Hôm nay, thành chủ Hoài Thành lại tuyên bố, muốn tất cả các cao thủ trong phạm vi năm trăm mét quanh phủ Hoài Thành phải tới gặp mình, khí phách này có ai so được?
Cùng lúc đó, một hơi thở võ thuật cực kì khủng bố từ trên người lão ta tràn ra, bao phủ toàn bộ phạm vi năm trăm mét quanh phủ Hoài Thành.
Có vài vị cao thủ còn đang định làm bộ không nghe thấy, nhưng khi cảm nhận được luồng khí thế khủng bố này, tất cả đều khiếp hãi tột cùng.
Khí thế võ thuật cỡ này, thành chủ Hoài Thành hẳn đã sắp bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi đi?
Nếu bọn họ dám chạy trốn, chỉ sợ sẽ bị thành chủ Hoài Thành bắt được và đánh chết ngay tại trận.
Vì thế, đám cao thủ ẩn thân quanh phủ Hoài Thành không ai dám liều mạng chạy trốn, đành vào trong phủ Hoài Thành gặp mặt thành chủ Hoài Thành.
Chỉ chớp mắt, hơn chục cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đã có mặt trong phòng họp của phủ Hoài Thành.
Lúc này, thành chủ Hoài Thành đang ngồi ở vị trí cao nhất, mặc bộ đồ vải thô, nhìn mộc mạc như một ông già bình thường, nhưng trên người lại tản ra một khí thế của kẻ bề trên.
"Tại hạ là người nhà họ Lý ở thành Phượng Hoàng, Lý Trọng Quang, xin ra mắt thành chủ Hoài Thành".
Cao thủ đứng ở vị trí trước nhất chắp tay chào thành chủ Hoài Thành.
Có người mở đầu, những cao thủ khác cũng lần lượt lên tiếng tự giới thiệu.
Tất cả không ai ngoại lệ, đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng thực lực mạnh nhất vẫn là vị Lý Trọng Quang của nhà họ Lý ở thành Phượng Hoàng, thực lực của người này đã cách Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong không xa nữa.
Những cao thủ khác đều là Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và sơ kỳ.
Thành chủ Hoài Thành lạnh lẽo đảo mắt nhìn khắp chốn một lượt, ngạo mạn hỏi: "Thấy bổn thành chủ, vì sao không quỳ?"
Lão ta vừa thốt ra những lời này, tất cả đều kinh ngạc sững người.
Cao thủ tên Lý Trọng Quang cầm đầu đám người cũng cau mày, nhìn thành chủ Hoài Thành vẻ không vui, nói: "Dù ông là thành chủ phủ Hoài Thành nhưng cũng chưa có tư cách bắt chúng tôi phải quỳ lạy đâu nhỉ?"
Lý Trọng Quang vừa dứt lời, một luồng uy lực võ thuật cực kì khủng khiếp lập tức bao trùm lên người lão.
Giờ khắc này, Lý Trọng Quang chỉ cảm thấy huyết mạch toàn thân như bị đè nén, sắc mặt tái nhợt cả đi.
Thành chủ Hoài Thành nheo mắt nhìn chằm chằm Lý Trọng Quang, quát lớn: "Ông vừa nói gì? Tôi nghe không hiểu, lặp lại lần nữa đi".
Lý Trọng Quang cũng nhìn chằm chằm về phía thành chủ Hoài Thành, lão ta có thể cảm nhận được thành chủ Hoài Thành đang muốn giết mình, chỉ cần lão ta dám lặp lại lời đó, thành chủ Hoài Thành nhất định sẽ giết chết lão ta.
Vì thế, thái độ của Lý Trọng Quang đã mềm đi rất nhiều, lão ta nói: "Thành chủ Hoài Thành, tại hạ không có ý gì, chỉ là chúng tôi không phải người của phủ Hoài Thành, ngài yêu cầu chúng tôi quỳ lạy có phải là chuyện không thích hợp lắm không?"
"Quỳ xuống!"
Thành chủ Hoài Thành bỗng hét lớn.
Lý Trọng Quang đột nhiên cảm thấy hai chữ mà thành chủ Hoài Thành vừa thét ra bỗng nổ tung trong đầu lão ta, hệt như một tiếng sét, khiến lão ta vô cùng sợ hãi.
Đồng thời, còn có một luồng uy lực cực kì hùng hậu đè xuống người lão ta.
Hai đầu gối Lý Trọng Quang bỗng mềm nhũn ra, nặng nề quỳ phịch xuống đất.
Tất cả mọi người có mặt đều khiếp sợ tột cùng.
Hơn chục cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh khác đều trợn mắt há miệng, nghệt mặt nhìn Lý Trọng Quang quỳ trước mặt thành chủ Hoài Thành.
"Các người thì sao?"
Thành chủ Hoài Thành đảo mắt nhìn quanh, hỏi đám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh còn lại.
"Phịch!"
"Phịch!"
...
Ngay cả Lý Trọng Quang - người có thực lực mạnh nhất trong số họ cũng không thể phản kháng nổi uy lực của thành chủ Hoài Thành, buộc phải quỳ xuống, huống chi là bọn họ?
Ngay lập tức, những người khác liên tục gập gối quỳ trên mặt đất.
Duy chỉ có một người đàn ông trung niên là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ không chịu quỳ, ông ta nhìn về phía thành chủ Hoài Thành, nói: "Thành chủ Hoài Thành, tốt nhất ông nên nghĩ cho kĩ rồi hẵng quyết định bảo tôi quỳ hay không, tôi đến từ Thanh Châu..."
"Phập!"
Người này còn chưa nói xong, một con dao găm đã phóng vút ra, xuyên thủng qua tim ông ta rồi xuyên qua lưng bay ra, cắm phập vào vách tường, trên tường chỉ còn chuôi dao còn ở bên ngoài.
Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đã bị giết chết nhẹ nhàng như thế.
Những cao thủ khác đều khiếp sợ, quỳ trên mặt đất, người run lên từng hồi.
"Hôm nay, trước khi mặt trời lặn, thông báo cho toàn bộ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của gia tộc các người chuyển tới Hoài Thành, bằng không, tôi không ngại đích thân tới chỗ các người một chuyến".
Thành chủ Hoài Thành đưa mắt liếc nhìn hơn chục cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh còn lại, bình thản nói.
Lão ta vừa dứt lời, tất cả đều sợ ngây ra.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ, thành chủ Hoài Thành lại yêu cầu toàn bộ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của gia tộc họ chuyển tới Hoài Thành, vậy chẳng phải muốn bọn họ vứt bỏ tất cả nền móng tại lãnh địa của gia tộc họ hay sao?
Bỏ lại mọi thứ, tới Hoài Thành này, từ nay về sau phải chịu sự sai phái từ phủ Hoài Thành, vậy thì bọn họ còn chút tự do nào sao?
"Các người có ý kiến gì không?"
Thấy tất cả đều im lặng, thành chủ Hoài Thành quét mắt nhìn quanh, lạnh lùng hỏi.
Lý Trọng Quang run người lên, vội vàng lắc đầu: "Không có ý kiến gì, tôi sẽ trở về bảo tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của nhà họ Lý tới Hoài Thành ngay".
"Tôi cũng xin trở về khuyên bảo, đảm bảo sẽ khuyên được các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của gia tộc tới Hoài Thành trước khi mặt trời lặn".
"Tôi cũng sẽ về khuyên bảo..."
Ngay lập tức, những người còn lại đều nhao nhao lên tiếng, như sợ đáp muộn một giây sẽ mất mạng tại chỗ.
Thành chủ Hoài Thành đứng dậy đi khỏi đó, như thể hoàn toàn không lo đến chuyện các cao thủ này đi rồi sẽ không mang theo cao thủ của gia tộc mình quay lại đây.
Chẳng mấy chốc, hơn chục cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh kia cũng đều rời khỏi phủ Hoài Thành.
Hoài Kiệt vội vàng nói: "Bố, bố cứ thả bọn họ đi như thế sao? Bọn họ được thả về, chắc chắn sẽ không quay lại nữa".
Thành chủ Hoài Thành hừ lạnh một tiếng: "Nếu bọn họ đi rồi, đương nhiên sẽ không trở lại, nhưng không sao, bố sẽ đích thân đi tiêu diệt một gia tộc, chỉ có như vậy mới có thể làm cho bọn họ chủ động mang cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nhà mình tới Hoài Thành".
Hoài Kiệt kinh ngạc, ông ta thật không ngờ, kế hoạch của thành chủ Hoài Thành lại là như vậy.
Đúng lúc này, một ông quản gia tóc đã hoa râm đi tới, khom người bẩm báo với thành chủ Hoài Thành: "Thành chủ, đã điều tra rõ, người vừa bị giết đến từ phủ thành chủ Thanh Châu, là người thừa kế của phủ thành chủ Thanh Châu, thực lực của thành chủ Thanh Châu hẳn là Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, bên dưới có chín cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh".
"Còn mấy gia tộc cũng theo dõi phủ Hoài Thành kia tương đối nhỏ yếu, không đáng ngại, trong gia tộc thậm chí còn không có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đã là người có thực lực mạnh nhất gia tộc bọn họ".
Thành chủ Hoài Thành nheo mắt: "Nếu vậy, trước tiên hãy xử lí thành chủ Thanh Châu đi, chỉ cần ông ta chết, những người khác sẽ tự giác dẫn theo cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của gia tộc mình tới Hoài Thanh".
Dứt lời, lão ta đứng dậy, một mình rời khỏi phủ Hoài Thành.
Chuyện xảy ra ở phủ Hoài Thành nhanh chóng được truyền tới Mục phủ.
Tại biệt viện nơi Dương Thanh đang ở, Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển đều lộ vẻ lo âu.
Vừa rồi, Hoài Lam đã biết chuyện ở phủ Hoài Thành, bèn thuật lại toàn bộ cho Phùng Tiểu Uyển.
Phùng Tiểu Uyển lo âu hỏi: "Chị Lam, chị nói xem, giờ phủ Hoài Thành vội vã mở rộng nhân số như thế, đợi ổn định lại rồi, liệu thành chủ Hoài Thành có dẫn người tới tấn công Mục phủ không?"
Hoài Lam gật đầu ngay tắp lự: "Có! Theo những gì chị biết về thành chủ Hoài Thành, ông ta luôn hành động vô cùng cẩn trọng, nếu đã thấy rõ tiềm lực của anh Thanh rồi, chắc chắn ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ấy đâu".
"Có điều, hiện anh ấy đang ở trong Mục phủ, có Mục thành chủ và kiếm khách Ảnh Tử bảo vệ, thành chủ Hoài Thành tạm thời không dám tấn công tới đây, nhưng hôm nay ông ta đã có hành động rầm rộ như vậy, thực lực của phủ Hoài Thành chắc sẽ tăng vọt lên nhanh thôi".
"Chỉ cần bên ông ta có thêm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nữa, chắc chắn sẽ dẫn người tới đánh Mục phủ. Lần thứ hai tấn công nơi này, ông ta sẽ chuẩn bị chu đáo hơn lần trước, khi đó, Mục phủ sẽ lâm nguy".
"Mục phủ lâm nguy, anh Thanh cũng sẽ rơi vào vòng nguy hiểm, cho nên, chúng ta phải tìm cách lặng lẽ mang anh ấy rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt".