ mặc áo choàng đen nói.

Mục thành chủ đặt cuốn kinh thánh xuống, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén. Ông lão híp mắt: “Nhà họ Đinh đang định bắt tay với phủ Hoài Thành à?”

Cao thủ mặc áo choàng đen lắc đầu: “Tạm thời chưa biết, nhưng có thể khẳng định, một khi biết Dương Thanh đang ở Mục phủ, chắc chắn họ sẽ hợp sức để gây áp lực cho chúng ta”.

Mục thành chủ không nói gì, nhưng cao thủ mặc áo choàng đen có thể cảm nhận được lửa giận từ ông lão.

Từng giây từng phút trôi đi, trong phòng tràn ngập khí thế như có như không, năm phút sau, Mục thành chủ mới nói: “Bảo đội hộ vệ Ảnh Tử sẵn sàng, một khi nhà họ Đinh dám hành động thiếu suy nghĩ, tiêu diệt nhà họ Đinh trước tiên!”

Nghe thấy thế, cao thủ mặc áo choàng đen giật mình, nhưng cũng không dám dây vào cơn giận của Mục thành chủ, vội đáp: “Vâng!”

Sau khi cao thủ mặc áo choàng đen rời đi, Mục thành chủ híp mắt: “Xem ra mình nhân từ quá, nên mới khiến một số người ở Thiện Thành quên mất danh hiệu ‘Thành Chủ Tàn Nhẫn’ trước kia của mình!”

Lúc này, Dương Thanh - trung tâm của sự kiện lần này đang ở trong một biệt thự cao cấp của Mục phủ, với lão Cửu và Hoài Lam.

Mục Hoa cũng ở đây, ông ta nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ cay đắng: “Cậu Thanh, cậu cũng thấy thành ý của Mục phủ rồi, hy vọng cậu có thể mau chóng sắp xếp thần y đến chữa trị cho thành chủ”.

Dương Thanh nói: “Ông Mục, không phải tôi không muốn, mà em gái tôi tạm thời không đến được. Cho dù em ấy muốn tới thì ít nhất cũng phải giải quyết xong việc đã. Tôi đã đồng ý với Mục thành chủ rằng ba ngày nữa sẽ bảo em gái tôi tới, chắc chắn sẽ không nuốt lời đâu”.

Mục Hoa cười khổ: “Cậu Thanh, có lẽ cậu vẫn chưa rõ thành chủ của chúng tôi đã ngăn cản bao nhiêu phiền phức giúp cậu”.

“Ồ?”

Dương Thanh nói: “Cao thủ của phủ Hoài Thành đã tới Thiện Thành ư?”

Mục Hoa gật đầu: “Ba tiếng trước, Hoài Trấn - thiếu thành chủ của Hoài Thành đích thân đến Mục phủ, muốn thành chủ giao cậu ra, nhưng thành chủ từ chối”.

“Hồi nãy chúng tôi vừa nhận được tin tức, Hoài Trấn lại tới nhà họ Đinh, các cậu đã đánh với Đinh Xương, Đinh Vũ - anh trai Đinh Xương chính là chủ gia tộc họ Đinh, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ”.

“Sau khi Hoài Trấn và Đinh Vũ thương lượng xong, chắc chắn họ sẽ hợp sức lại để gây áp lực cho Mục phủ, khi đó Mục phủ chúng tôi sẽ phải chịu áp lực rất lớn. Nhưng nếu em gái cậu Thanh có thể chữa khỏi chân cho thành chủ, cho dù phủ Hoài Thành và nhà họ Đinh liên thủ thì cũng phải cân nhắc xem họ có đủ sức gây áp lực cho Mục phủ không”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK