Anh điên rồi à?
Sao Kitano Takeshi có thể đồng ý chứ?
Mọi người nhanh chóng phản ứng lại, Dương Thanh cố tình nói thế.
Đỗ Trọng vừa vô cùng lo lắng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng ông ta lại lo cho Dương Thanh, lời Dương Thanh nói chỉ chọc giận Kitano Takeshi thôi.
Tuy Dương Thanh giết Yoshida Kakeru, nhưng cũng tốn rất nhiều công sức, còn Kitano Takeshi lại là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ hàng thật giá thật, Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, cho dù dùng thứ khác thì có lẽ cũng rất khó san bằng chênh lệch giữa hai cảnh giới.
Shendai Kabuto giận dữ nói: “Dương Thanh, cậu chán sống rồi!”
Aoki Yamato cũng nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Cậu tưởng hội trưởng Kitano là kẻ ngu ư? Sao ông ấy lại giết chúng tôi chứ? Cậu dám khiêu khích hội trưởng Kitano, chắc chắn cậu sẽ hối hận!”
Kitano Takeshi chậm rãi đứng dậy, vừa đi về phía Dương Thanh, vừa nói: “Lâu lắm rồi không ai dám khiêu khích tôi như thế, hôm nay tôi sẽ cho cậu biết hậu quả của việc khiêu khích tôi là gì”.
Nụ cười của Dương Thanh biến mất, trong mắt tràn ngập vẻ nghiêm nghị, đương nhiên anh biết Kitano Takeshi mạnh đến mức nào.
Cho dù anh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa trong người thì vẫn khó đánh bại Kitano Takeshi như trước.
Chênh lệch hai cảnh giới nhỏ thực sự không nhỏ đâu.
Sau khi đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh, các cảnh giới nhỏ chênh nhau rất nhiều, nếu muốn giết địch vượt cảnh giới thì rất khó, chỉ cao thủ có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt mới làm được thôi.
Sau khi đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, chênh lệch giữa các cảnh giới nhỏ lại càng lớn.
Trong nháy mắt, Kitano Takeshi đã bước tới trước mặt Dương Thanh, hai người chỉ cách nhau bốn, năm mét.
“Nói thật lòng, tôi rất tán thưởng cậu, nếu cậu đồng ý gia nhập hiệp hội võ thuật nước Dương, tôi sẽ rất vui lòng, thậm chí thương lượng với gia tộc Yoshida vì cậu, dù sao cậu cũng đã giết Yoshida Kakeru, gia tộc Yoshida sẽ không bỏ qua cho cậu đâu”.
Kitano Takeshi bình tĩnh nhìn Dương Thanh, nói tiếp: “Tán thưởng thì tán thưởng, chuyện này không thể trở thành lý do để tôi tha thứ cho cậu, cậu sẵn sàng chết chưa?”
Không tức giận nhưng vẫn uy nghiêm!
Kitano Takeshi vẫn chưa phóng khí thế ra, Dương Thanh đã cảm nhận được áp lực rất lớn.
Anh biết rõ, Kitano Takeshi không phóng khí thế ra, mà do cảnh giới của Kitano Takeshi quá cao, cảnh giới của họ chênh nhau quá nhiều, cho dù Kitano Takeshi không ra sức phóng khí thế thì cũng bất giác khiến Dương Thanh cảm nhận được áp lực.
Nói đơn giản hơn, đây là sự áp đảo tuyệt đối về cảnh giới.
Giữa hai cao thủ chênh nhau rất nhiều, cao thủ có cảnh giới cao không cần phóng khí thế ra cũng khiến cao thủ có cảnh giới thấp cảm nhận được áp lực.
Sau khi cao thủ có cảnh giới cao phóng khí thế ra, áp lực này còn mạnh hơn, cực kỳ ảnh hưởng đến thực lực của cao thủ có cảnh giới thấp.
Thế nên nếu Dương Thanh muốn đánh bại Kitano Takeshi đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bằng cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thì rất khó, theo người ngoài thấy, hy vọng chiến thắng của Dương Thanh gần như bằng không.
Không riêng gì Dương Thanh, vào khoảnh khắc Kitano Takeshi xuất hiện trong Võ Thần Quán, mọi người cũng cảm nhận được áp lực vô hình, nhất là cao thủ Chiêu Châu, càm giác này càng mạnh mẽ hơn.
Dương Thanh không dám chủ quan, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Kitano Takeshi: “Tôi không biết ông có thể khiến tôi trả giá đắt không, nhưng tôi có thể khẳng định, trong lúc muốn khiến tôi trả giá đắt, ông cũng phải trả giá nặng nề”.
“Ồ!”
Kitano Takeshi cười, nhìn Dương Thanh: “Đúng là nghé mới sinh không sợ hổ, trước thực lực tuyệt đối, thứ gì cũng vô dụng”.
“Tôi thừa nhận cậu rất mạnh, có thể đánh bại Yoshida Kakeru, khiến tôi hết sức kinh ngạc, nhưng nếu cậu nghĩ cậu đánh bại Yoshida Kakeru rồi sẽ có tư cách đánh với tôi một trận, tôi nghiêm túc nói cho cậu biết, nếu cậu không có thực lực giết Yoshida Kakeru chỉ với một đòn thì không tạo được áp lực gì với tôi đâu”.
“Được rồi, nói nhảm thế thôi, ván đấu cuối cùng bắt đầu! Tôi cho cậu cơ hội ra tay trước”.
Kitano Takeshi nói rồi không nói gì thêm nữa, bình tĩnh nhìn về phía Dương Thanh như người lớn đang nhìn trẻ con.
Theo Kitano Takeshi thấy thì đúng là như thế, tuổi của ông ta đủ để làm ông nội Dương Thanh rồi, huống hồ cảnh giới của ông ta vốn vượt xa Dương Thanh.
Dương Thanh hít sâu một hơi, trước Kitano Takeshi, anh không dám chủ quan, nếu đối phương đã cho anh cơ hội ra tay trước, chắc chắn không thể phí phạm.
Anh không do dự nữa, lập tức kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khác với trước đó, lần này anh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa với cường độ cao hơn.
Chiến Thần Quyết điên cuồng vận chuyển trong người anh, khí thế đáng sợ bùng nổ từ người anh.
Vào lúc này, các cao thủ đang có mặt đều cảm nhận được áp lực từ Dương Thanh.
Ngay cả vẻ khinh thường trong mắt Kitano Takeshi cũng biến mất, trong mắt ông ta tràn ngập vẻ nghiêm nghị, đến giờ ông ta mới nhận ra trước khi giao chiến với mình, thanh niên này không hề dốc toàn lực.
Chỉ với khí thế mà anh phóng ra, cho dù không giết Yoshida Kakeru trong một chiêu được thì cũng dễ dàng đánh bại ông ta như trở bàn tay.
Dù vậy, Kitano Takeshi cũng chỉ kinh ngạc thôi, chứ không nghĩ mình sẽ thua vì Dương Thanh phát huy thực lực hơn xa trước đó.
Đương nhiên, thủ đoạn của Dương Thanh cũng không chỉ có huyết mạch cuồng hóa, nếu chỉ có chút thủ đoạn này thật, muốn dùng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ để giết Kitano Takeshi với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, đúng là chuyện nghìn lẻ một đêm.
Khí thế của Dương Thanh vẫn không ngừng tăng lên, lúc này đã vượt xa giới hạn của Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.
Tất cả cao thủ đang có mặt đều hết sức khiếp sợ.
“Sao... sao có thể chứ?”
Bên nước Dương, trên mặt Aoki Yamato tràn ngập vẻ không dám tin.
Ánh mắt Shendai Kabuto cũng đờ đẫn, chuyện Dương Thanh giết Yoshida Kakeru đã khiến ông ta không chấp nhận nổi rồi, nhưng bây giờ, khí thế của Dương Thanh đã vượt xa họ.
Nếu hồi nãy Dương Thanh phát huy thực lực mạnh nhất khi đánh với Yoshida Kakeru, Yoshida Kakeru sẽ chết nhanh hơn nhỉ?
Đỗ Trọng hết sức kích động, siết chặt nắm tay: “Mọi người thấy chưa? Đây mới là niềm kiêu ngạo của cao thủ Chiêu Châu chúng ta, cậu ấy còn trẻ mà đã mạnh đến thế, nếu cho cậu ấy mười năm nữa, còn ai có tư cách đánh với cậu ấy một trận đây?”
Mặt Đinh Văn Trác trắng bệch, có vẻ không dám tin: “Không thể nào! Cậu ta chỉ là một thằng nhãi ranh thôi, sao lại mạnh thế?”