Black Doctor cười cười: "Thành chủ, chúng ta hợp tác lâu như vậy rồi, tôi đã lừa ông bao giờ chưa? Lần này nếu ông để Dương Thanh chuồn mất, cậu ta sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung của ông".
"Chắc hẳn ông cũng đã biết thiên phú võ thuật của cậu ta cao cỡ nào, nếu để mặc cậu ta lớn mạnh, chỉ sợ chẳng bao lâu nữa, cậu ta sẽ đủ sức gây nguy hiểm cho ông đấy".
"Huống chi, sau lưng cậu ta còn có một người thầy cực mạnh, thù hận giữa hai người đã buộc các người phải đứng ở thế đối lập nhau, nếu sớm muộn gì cũng phải trở thành kẻ thù, sao không nhân cơ hội giữ Dương Thanh lại?"
Thành chủ Hoài Thành không nói gì, sắc mặt khó coi vô cùng, dĩ nhiên lão ta cũng hiểu vừa rồi Black Doctor không hề nói quá, chính vì kiêng nể người thầy sau lưng Dương Thanh nên lão ta mới không dám hành động liều lĩnh.
Nhưng nay, lão ta và Dương Thanh đã hoàn toàn trở mặt với nhau, một khi chuyện này lọt vào tai Vô Danh, phủ Hoài Thành này chắc chắn sẽ lâm vào nguy hiểm.
Black Doctor không khuyên bảo thêm, chỉ cười hỉ hả nhìn thành chủ Hoài Thành, chờ lão ta quyết định.
Tròn ba phút sau, ánh mắt thành chủ Hoài Thành lóe lên sắc lạnh, lão ta hí mắt nhìn Black Doctor chòng chọc, hỏi: "Cậu dám chắc, cậu có thể dùng máu Dương Thanh chế tạo cho tôi một nhóm cao thủ Siêu Phàm Cảnh có huyết mạch cuồng hóa?"
Black Doctor gật đầu: "Hiện nay cảnh giới của Dương Thanh là Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, dùng máu của cậu ta, tôi có thể chế tạo ra một đám cao thủ có thực lực tối thiểu là Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ".
"Nhưng đám cao thủ này còn có cả huyết mạch cuồng hóa trong người nữa, thành chủ Hoài Thành hẳn đã biết rõ Dương Thanh mà kích phát huyết mạch cuồng hóa thì sức chiến đấu mạnh đến cỡ nào".
"Ông có thể tưởng tượng, nếu tôi chế tạo cho ông vài chục cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ nhưng lại có lực chiến đấu ngang cỡ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, thậm chí là Siêu Phàm Bát Cảnh, thì sẽ mang đến cho phủ Hoài Thành của ông lợi thế lớn cỡ nào?"
Thành chủ Hoài Thành vẫn cực kì bình tĩnh, không bị mờ mắt trước viễn cảnh tươi sáng mà Black Doctor vẽ ra.
Lão ta nhìn chằm chằm vào Black Doctor, nói: "Cậu muốn thứ gì?"
Lão ta không tin Black Doctor thật sự chỉ muốn nghiên cứu khoa học nên tự nguyện chế tạo cho lão ta một nhóm cao thủ mạnh như vậy.
Ánh mắt Black Doctor bỗng trở nên hằn học dữ tợn, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Nay tôi phải rơi vào tình cảnh nửa người nửa máy móc thế này, đều tại sư phụ của Dương Thanh! Chỉ cần là kẻ thù của thầy trò Dương Thanh thì sẽ là bạn bè của tôi, tôi chỉ muốn thầy trò bọn họ chết đi!"
Một khí thế tàn độc khủng bố từ trên người Black Doctor lan ra.
Thành chủ Hoài Thành nhìn ông ta chòng chọc một lát rồi nói: "Vậy được, tôi sẽ hợp tác với cậu!"
Nói xong, thành chủ Hoài Thành rời khỏi căn cứ thí nghiệm trong lòng núi của Black Doctor, cùng đi với lão ta còn có năm tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, năm người này đều là người của Black Doctor.
Cùng lúc đó, tại Thiện Thành, có một chiếc xe thương vụ màu đen đang phóng vun vút trên đường.
Hoài Lam đích thân lái xe, lão Cửu ngồi ở hàng ghế sau, lo âu nhìn Dương Thanh đang liên tục co rút người vì đau đớn.
Bọn họ rời khỏi Thiện Thành đã tròn một tiếng đồng hồ, cũng tức là Dương Thanh đã đau đớn như thế suốt một tiếng.
Lão Cửu trầm giọng nói: "Sức mạnh trong con dao găm này quá đáng sợ, thực lực của Dương Thanh hiện này hoàn toàn không đủ để khống chế nó, một khi cưỡng ép khống chế sẽ chỉ khiến bản thân cậu ấy phải nhận lấy phản phệ không thể tưởng nổi".
Hoài Lam đang lái xe cũng nhăn mặt chua xót: "Nhưng trong tình huống đó, nếu anh Thanh không cưỡng ép khống chế con dao này, chúng ta đều sẽ chết hết".
Đúng lúc này, thân thể Dương Thanh lại dần ngừng co rút, người anh đã ướt sũng mồ hôi lạnh, như vừa được vớt lên từ trong nước vậy.
Anh hổn hển thở dốc từng hồi, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng, loại phản phệ này quả thật khủng khiếp như bị xé nát thân thể.
"Dương Thanh, cậu thế nào rồi?"
Lão Cửu lo âu nhìn Dương Thanh, hỏi thăm.
Dương Thanh hơi mấp máy môi: "Nước!"
Lão Cửu vội đưa cho anh một lọ nước khoáng, Dương Thanh nhận lọ nước, ừng ừng uống cạn, lão Cửu lại đưa thêm một lọ nữa.
Liên tục uống hết ba lọ nước khoáng, Dương Thanh còn định uống thêm lọ thứ tư, lão Cửu vội ngăn anh lại: "Thân thể cậu vừa mất nước trầm trọng, nhưng nếu bù nước quá nhiều cùng lúc thì sẽ khiến cơ thể bị thương tổn đấy, cậu từ từ hẵng uống thêm".
Dương Thanh gật đầu, không lằng nhằng nhiều lời, vận hành Chiến Thần Quyết trong cơ thể, thể lực vốn đã bị tiêu hao gần hết cũng dần dần hồi phục.
Thời gian thong thả trôi qua, chừng khoảng nửa giờ sau, một hơi thở khủng bố từ trên người anh tràn ra.
Lão Cửu vui vẻ kêu lên: "Chuẩn bị đột phá!"
Hiện giờ Dương Thanh chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nhưng lại đã có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi, nếu cảnh giới võ thuật của Dương Thanh đột phá lên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, dĩ nhiên thực lực chiến đấu cũng sẽ tăng vọt.
Nháy mắt, hơi thở trên người Dương Thanh đã đạt tới một ngưỡng cực đáng sợ, nhưng vẫn lừng khừng không đột phá được.
Sắc mặt lão Cửu trở nên cực kì nghiêm nghị: "Khí thế trên người cậu ấy đã vượt qua Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, vì sao vẫn chưa đột phá?"
Theo lí mà nói, khi một cao thủ muốn đột phá lên cảnh giới tiếp theo, hơi thở võ thuật trên người sẽ không vượt qua cảnh giới sắp đạt tới.
Dương Thanh chỉ đang ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu có đột phá thì cũng chỉ đột phá lên tới Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ thôi, nhưng bây giờ, khí thế trên người Dương Thanh đã vượt trên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, gần như sắp chạm tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.
Không chỉ có thế, khí thế của anh còn đang không ngừng mạnh mẽ thêm.
Sắc mặt Hoài Lam biến đổi kịch liệt, cô ta vội nói: "Ông Cửu, chúng ta phải tìm cách che giấu hơi thở võ thuật của anh Thanh ngay, tuy chúng ta đã cách Hoài Thành ba giờ xe nhưng một khi tung tích của chúng ta bị lộ, phủ Hoài Thành có thể sử dụng quyền uy của mình để dễ dàng tìm ra chúng ta, nếu chúng ta lại bị cao thủ của phủ Hoài Thành đuổi giết thì sẽ nguy hiểm vô cùng".
Lão Cửu căng thẳng hỏi: "Tới sân bay gần nhất còn bao lâu?"
Hoài Lam đáp: "Chí ít cũng phải hai giờ xe nữa".
Sắc mặt lão Cửu trở nên khó coi vô cùng: "Vậy tức là Hoài Thành cách chúng ta chừng ba giờ xe, chúng ta phải tìm cách lên máy bay rời xa nơi này trong vòng ba giờ đồng hồ".
Hoài Lam lại nói: "Nếu phủ Hoài Thành muốn đuổi bắt chúng ta thì tốc độ của bọn họ sẽ nhanh hơn nữa, một khi bọn họ nắm được tung tích của chúng ta, tất nhiên sẽ huy động máy bay tư nhân đến địa điểm gần chúng ta nhất, phát hiện được chúng ta rồi, cao thủ bên ngoài của Hoài Thành sẽ tìm mọi cách để cản chân chúng ta lại".
"Dù những cao thủ này không ngăn được chúng ta nhưng cũng sẽ làm lãng phí thời gian của chúng ta, cao thủ của phủ Hoài Thành không khó bắt kịp chúng ta đâu".
Nghe Hoài Lam nói xong, sắc mặt lão Cửu càng thêm khó coi.
Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh đã tăng mạnh, chạm tới ngưỡng Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
"Ầm!"
Một luồng khí thế khủng khiếp bùng nổ từ trên người Dương Thanh, sau đó nhanh chóng bình ổn trở lại, đôi mắt đang nhắm nghiền cũng dần hé mở.
Lão Cửu vui mừng khôn xiết: "Đột phá rồi sao?"Chương 1703: Dương Thanh đột phá