Đây là nơi có linh khí nồng đậm nhất Trung Châu, cũng là đỉnh núi cao nhất Trung Châu - đỉnh của quần thể Vương Sơn.
Đỉnh Vương Sơn hồi trước đã bị tiên kiếp của Dương Thanh phá hủy, tuy đỉnh của quần thể Vương Sơn không cao bằng đỉnh Vương Sơn hồi trước, nhưng linh khí vẫn rất dồi dào.
Sau khi thống lĩnh bốn thế gia Cổ Võ trừ nhà họ Khương tiến vào thế tục, Thủ Hộ Minh đã chiếm giữ Trung Châu, còn bốn thế gia Cổ Võ kia thì lần lượt chiếm giữ bốn châu khác.
Rõ ràng họ đang định chia cắt thế tục.
Vào lúc này, tại trụ sở chính của Thủ Hộ Minh, Đỗ Ngọc Sơn đang ngồi ở ghế giữa, chín thủ hộ của Thủ Hộ Minh ngồi hai bên lão ta.
Phía trước lão ta là một màn chiếu video, màn chiếu được chia làm bốn phần, mỗi phần đại diện cho một thế gia Cổ Võ.
Trừ nhà họ Khương ra, chủ của bốn thế gia Cổ Võ lớn đều xuất hiện trong video.
“Minh chủ, người mạnh nhất trong chiến vực Đông Châu chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, không đáng để sợ hãi, nhà họ Trần chúng tôi chỉ cần cử một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ đi là đã có thể trấn áp cả chiến vực Đông Châu rồi”.
“Minh chủ, chiến vực Tây Châu cũng như thế, không có cao thủ nào đáng gờm, chỉ cần ông ra lệnh, nhà họ Từ chúng tôi sẽ lập tức tiêu diệt chiến vực Tây Châu!”
“Minh chủ, ở Nam Châu, nhà họ Tề chúng tôi đã sẵn sàng rồi!”
“Minh chủ, ở Bắc Châu, gia tộc Bách Lý cũng đã chuẩn bị xong!”
Chủ của bốn thế gia Cổ Võ lớn đều nói.
Đỗ Ngọc Sơn nhếch môi, nói: “Mười hai giờ đêm nay, bốn thế gia Cổ Võ sẽ tuyên chiến với hội trưởng lão cùng Thủ Hộ Minh!”
“Vâng!”
Chủ của bốn thế gia Cổ Võ vội đáp, trong mắt ai cũng có vẻ mong chờ.
Nếu kết giới chưa tan vỡ, họ thà ở lại Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng giờ kết giới đã bị phá hủy, thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã hoàn toàn hòa làm một, đương nhiên họ sẽ không ở lại nơi nhỏ bé như Hạ Giới giới Cổ Võ nữa.
Cùng lúc đó, Khương Cửu Hùng cũng nhận được tin Thủ Hộ Minh đã bắt tay với bốn thế gia Cổ Võ, định tuyên chiến với hội trưởng lão vào đêm nay.
“Xem ra người phía sau Đỗ Ngọc Sơn đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, định ra tay luôn vào đêm nay”.
Khương Cửu Hùng nói với vẻ nghiêm nghị.
Khương Kiếm lo lắng nhìn Khương Cửu Hùng: “Bố, rốt cuộc người phía sau Đỗ Ngọc Sơn là ai?”
Khương Cửu Hùng nhìn Khương Kiếm, nói: “Gia tộc Độc Cô của Trung Giới giới Cổ Võ!”
Nghe thấy thế, Khương Kiếm mở to mắt, kinh hãi nói: “Một trong bốn thế gia mạnh nhất Trung Giới giới Cổ Võ ạ!”
Ông ta không ngờ phía sau Đỗ Ngọc Sơn lại là thế gia hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, chuyện này khiến ông ta không sao hiểu nổi, tại sao hai thế lực vốn không nên dính dáng gì lại có quan hệ với nhau.
Khương Cửu Hùng không giải thích, chỉ nhìn Khương Kiếm, nghiêm nghị nói: “Khương Kiếm, lần này ta đi, cửu tử nhất sinh, nếu ta chết, nhà họ Khương sẽ giao cho con! Con hãy nhớ lời lão tổ nói, sau khi Dương Thanh quay lại, nhà họ Khương sẽ đi theo cậu ta!”
Khương Kiếm biến sắc: “Bố, lần này bố sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng ạ?”
Ông ta cứ tưởng Khương Cửu Hùng chỉ cần giả làm cao thủ Đế Thôn để uy hiếp Thủ Hộ Minh là xong, không ngờ vẫn có nguy hiểm.
Nét mặt Khương Cửu Hùng vô cùng nghiêm nghị, lão ta trầm giọng nói: “Đỗ Ngọc Sơn không ngu, một khi phát hiện ta đang giả làm cao thủ Đế Thôn, ông ta sẽ thẳng tay giết ta”.
“Mặt khác, ta đoán rất có thể Đỗ Ngọc Sơn đã đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ rồi”.
Sắc mặt Khương Kiếm tái nhợt, ông ta cắn răng: “Nếu ông ta đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thật, cho dù Dương Thanh quay về thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của ông ta đúng không?”
Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Ta cũng không biết Dương Thanh sẽ mạnh đến mức nào sau khi quay lại, nhưng ta có thể khẳng định Đỗ Ngọc Sơn rất mạnh, cho dù ông ta chưa đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thì cũng có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ”.
“Nếu ta muốn giả làm cao thủ Đế Thôn thì phải có thực lực tiêu diệt cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong chỉ trong một đòn, như thế thì mới uy hiếp được Thủ Hộ Minh và các thế gia Cổ Võ lớn”.
Khương Kiếm nhìn bố mình bằng đôi mắt đỏ hoe: “Tiêu diệt cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong chỉ trong một đòn, nói thì dễ đấy? Bố định dùng Cửu Tử Đan ạ?”
Cửu Tử Đan còn được gọi là Cửu Tử Nhất Sinh Đan, là đan dược tam phẩm cấp cao, có cấp bậc cao nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ.
Người dùng đan dược này phải đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là ít nhất, sau khi uống xong thì sẽ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ trong hai tiếng.
Sau khi tác dụng của đan dược hết, người dùng sẽ tiến vào thời kỳ suy yếu, hơn nữa rất có thể sẽ dẫn thiên kiếp tới vào lúc này.
Trong tình huống này, người dùng đan dược đang trong trạng thái suy yếu nhất, sao có thể chống lại thiên kiếp chứ?
Đương nhiên, chỉ cần thành công vượt qua thiên kiếp, người dùng đan dược sẽ thành công đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Không riêng gì cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, cho dù cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ dùng Cửu Tử Đan thì cũng sẽ đạt được hiệu quả như thế.
Nhưng cao thủ nào cũng cần giữ trạng thái mạnh nhất khi vượt thiên kiếp, còn nếu dẫn thiên kiếp tới khi đang suy yếu thì không khác nào chán sống cả.
Chính vì thế nên Cửu Tử Nhất Sinh Đan mới có tên gọi như vậy.
Khương Kiếm vô cùng lo lắng, ông ta biết nếu Khương Cửu Hùng muốn phát huy thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm thì bắt buộc phải dùng Cửu Tử Đan.
Khương Cửu Hùng gật đầu: “Con cũng biết đó là cách duy nhất rồi đấy! Nhưng con yên tâm, không phải ta không có bất cứ hy vọng sống sót nào, những năm qua, ta đã chuẩn bị kỹ càng, cũng đã sẵn sàng uống Cửu Tử Đan, cho dù thiên kiếp tới, ta cũng tin mình sẽ chịu được”.
Khương Kiếm siết chặt nắm tay, cắn răng: “Không nhờ lão tổ ra mặt được ạ?”
Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Việc lão tổ tạo ảo cảnh ở thế giới mới trước đó đã vi phạm quy tắc, nếu lão tổ vẫn can thiệp vào chuyện ở thế giới mới, có lẽ sẽ khiến kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và Thượng Giới giới Cổ Võ nứt ra”.
“Võ đạo vốn tàn khốc, lần vượt thiên kiếp nào cũng là cửa ải sống còn, ta đã ngừng ở Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm, cũng đến lúc thử đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm rồi”.
Lão ta nói rồi hơi nhích chân, lập tức biến mất.
Giọng lão ta nhanh chóng truyền đến: “Ta giao nhà họ Khương cho con!”
“Bố!”
Khương Kiếm siết chặt nắm tay, thầm cầu nguyện: “Bố, bố phải thành công nhé!”
Lúc này, trong hang động của giới chủ ở Trung Giới giới Cổ Võ.
Dương Thanh vẫn đang ngồi xếp bằng, quanh người anh tràn ngập linh khí, phóng ra khí thế vô cùng đáng sợ.
Giới chủ Khương nghiêm nghị quan sát Dương Thanh.
Không hiểu sao lão cứ thấy bồn chồn, như thể hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn.