Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Đỗ Ngọc Sơn dứt lời, áp lực đáng sợ lan ra từ người lão ta.

Tuy đang họp qua video nhưng chủ ba gia tộc vẫn như cảm nhận được áp lực từ Đỗ Ngọc Sơn.

Trong lúc nhất thời, chủ ba gia tộc đều tái mặt, một bên là cao thủ bí ẩn của Đế Thôn, một bên là minh chủ Thủ Hộ Minh.

Cả hai đều là người mà họ không đắc tội nổi.

“Các người có thể rút khỏi đợt hành động lúc 0 giờ, nhưng hãy nghĩ kỹ hậu quả”.

Đỗ Ngọc Sơn lạnh lùng nói: “Tôi biết các người kiêng dè cao thủ đã phá hủy trụ sở chính của Thủ Hộ Minh, nhưng tôi có thể khẳng định với các người, cao thủ bí ẩn đó không thuộc Đế Thôn”.

Nghe thấy thế, chủ ba gia tộc kinh ngạc.

Theo họ thấy, chắc chắn cao thủ bí ẩn phải đến từ Đế Thôn, nếu không, sao cao thủ đó lại có thực lực phá hủy trụ sở chính của Thủ Hộ Minh?

Điều khiến họ bất ngờ chính là Đỗ Ngọc Sơn lại nói cao thủ bí ẩn đó không đến từ Đế Thôn.

Chủ gia tộc họ Từ dè dặt hỏi: “Minh chủ, ông biết thân phận của cao thủ bí ẩn kia à?”

Chủ gia tộc Bách Lý và chủ gia tộc họ Tề cũng nhìn Đỗ Ngọc Sơn, chờ lão ta trả lời.

Đỗ Ngọc Sơn gật đầu: “Tôi rất khẳng định! Nếu đối phương tới từ Đế Thôn thật, chẳng những đối phương phá hủy trụ sở chính của Thủ Hộ Minh mà còn tiêu diệt gia tộc của các người”.

“Tôi chỉ nói thế thôi, tốt nhất các người nên nghĩ cho kỹ, nếu không cân nhắc cẩn thận thì sẽ chết người đấy”.

“Tôi chờ tin các người hành động vào 0 giờ đêm nay!”

Đỗ Ngọc Sơn nói rồi tắt cuộc họp.

Chủ ba gia tộc đều có vẻ nghiêm nghị, Đỗ Ngọc Sơn đang gây áp lực cho họ, ép họ chọn phe.

Nếu chọn đúng, gia tộc của họ sẽ vươn lên.

Còn nếu chọn sai, gia tộc của họ sẽ đối mặt với tai họa khủng khiếp.

Nhưng với tin tức mà họ đang có bây giờ, họ không thể xác định được đâu mới là lựa chọn chính xác.

Từng giây từng phút trôi đi, chủ ba gia tộc vẫn chưa quyết định được.

Phía bên kia, trong phòng họp ở chi nhánh Trung Châu của Thủ Hộ Minh.

Đỗ Ngọc Sơn sầm mặt, lạnh lùng hỏi: “Chủ ba gia tộc có hủy đợt hành động lúc 0 giờ không?”

Thủ hộ thứ nhất đứng bên cạnh vội nói: “Minh chủ, chủ ba gia tộc vẫn đang do dự”.

“Hừ!”

Đỗ Ngọc Sơn lạnh lùng nói: “Một khi có người quyết định hủy đợt hành động thì khởi động lệnh giết luôn!”

Nghe thấy thế, thủ hộ thứ nhất kinh ngạc.

Lệnh giết là mệnh lệnh ám sát cao nhất ở Thủ Hộ Minh, do minh chủ đưa ra.

Sau khi hạ lệnh giết, sát thủ ẩn núp ở các thế gia sẽ giết chủ của thế gia đó, rồi chọn một chủ gia tộc bù nhìn.

Không ngờ Đỗ Ngọc Sơn lại quyết định dùng đến lệnh giết trong tình huống này, đây đúng là chuyện lớn.

“Vâng!”

Thủ hộ thứ nhất biết Đỗ Ngọc Sơn đang giận dữ, cũng không dám thuyết phục, vội đáp.

Ở nhà họ Khương, Hạ Giới giới Cổ Võ.

Dương Thanh đưa thi thể Khương Cửu Hùng về nhà họ Khương.

Khương Kiếm thấy bố đã qua đời, lập tức quỳ xuống.

“Rầm rầm rầm!”

Khương Kiếm dập mạnh đầu xuống đất, trán ông ta lập tức đỏ lên.

Ông ta nghiến răng: “Kể từ hôm nay, nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ nghe lệnh cậu Thanh!”

Dương Thanh nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Khương Kiếm, trầm giọng nói: “Bố ông không hy sinh vô ích đâu!”

Sau khi anh dứt lời, khí thế khủng khiếp bỗng lan ra từ người anh.

Anh giơ Thiên Tử Kiếm lên, bỗng chém vào không trung.

Ảo ảnh Thiên Tử Kiếm khổng lồ lao vào không trung.

“Rầm!”

Trước ánh mắt khiếp sợ của người nhà họ Khương, ánh kiếm tạo ra một vết nứt trên vùng trời nhà họ Khương.

Linh khí nồng đậm bỗng tràn vào gia tộc Cổ Võ họ Khương qua vết nứt.

Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu, Dương Thanh cao giọng quát với bầu trời: “Tôi sẽ bố trí một trận pháp che giấu nhà họ Khương”.

Sau khi anh nói xong, một tấm lưới lớn cũng giáng từ trên trời xuống, bao phủ cả nhà họ Khương.

Người nhà họ Khương nhìn mà sững sờ, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Họ chỉ biết nồng độ linh khí ở nhà họ Khương bỗng tăng vọt.

“Từ giờ nhà họ Khương sẽ ở trong trận pháp, tôi cho mọi người một năm, một năm sau mọi người sẽ cùng lập ra trật tự trong thế giới mới với tôi!”

Dương Thanh nhìn người nhà họ Khương, cuối cùng nhìn Khương Kiếm.

Khương Kiếm nhìn lại Dương Thanh với vẻ kiên định.

Ông ta trịnh trọng gật đầu: “Vâng!”

Bố đã giao cả nhà họ Khương cho Dương Thanh, đương nhiên ông ta sẽ không có ý kiến gì với mệnh lệnh của anh.

Ông ta biết trong một năm tới, cao thủ nhà họ Khương sẽ có sự thay đổi về chất.

Với nồng độ linh khí nồng đậm như thế, ngay cả kẻ vô dụng cũng trở thành thiên tài tu luyện.

Một năm đủ để thực lực của cao thủ nhà họ Khương tăng trên quy mô lớn.

Dương Thanh lấy một chiếc nhẫn chứa đồ ra, đưa cho Khương Kiếm: “Trong nhẫn là đan dược các cấp mà tôi luyện chế, đủ để mọi người tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong”.

Nghe thấy thế, Khương Kiếm lập tức mừng rỡ, ông ta biết Dương Thanh có thể luyện chế đan dược, không ngờ anh có thể lấy ra nhiều đan dược như thế.

Khi xem thử nhẫn chứa đồ, ông ta càng kinh ngạc hơn.

Chỉ riêng đan dược tam phẩm, trong nhẫn chứa đồ đã có một trăm viên, hơn nữa còn có đan dược tam phẩm cấp cao.

Khó trách Dương Thanh dám nói số đan dược trong nhẫn đủ để cao thủ nhà họ Khương tu luyện tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Khương Kiếm nghĩ, với nồng độ linh khí đã tăng vọt ở nhà họ Khương cùng đan dược mà Dương Thanh cung cấp, trong vòng một năm, thậm chí nhà họ Khương có thể bồi dưỡng được cao thủ vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Hồi trước, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã là cao thủ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ rồi.

“Cảm ơn cậu Thanh!”

Khương Kiếm cảm kích.

“Cảm ơn cậu Thanh!”

Ngay sau đó, người nhà họ Khương cũng cao giọng hô.

Tuy họ không biết đan dược mà Dương Thanh cho nhà họ Khương quý giá tới mức nào, nhưng họ đã rất kích động trước nồng độ linh khí bỗng dưng tăng vọt ở nhà họ Khương rồi.

Dương Thanh hơi nhích chân, lập tức biến mất khỏi nhà họ Khương.

Tin nhà họ Khương biến mất nhanh chóng khiến cả thế giới mới kinh hãi.

Ở chi nhánh Thủ Hộ Minh, Trung Châu.

Mặt Đỗ Ngọc Sơn tái xanh, lão ta tức giận nói: “Các người là đồ ăn hại hết à? Cả thế gia Cổ Võ lớn như nhà họ Khương, sao bỗng dưng biến mất được?”

“Tìm! Tìm cho tôi! Phải tìm ra nhà họ Khương!”

Lão ta vô cùng tức giận, sự biến mất đột ngột của nhà họ Khương khiến lão ta có linh cảm không lành.

“Lập tức báo cho chủ ba gia tộc Từ - Tề - Bách Lý, năm phút nữa bắt đầu hành động!”

Ngay sau đó, Đỗ Ngọc Sơn đưa ra mệnh lệnh thứ hai.

Thủ hộ thứ nhất dè dặt hỏi: “Minh chủ, chẳng phải đã nói 0 giờ mới hành động à? Còn 20 phút nữa mới tới 0 giờ”.

Đỗ Ngọc Sơn tức giận quát: “Tôi bảo ông thông báo thì cứ thông báo đi, nói nhảm nhiều thế làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK