Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong ông ta trực tiếp gọi điện thoại: “Lập tức chuyển khoản cho tập đoàn Nhạn Thanh mười một tỷ!”





Ông ta không quên tài khoản của nhà họ Lê còn có số tiền một tỷ mà Lê Chí Khuê đã bắt chẹt Dương Thanh.





Không biết đối phương nói gì mà Lê Triết nổi giận gầm lên: “Tôi dặn cậu thế nào thì cậu làm thế đó đi? Hỏi nhiều làm gì?”





Rõ ràng người nhà họ Lê đã phản đối ông ta.





Bởi vì mới lúc trưa một nửa sản nghiệp nhà họ Lê đã được chuyển khoản miễn phí cho tập đoàn Nhạn Thanh mà bây giờ chưa được bao lâu lại phải chuyển cho tập đoàn Nhạn Thanh thêm mười tỷ nữa.





Chưa đầy năm phút, Dương Thanh đã nhận được điện thoại: “Chủ tịch, nhà họ Lê đã chuyển khoản mười một tỷ.”





“Được!”





Dương Thanh không hề bất ngờ, sau khi cúp điện thoại, anh nói với Lê Triết: “Các người đi được rồi!”





Lê Triết cố nén giận, dẫn đám người người rời đi.





“Anh Thanh, chúng ta bỏ qua cho bọn họ thật sao?”





Mã Siêu gằn giọng nói: “Tôi luôn cảm thấy nhà họ Lê là mối họa!”





Dương Thanh hờ hững nói: “Sai người theo dõi, nếu nhà họ Lê muốn chết thì cho bọn họ toại nguyện!”





“Dạ!”





Mã Siêu không dám nói thêm nữa.





“Đúng rồi, không phải cậu đi Đông Lan sao?”





Dương Thanh đột nhiên hỏi.





Buổi trưa, Dương Thanh vừa mới gặp Mã Siêu, Mã Siêu nói muốn đáp chuyến bay buổi chiều tới Đông Lan để dạy cho nhà họ Tiết một bài học.





Mã Siêu bất đắc dĩ nói: “Em cũng đến sân bay nhưng bỗng nhận được tin tức từ Đông Lan nói, không hiểu đã xảy ra chuyện gì nhà họ Tiết đột nhiên từ bỏ Đông Lan và Nam Dương, sáng nay đã rời đi rồi”.





“Ồ?”





Dương Thanh cũng hơi ngạc nhiên.





Trước đây nhà họ Tiết muốn lấy cho bằng được ba tỉnh phía Tây, bởi vì Dương Thanh mà nhà họ Tiết đành phải từ bỏ Giang Bình, nên sau đó bọn họ dồn hết trọng tâm vào Đông Lan và Nam Dương.





Nhưng nào ngờ bọn họ lại cũng từ bỏ luôn cả Nam Dương và Đông Lan.





“Tại sao bọn họ phải từ bỏ?”, Dương Thanh nghi ngờ hỏi.





Mã Siêu lắc đầu: “Theo tin từ thám tử bên kia nói, nhà họ Tiết rời đi mà không có bất kỳ dấu hiệu nào. Nghe nói sáng nay bọn họ vẫn đang thuyết phục mấy gia tộc đứng đầu Đông Lan đầu hàng, thế mà buổi trưa đã rời đi”.





“Thời gian này chú ý động tĩnh của nhà họ Tiết, bọn họ đã dám phái tử sĩ đến đối phó tôi thì e rằng sẽ không bỏ qua như vậy đâu”.





Dương Thanh nghiêm nghị nói.





Mã Siêu vội gật đầu, tiếp theo lại hỏi: “Anh Thanh, anh nói xem liệu có phải tử sĩ nhà họ Tiết không trở về nên bọn họ đoán được anh sẽ điều tra bọn họ vì vậy mới rời đi đột ngột như vậy?”





“Cũng có khả năng này!”





Dương Thanh gật đầu: “Mặc kệ thế nào, trước hết phải sai người theo dõi bọn họ chặt chẽ, nhất là Yến Đô, một khi người nhà họ Tiết xuất hiện, phải báo cho tôi ngay!”





“Dạ!”





Mã Siêu đáp.





Nhà họ Tiết đã dám phái tử sĩ tới đối phó Dương Thanh, thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ dám sai người đối phó người thân của anh.





Đây là điều Dương Thanh lo lắng nhất.





Dương Thanh vừa về nhà, Tiêu Tiêu đã nhào vào lòng anh, trên gương mặt thơ ngây vẫn còn hiện lên nét lo lắng: “Bố ơi, bố đã đánh bại người xấu chưa?”





Thấy con gái lo lắng, Dương Thanh rất áy náy, dịu dàng nói: “Bố là siêu anh hùng vô địch mà, bọn người xấu đã bị bố đánh chạy mất dép rồi!”





“Bố thật tuyệt vời!”





Tiêu Tiêu nghe bố mình nói vậy thì cười vui vẻ nói: “Bố là siêu anh hùng vô địch, con là bé dễ





thương vô địch siêu cấp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK