Có thể nói, Dương Thanh và gia tộc Bách Lý có nợ máu, gần như không có hy vọng hòa giải.
Hồi nãy Dương Thanh giết được Kitano Takeshi, cũng không phải vì anh có thực lực giết Kitano Takeshi, mà Kitano Takeshi đã khinh thường anh, không ngờ Dương Thanh vẫn còn sức chiến đấu trong lúc hấp hối.
Không những thế, anh còn lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy, đồng thời vận dụng rất thành thạo.
Lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy thì cũng thôi, anh còn có dao găm linh khí, sau khi bị kiếm máu chọc mù mắt, Kitano Takeshi bị Dương Thanh giết bằng dao găm linh khí cũng chẳng có gì bất ngờ.
Nếu bây giờ Bách Lý Kinh Vân muốn giết Dương Thanh thì dễ như trở bàn tay, nhưng sau khi làm thế, chắc chắn sẽ đắc tội với thế lực đằng sau anh.
Với thực lực bây giờ của gia tộc Bách Lý, liệu họ có đối phó được với thế lực đằng sau Dương Thanh không thế?
Bách Lý Kinh Vân khẳng định đằng sau Dương Thanh có một thế lực mạnh mẽ.
“Cậu Thanh!”
Đúng lúc này, một tiếng hô kinh hãi bỗng vang lên.
Đỗ Trọng dẫn mấy cao thủ Chiêu Châu xông tới, còn Dương Thanh đã ngã ra đất, không rõ sống chết.
“Thôi vậy!”
Bách Lý Kinh Vân bỗng thở dài, nhìn về phía Dương Thanh đã ngã xuống, trầm giọng nói: “Tôi không phải kẻ tiểu nhân giậu đổ bìm leo, nếu cậu sống sót được, tôi sẽ chờ thực lực của cậu khôi phục bình thường rồi đánh một trận sống còn với cậu!”
Ông ta nói rồi ngẩng đầu nhìn về phía cao thủ nước Dương.
Shendai Kabuto và Aoki Yamato cảm nhận được sát khí trong mắt Bách Lý Kinh Vân, đều biến sắc, vội nói: “Lần này nước Dương chúng tôi thua, giờ chúng tôi sẽ rời khỏi Chiêu Châu ngay, cả đời này không bước vào Chiêu Châu nữa”.
Bách Lý Kinh Vân không nói gì, Shendai Kabuto và Aoki Yamato lập tức dẫn cao thủ nước Dương rời khỏi Võ Thần Quán, mang theo xác Kitano Takeshi.
Cũng không ai nhắc đến vụ đánh cược trước đó nữa.
Dương Thanh đã ngã xuống, không rõ sống chết, cao thủ Chiêu Châu đều đang lo cho anh.
Bách Lý Kinh Vân lại chăm chú nhìn về phía Dương Thanh rồi quay người rời đi, cũng không ai chú ý đến sự rời đi của ông ta.
Dưới sự sắp xếp của Đỗ Trọng, Dương Thanh được đưa đến trụ sở chính của Võ Minh để chữa trị.
Tin Kitano Takeshi chết nhanh chóng lan truyền khắp thế giới, Dương Thanh cũng nổi tiếng nhờ trận chiến này, cả thế giới đều biết Chiêu Châu có một người thanh niên mới 28 tuổi, đã giết Kitano Takeshi - hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.
Tất cả cao thủ Chiêu Châu đều tự hào về điều này.
Nhưng không ai biết lúc này, Dương Thanh đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu.
Ba ngày sau trận đánh với cao thủ nước Dương, Dương Thanh vẫn chìm trong hôn mê.
Trong một phòng bệnh riêng ở trụ sở chính của Võ Minh tại Yến Đô, Dương Thanh đang nằm trên giường bệnh, quanh người là các trang thiết bị y tế khác nhau để giám sát dấu hiệu sinh tồn của anh.
Lúc này, trước giường bệnh của Dương Thanh còn có mấy chuyên gia y tế mặc áo blouse trắng, đang tiến hành kiểm tra toàn diện cho anh.
Mười phút sau, một nhóm chuyên gia y tế ra khỏi phòng bệnh, Đỗ Trọng vội bước tới, nhìn ông lão đi đầu: “Ông Hoàng, cậu Thanh sao rồi?”
Ông Hoàng khẽ lắc đầu, thở dài, nói: “Ông Đỗ, vết thương của cậu Thanh quá nặng, trong ba ngày này, dấu hiệu sinh tồn của cậu ấy cũng ngày càng yếu đi, chúng tôi đã dùng mọi cách chữa trị có thể nhưng vẫn không ăn thua, mọi người nên chuẩn bị tâm lý!”
Nghe thấy thế, sắc mặt Đỗ Trọng trắng bệch, mấy cao thủ cạnh ông ta cũng biến sắc.
“Ông Hoàng, thực sự không còn cách nào ư? Dù sao cậu Thanh cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thể chất cậu ấy khác với người bình thường”.
Đỗ Trọng lo lắng nắm lấy tay ông Hoàng, kích động nói: “Khi đánh với Kitano Takeshi - hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, cậu ấy vẫn sống sót, sao lại chết dễ dàng thế được?”
Ông Hoàng thở dài: “Ông Đỗ, chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi, ông nên mời người khác đi!”
Ông Hoàng nói rồi dẫn người rời đi.
Không phải ông ta không muốn chữa, cũng không phải ông ta không tận tình trị liệu, mà vết thương của Dương Thanh quá nặng, đã điều trị ba ngày rồi mà dấu hiệu sinh tồn vẫn không hồi phục, trái lại còn yếu đi.
Nếu không nhờ thân phận của Dương Thanh, đội ngũ y tế của ông Hoàng đã tuyên bố Dương Thanh tử vong từ lâu rồi.
Sau khi đội ngũ y tế rời đi, Đỗ Trọng đến phòng bệnh của Dương Thanh, nhìn Dương Thanh nằm trên giường bệnh với vẻ tự trách và áy náy.
“Cậu Thanh, thực xin lỗi, tôi đã hại cậu rồi! Nếu tôi không cố bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu, cũng không cố tình kéo dài thời gian, nếu cậu không đến thì sẽ không phải đánh với Kitano Takeshi rồi thành ra thế này, tôi có lỗi với cậu!”
Mặt Đỗ Trọng đầy nước mắt áy náy, các cao thủ Chiêu Châu đã trở thành thành viên chính thức của Võ Minh cũng có vẻ xúc động.
Ba ngày trước, những gì Dương Thanh thể hiện trong trận đánh với Kitano Takeshi đáng để họ kính trọng.
Có thể nói, Dương Thanh thành ra thế này vì bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu.
Nếu có thể đảo ngược thời gian, họ thà để cao thủ Chiêu Châu chịu nhục chứ cũng không muốn Dương Thanh bị thương nặng.
Tuy họ thắng nước Dương, nhưng nếu Dương Thanh chết, cho dù họ thắng thì sao chứ?
Với bản chất của cao thủ nước Dương, một ngày nào đó, họ sẽ quay lại, khi đó, ai sẽ bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu đây?
“Ông Đỗ, chúng ta không thể từ bỏ cậu Thanh, chỉ cậu ấy mới có tư cách dẫn dắt cao thủ thế tục Chiêu Châu chúng ta giành lấy vinh quang trước thế giới!”
Một cao thủ Võ Minh bỗng nói với vẻ kiên định.
Ngay sau đó, một cao thủ khác cũng lên tiếng: “Không sai! Cho dù ông Hoàng đã nói không cứu nổi cậu Thanh nữa, chúng ta cũng không được từ bỏ cậu Thanh, cậu Thanh là lãnh tụ tinh thần của Võ Minh chúng ta, cậu ấy không thể chết!”
“Ông Đỗ, tôi nghe nói ở mấy gia tộc Cổ Võ có đan dược cứu mạng, chỉ cần chúng ta lấy được loại đan dược cứu mạng này, chắc chắn có thể giúp cậu Thanh hồi phục”.
Nghe thấy thế, Đỗ Trọng bỗng sáng mắt lên, kích động nói: “Mọi người nói không sai, chúng ta không thể từ bỏ cậu Thanh, đúng là trong gia tộc Cổ Võ có đan dược cứu mạng, tôi nhớ có một loại đan dược cổ tên Hồi Hồn đan, vô cùng quý giá, cho dù là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu uống một viên Hồi Hồn Đan khi sắp chết thì sẽ giữ được tính mạng”.
“Tôi biết nơi nào có Hồi Hồn Đan, giờ tôi sẽ lên đường đi hỏi xin đan dược ngay, mấy ngày tới, mọi người phải bảo đảm an toàn cho cậu Thanh nhé”.
Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh đều kích động nói: “Ông Đỗ yên tâm, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu Thanh thật tốt, ông cứ yên tâm đi đi!”
Trong lúc mọi người đang kích động, một cao thủ bỗng nghiêm nghị nói: “Hồi Hồn Đan có giá trị trên trời, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ thì cũng là báu vật hết sức quý giá, gia tộc nào sẵn lòng tặng Hồi Hồn Đan cho người khác đây?”