Hoài Lam vừa dứt lời, khí thế đáng sợ đã bùng nổ từ người Dương Thanh.
Giọng Dương Thanh lạnh như băng: “Nhà họ Hà to gan thật!”
Cho dù là về tình hay về lý, anh đều không bao giờ cho phép chuyện này xảy ra.
Hạ Hà là bạn anh, anh nên giúp Hạ Hà.
Bên cạnh đó, anh còn là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, anh đại diện cho hội trưởng lão đến Trung Châu để ban hành quy định mới, rõ ràng những quy định này nhắm vào Hạ Giới giới Cổ Võ.
Trong tình huống này, nhà họ Hà vẫn dám ép Hạ Hà lấy chồng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tức là không coi hội trưởng lão ra gì.
Dương Thanh chợt hỏi: “Chắc Hạ Hà bị ép nhỉ?”
Hoài Lam nhìn Dương Thanh với vẻ hơi lo lắng, khẽ gật đầu, nói tiếp: “Hạ Hà cũng không đồng ý, nhưng Hà Hồng Viễn đã lôi mẹ cô ấy là Lục Văn Tĩnh ra để uy hiếp cô ấy, vì không muốn trở thành công cụ của nhà họ Hà, Lục Văn Tĩnh đã lao vào đá tự sát...”
Dương Thanh hoàn toàn nổi giận: “Cô nói gì cơ?”
Anh từng gặp Lục Văn Tĩnh, thậm chí anh còn ra tay hỗ trợ, tìm nguồn thận thích hợp cho Lục Văn Tĩnh nên Lục Văn Tĩnh mới sống tiếp.
Lục Văn Tĩnh là một người phụ nữ hết sức hiền lành, cũng là người thân duy nhất của Hạ Hà trên thế giới này, không ngờ bà ta lại bị ép phải lao vào đá tự sát.
Hoài Lam nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Dương Thanh, không khỏi rùng mình, lập tức nói hết những chuyện xảy ra ở nhà họ Hà cho Dương Thanh biết.
Sau khi nghe xong, hiếm khi Dương Thanh lại không bùng nổ ngay, chỉ nhắm nghiền mắt, nhưng khí thế cuồng bạo thoáng tràn ra từ người anh đã cho thấy cơn giận trong lòng anh lúc này.
Khoảng năm phút sau, Dương Thanh mới mở mắt ra, đứng dậy đi tới trước cửa sổ sát đất, chăm chú nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, lạnh lùng nói: “Nếu tôi không đoán sai, trừ nhà họ Hà ra, vẫn còn rất nhiều gia tộc hàng đầu thế tục mong được kết giao với thế gia Cổ Võ nhỉ?”
Hoài Lam gật đầu: “Không riêng gì Trung Châu, mấy gia tộc hàng đầu ở các châu khác cũng chủ động kết giao với thế gia Cổ Võ, thậm chí để nhận được sự ủng hộ từ thế gia Cổ Võ, có gia tộc đã cúi đầu phục tùng, chủ động dâng mọi thứ trong gia tộc cho thế gia Cổ Võ”.
“Rất nhiều người cho rằng sau khi kết giới tan vỡ, chẳng mấy chốc, thế gia Cổ Võ sẽ trở thành thế lực đứng đầu Chiêu Châu, họ tìm mọi cách để bám vào thế gia Cổ Võ”.
“Có gia tộc thế tục đưa các cô gái xinh đẹp trong gia tộc mình đến thế gia Cổ Võ, cũng có gia tộc đưa sản nghiệp cho thế gia Cổ Võ, thế gia Cổ Võ không cần chủ động tìm kiếm nhưng vẫn có rất nhiều gia tộc hàng đầu thế tục đến chỗ họ”.
“Nếu không mau chóng ngăn chặn tình trạng này, không lâu nữa, thế gia Cổ Võ sẽ trở thành thế lực đứng đầu thật mất”.
Dương Thanh biết tình hình rất tệ, nhưng không ngờ lại tệ đến mức này.
Anh cứ tưởng sau khi hội trưởng lão ban hành quy định mới, thế lực bản địa hàng đầu thế tục sẽ hiểu được một số chuyện, giờ xem ra không phải.
Anh chỉ nghĩ đến việc dùng quy định mới để ngăn thế gia Cổ Võ phát triển ở thế tục, đồng thời ngăn người luyện võ ra tay với người bình thường, nhưng lại quên mất thế lực bản địa ở thế tục.
“Anh Thanh, từ chuyện này có thể thấy, người thế tục không tin vào hội trưởng lão, họ đều nghĩ thế gia Cổ Võ sẽ nhanh chóng giữ vị trí chủ đạo trong thế giới mới nên muốn đạt được tình hữu nghị với thế gia Cổ Võ nhân cơ hội này”.
“Còn cao thủ Cổ Võ thì rất chào đón họ, thậm chí còn lấy một số tài nguyên tu luyện cấp thấp mà chỉ Hạ Giới giới Cổ Võ mới có ra để đổi lấy thứ họ muốn từ các gia tộc bản địa ở thế tục”.
Chương 2174: Giá trên trời
“Tuy cấp bậc của tài nguyên tu luyện mà thế gia Cổ Võ lấy ra rất thấp, nhưng trong mắt các gia tộc bản địa ở thế tục, đó đã là bảo bối rồi, chẳng hạn như linh thạch hạ phẩm ở Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ giá trị của một viên linh thạch hạ phẩm ở thế tục đã lên đến một nghìn tệ”.
“Ngoài ra, đan dược cấp thấp và linh khí cấp thấp đều không quá quý giá ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng lại có giá trên trời ở thế tục”.
Hoài Lam chậm rãi nói, nói hết thông tin mà cô ta tìm được cho Dương Thanh biết.
Dương Thanh hỏi: “Giờ đan dược cấp thấp có giá cả thế nào?”
Hoài Lam nói: “Một viên đan dược nhất phẩm trị giá khoảng một trăm triệu, một viên đan dược nhị phẩm trị giá khoảng một tỷ, đan dược có phẩm chất cực tốt thì được nâng giá lên tận chục tỷ, thậm chí còn là hàng hiếm”.
Con ngươi của Dương Thanh bỗng co lại, anh biết ở Hạ Giới giới Cổ Võ có rất ít luyện đan sư, cũng hiểu đan dược có giá trị không nhỏ, nhưng không ngờ đan dược ở thế tục lại có giá cao đến thế.
Hai ngày qua, anh vừa bắt đầu học luyện đan, dược liệu cần thiết cho một viên đan dược nhất phẩm chỉ từ mấy chục tệ, còn dược liệu cho đan dược nhị phẩm chỉ có mấy trăm tệ mà thôi.
Nhưng đan dược nhất phẩm lại có giá hơn trăm triệu.
“Xem ra tài nguyên tu luyện ở thế tục quá khan hiếm, đến mức tài nguyên tu luyện cấp thấp nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng có giá trên trời ở thế tục”.
Dương Thanh thở dài: “Nhất là những gia tộc hàng đầu thế tục, họ không có thứ khác, chỉ có tiền, đương nhiên sẽ thẳng tay mua tài nguyên tu luyện từ Hạ Giới giới Cổ Võ”.
Nói đến đây, anh bỗng nhìn về phía Hoài Lam: “Nếu đan dược mà tôi luyện chế được bán ra với giá thấp hơn hẳn đan dược từ Hạ Giới giới Cổ Võ thì sẽ xảy ra chuyện gì?”
Mắt Hoài Lam lập tức sáng lên, cô ta vội nói: “Anh Thanh, nếu anh luyện chế được lượng lớn đan dược, hơn nữa giá còn thấp hơn hẳn giá của Hạ Giới giới Cổ Võ, chắc chắn các thế lực bản địa ở thế tục đang đổi đan dược từ thế gia Cổ Võ sẽ cân nhắc đến việc có nên tiếp tục kết giao với thế gia Cổ Võ không”.
“Dù sao, phần lớn họ kết giao với thế gia Cổ Võ chỉ để lấy tài nguyên tu luyện từ Hạ Giới giới Cổ Võ, mà tài nguyên tu luyện từ Hạ Giới giới Cổ Võ lại cực kỳ đắt đỏ, tuy họ là gia tộc quyền thế ở thế tục nhưng cũng phải chịu áp lực rất lớn”.
“Họ đều không ngu, càng qua lại với thế gia Cổ Võ nhiều thì gia tộc của họ càng bị thế gia Cổ Võ kiểm soát”.
Dương Thanh gật đầu, híp mắt: “Nếu vậy thì hãy mượn bữa tiệc tối ngày mai để cho thế gia Cổ Võ và các gia tộc lớn bản địa một niềm vui bất ngờ”.
Anh nói rồi lại nhìn về phía Hoài Lam: “Cô hãy cử người giám sát nhà họ Hà, bảo đảm an toàn của Hạ Hà giúp tôi!”
Hoài Lam vội đáp: “Ừ!”
Dương Thanh thoáng do dự rồi nói: “Không thì nhờ hai vị tiền bối Tả - Hữu đi đi!”
Tống Tả và Tống Hữu có thực lực rất mạnh, hợp sức với nhau thì càng mạnh hơn.
Dương Thanh lo Hạ Hà sẽ làm điều dại dột.
Tối mai anh sẽ xuất hiện với thân phận luyện đan sư, anh vốn chỉ định mời chào một nhóm cao thủ nhân cơ hội này, giờ xem ra anh còn có thể mượn cơ hội này để cho các gia tộc bản địa muốn qua lại thân thiết với thế gia Cổ Võ một bài học.
Về phần nhà họ Hà, trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt: “Hy vọng nhà họ Hà còn biết điểm dừng, bằng không, tôi không ngại dùng nhà họ Hà để giết gà dọa khỉ đâu!”
Chương 2175: Cút
Trong một căn nhà nhỏ ở trang viên nhà họ Hà, Trung Châu.
Hạ Hà đờ đẫn ngồi trong phòng, ánh mắt trống rỗng, không khóc hay gây chuyện, nhưng nước mắt trên mặt và đôi mắt sưng đỏ cho thấy cô ta vừa khóc xong.
Giờ cô ta không còn sức để khóc nữa, chỉ nghĩ đến mẹ mình.
Bao năm qua, Lục Văn Tĩnh vẫn luôn chăm sóc cô ta, cho dù cô ta muốn làm gì, Lục Văn Tĩnh cũng ủng hộ.
Có thể nói, nguyên nhân rất lớn giúp cô ta trở thành ngôi sao nổi tiếng là nhờ sự ủng hộ của Lục Văn Tĩnh.
Nhưng giờ Lục Văn Tĩnh đã chết, người thân duy nhất trên đời của cô ta cũng không còn.
“Hạ Hà, cô đừng buồn nữa, sau khi cô trở thành thiếp của cậu chủ Trần, địa vị của cô cũng sẽ tăng lên, sau này, ngay cả ông cũng phải nể mặt cô đấy”.
Lúc này Hà San bước đến, nhìn Hạ Hà, nói.
Trong mắt cô ta hiện rõ vẻ thù hằn, một khi Hạ Hà trở thành thiếp của gia tộc Cổ Võ họ Trần, thân phận cũng sẽ cao hơn, sau này cô ta không thể ngẩng mặt lên trước Hạ Hà nữa.
Cô ta vẫn luôn muốn trở thành người phụ nữ của dòng chính thuộc thế gia Cổ Võ nào đó, khi Trần Dương chọn thiếp, cô ta cũng có mặt nhưng không được Trần Dương chọn.
Hạ Hà không quan tâm đến Hà San, nhìn về phía trước bằng ánh mắt đờ đẫn.
Thấy Hạ Hà không quan tâm đến mình, Hà San vốn đã đố kỵ càng tức giận hơn, không khỏi giận dữ nói: “Hạ Hà, cô giả vờ thanh cao làm gì thế? Được cậu chủ Trần coi trọng là vinh dự của cô, cô biết có bao nhiêu cô gái muốn trở thành thiếp của cậu chủ Trần không hả?”
“Cô đừng không biết điều nữa, cứ ngoan ngoãn đồng ý làm thiếp của cậu chủ Trần thì sau này còn có thân phận cao quý ở Trung Châu, bằng không, cô chẳng là cái thá gì hết”.
“Cô trả lời tôi xem rốt cuộc cô có muốn làm thiếp của cậu chủ Trần không, để tôi còn bảo bố tôi nữa”.
Lần này, cuối cùng ánh mắt trống rỗng của Hạ Hà cũng có sự thay đổi, cô ta bỗng nhìn Hà San bằng ánh mắt lạnh lùng, nói: “Kể từ hôm nay, tôi không liên quan gì tới nhà họ Hà nữa! Muốn làm thiếp cho Trần Dương thì cô đi mà làm!” Đọc Full tại TruyenOnl.com
Hạ Hà nói rồi đứng dậy, bước từng bước về phía Hà San.
Hà San chưa bao giờ thấy Hạ Hà quyết liệt như thế, cô ta không khỏi rùng mình, nhìn Hạ Hà đang bước từng bước về phía mình, vô thức lùi lại, vừa lùi vừa run rẩy nói: “Hạ Hà, cô định làm gì?”
“Tôi cảnh cáo cô, đây là nhà họ Hà, cô đừng hòng làm bậy, hơn nữa ông nội đã ra lệnh cho bố tôi nghĩ cách thuyết phục cô trở thành người phụ nữ của Trần Dương, tôi chỉ tới khuyên cô theo lời bố tôi thôi”.
Mãi đến khi không lùi được nữa, Hà San bắt buộc phải đứng lại.
Lúc này, Hạ Hà đã bước tới chỗ cô ta, nhưng Hạ Hà không nhìn Hà San mà kéo cánh cửa bên cạnh Hà San ra, đi ra ngoài.
Hà San thở phào, nhìn theo bóng lưng Hạ Hà, cắn răng, đuổi theo.
Hà San vội xông lên trước, chắn đường Hạ Hà, tức giận nói: “Hạ Hà, cô định đi đâu? Đứng lại cho tôi!”
Hạ Hà không quan tâm đến Hà San, vẫn bước từng bước về phía trước, nhanh chóng tới trước mặt Hà San.
Thấy gương mặt lạnh lùng của Hạ Hà, Hà San lập tức luống cuống, thầm sợ hãi.
Nhưng cô ta vẫn phải nén sợ: “Hạ Hà, ông nói cô phải làm thiếp của Trần Dương, bằng không, chắc chắn cô sẽ hối hận đấy”.
“Bốp!”
Hạ Hà giơ tay tát mạnh vào mặt Hà San.
Hà San sững sờ, hình như không ngờ Hạ Hà lại dám tát mình.
Hà San run rẩy nói: “Cô... cô dám đánh tôi ư?”
“Bốp!”
Nào ngờ Hạ Hà lại tát Hà San thêm một phát mạnh hơn vừa rồi.
Một dấu tay rõ rệt xuất hiện trên mặt Hà San.
“Cút!”
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Hà lạnh như băng.
Chương 2176: Thiên phú thức tỉnh
Vào lúc này, nhiệt độ xung quanh như giảm xuống mấy độ, Hà San rùng mình.
Cô ta bỗng có ảo giác, nếu cô ta không nhường đường, Hạ Hà sẽ giết cô ta.
Đúng lúc này, một khí thế mạnh mẽ xuất hiện, bao phủ lấy Hạ Hà.
Ngay sau đó, một giọng nói tức giận vang lên: “Hạ Hà! Cô to gan thật đấy, dám động đến con gái tôi à!”
Hà Chí bước ra, phía sau ông ta là một cao thủ có khí thế mạnh mẽ, người vừa phóng khí thế về phía Hạ Hà chính là cao thủ này.
Nhưng trước áp lực từ cao thủ bên cạnh Hà Chí, Hạ Hà vẫn không e ngại, nét mặt lạnh như băng, cô ta nhìn về phía Hà Chí bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
Cao thủ bên cạnh Hà Chí bỗng nghiêm nghị nói: “Ông Hà, cô gái này hơi kỳ lạ”.
Hà Chí nhíu mày: “Là sao? Tần Hoài, ông nói rõ ra đi”.
Tần Hoài là một trong những cao thủ mạnh nhất nhà họ Hà, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Ông ta trầm giọng nói: “Tôi là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng không chịu nổi áp lực mà tôi phóng ra, nhưng cô gái này lại chịu được”.
“Ông nói gì cơ?”
Hà Chí lập tức biến sắc, khiếp sợ nhìn về phía Hạ Hà.
Hạ Hà vẫn đứng im, nét mặt vô cùng lạnh lẽo, cô ta đang nhìn chằm chằm vào Hà Chí, khiến Hà Chí cũng không khỏi rùng mình.
Ánh mắt Hạ Hà rất đáng sợ, khiến Hà Chí có cảm giác như đang bị rắn độc nhắm đến.
Hà Chí nhanh chóng bình tĩnh lại, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Hạ Hà, tôi biết cái chết của mẹ cô khiến cô rất đau buồn, nhưng cô phải hiểu, người hại chết mẹ cô không phải ai khác, mà là chính cô!”
“Nếu cô không từ chối làm thiếp của cậu chủ Trần, sao mẹ cô lại lao vào đá tự sát để không trở thành gánh nặng cho cô chứ?”
“Dù sao nhà họ Trần cũng là thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, Trần Dương lại là dòng chính của nhà họ Trần, nếu cô được làm thiếp của cậu ấy thì đó là vinh dự của cô”.
“Tốt nhất cô vẫn nên đồng ý làm thiếp của cậu ấy, đừng không biết điều nữa!”
Trong mắt Hạ Hà xuất hiện vẻ đau khổ, nước mắt cô ta rơi lã chã, cô ta bỗng hét lên.
Tiếng hét thê lương của cô ta vang vọng khắp nhà họ Hà.
Trong khoảnh khắc này, khí thế cuồng bạo cũng bùng nổ từ người cô ta, lan ra khắp xung quanh.
Tần Hoài lập tức biến sắc, vội chắn trước Hà Chí và Hà San.
Ông ta biết nếu ông ta không chắn trước, có lẽ Hà Chí và Hà San sẽ bị khí thế mạnh mẽ bất ngờ bùng nổ từ người Hạ Hà đánh bay.
“Sao có thể chứ?”
Mặt Hà Chí tái nhợt, tuy ông ta không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng biết sau khi hét lên giận dữ, Hạ Hà đã phóng ra khí thế vô cùng đáng sợ.
Tuy Tần Hoài đã ngăn cản khí thế này giúp ông ta nhưng uy lực còn sót lại vẫn khiến ông ta sợ hãi.
“Cút!”
Hạ Hà nghiến răng, sau đó tiếp tục bước về phía trước.
Tần Hoài nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Hạ Hà, trong mắt tràn ngập vẻ kiêng dè.
Hà Chí tức giận nói: “Tần Hoài, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
Tần Hoài trầm giọng nói: “Ông Hà, có vẻ thiên phú võ đạo của cô gái này bất chợt thức tỉnh, từ người bình thường trở thành người luyện võ”.
“Sao cơ?”
Hà Chí mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, đây là lần đầu tiên ông ta nghe nói đến chuyện thiên phú võ đạo của người bình thường bỗng dưng thức tỉnh rồi trở thành người luyện võ.