Từ Vỹ Tài trông đầy vẻ đe dọa, hắn cười nói: “Anh Hoàng là người nhà họ Trần, mày có biết nhà họ Trần đại diện cho cái gì không?”
“Nhà họ Trần bây giờ đang là lúc cực thịnh, là gia tộc mạnh nhất chỉ đứng dưới tám gia tộc lớn ở Yến Đô. Hôm nay nếu như không nôn tiền ra đây, cho dù chúng tao tha cho mày, nhà họ Trần cũng sẽ không tha cho mày đâu”.
Dương Thanh nhìn Từ Vỹ Tài cười nói: “Thật sao? Vậy chúng ta cứ chờ xem. Tao lại hơi mong đợi lúc chủ nhân của bọn mày đến đây, xem liệu bọn mày có còn hống hách giống như bây giờ nữa hay không?”
“Được thôi, nếu như bọn mày đã gọi người rồi thì bọn tao cũng sẽ chờ xem”, Từ Vỹ Tài cười nói.
Vốn dĩ Trần Hưng Hải định trực tiếp gọi người đến giết chết đám người này, nhưng thấy Dương Thanh đang có nhã hứng xem kịch nên lão ta không ngăn cản.
Trần Anh Hào vẫn đứng sang một bên, đóng vai người phục vụ trà nước, nhưng khi nhìn đám người Hoàng Lỗi, ánh mắt anh ta đầy sát khí.
Khó khăn lắm anh ta mới sáng lập ra sự nghiệp kinh doanh của mình, chỉ muốn ông nội nhìn thấy tài năng của mình, nhưng anh ta không ngờ rằng người trong công ty của mình lại dây vào Dương Thanh.
Nội dung Trần Anh Hào nói qua điện thoại vừa rồi đều bị tất cả mọi người có mặt nghe thấy, thấy Trần Anh Hào cúp điện thoại, đám người Hoàng Lỗi liền bật cười.
“Ngầu quá nhỉ! Khiến chúng tôi vĩnh viễn biến mất trên thế giới này, mày ngầu như thế này nhà họ Trần có biết không?”
Hoàng Lỗi cười nói.
Từ Vỹ Tài cũng cười lớn và nói: “Dương Thanh, mày là một thằng ngu thì cũng đã đành, không ngờ những người mà mày quen cũng đều ngu như mày vậy!”
“Nếu hôm nay không nôn ra một tỷ tệ, ngày mai đừng hòng nhìn thấy mặt trời nữa”.
Từ Vỹ Tài trông đầy vẻ đe dọa, hắn cười nói: “Anh Hoàng là người nhà họ Trần, mày có biết nhà họ Trần đại diện cho cái gì không?”
“Nhà họ Trần bây giờ đang là lúc cực thịnh, là gia tộc mạnh nhất chỉ đứng dưới tám gia tộc lớn ở Yến Đô. Hôm nay nếu như không nôn tiền ra đây, cho dù chúng tao tha cho mày, nhà họ Trần cũng sẽ không tha cho mày đâu”.
Dương Thanh nhìn Từ Vỹ Tài cười nói: “Thật sao? Vậy chúng ta cứ chờ xem. Tao lại hơi mong đợi lúc chủ nhân của bọn mày đến đây, xem liệu bọn mày có còn hống hách giống như bây giờ nữa hay không?”
“Được thôi, nếu như bọn mày đã gọi người rồi thì bọn tao cũng sẽ chờ xem”, Từ Vỹ Tài cười nói.
Vốn dĩ Trần Hưng Hải định trực tiếp gọi người đến giết chết đám người này, nhưng thấy Dương Thanh đang có nhã hứng xem kịch nên lão ta không ngăn cản.
Trần Anh Hào vẫn đứng sang một bên, đóng vai người phục vụ trà nước, nhưng khi nhìn đám người Hoàng Lỗi, ánh mắt anh ta đầy sát khí.
Khó khăn lắm anh ta mới sáng lập ra sự nghiệp kinh doanh của mình, chỉ muốn ông nội nhìn thấy tài năng của mình, nhưng anh ta không ngờ rằng người trong công ty của mình lại dây vào Dương Thanh.
Bây giờ, anh ta chỉ muốn làm cho tất cả những người này biến mất trên thế giới này.
Trong nháy mắt mười phút đã trôi qua, nhưng người của Trần Anh Hào vẫn chưa tới.
“Thằng ranh, đã mười phút trôi qua rồi mà người của mày còn chưa tới, bây giờ chúng ta nói chuyện bồi thường được chưa?”
Hoàng Lỗi cười híp mắt nói.
Hắn vừa dứt lời, ngoài cửa đột nhiên vang lên một loạt những tiếng bước chân, sau đó một nhóm người xông vào trong phòng.
“Sếp Ngô! Sao…sao anh lại đến đây?”
Khi Hoàng Lỗi nhìn thấy đám người tới, hắn vô cùng kinh ngạc, cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ lan tràn khắp cơ thể.
Trần Anh Hào vừa gọi điện và yêu cầu bên kia đến trong vòng mười phút, kết quả là sếp Ngô từ Công ty môi giới người nổi tiếng Anh Hào đã đến nơi trong vòng mười phút.
Điều này thể hiện điều gì? Chỉ có thể giải thích rằng người mà Trần Anh Hào gọi vừa rồi chính là sếp Ngô.