Tại nhà họ Hà - gia tộc giàu nhất Trung Châu.
Trong phòng tiệc rộng rãi, Hà Hồng Viễn ngồi ở ghế chủ nhà, Trần Hải Châu và Trần Dương ngồi ở ghế khách, bên cạnh đó, các quý tộc nhà họ Hà cũng có mặt ở đây.
“Nhà họ Trần đồng ý làm thông gia với nhà họ Hà chúng tôi, đúng là vinh dự của nhà họ Hà!”
Hà Hồng Viễn cười nói, rõ ràng rất mãn nguyện về việc nhà họ Trần chủ động đến để đề nghị thông gia.
Những người nhà họ Hà khác cũng tươi cười.
Với tư cách là gia tộc giàu nhất Trung Châu, họ hiểu rõ gia tộc Cổ Võ họ Trần có địa vị thế nào.
Trước kia, Hạ Giới giới Cổ Võ là nơi mà cao thủ thế tục luôn mơ tới, chỉ những người đã đột phá Thiên Cảnh mới được tiến vào Hạ Giới giới Cổ Võ.
Bây giờ, dòng chính của một thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ lại chủ động đến nhà họ để đề nghị làm thông gia, đây đúng là chuyện cực tốt với nhà họ Hà.
Người nhà họ Hà đều có cảm giác đây là cái bánh từ trên trời rơi xuống.
Trần Hải Châu và Trần Dương cũng rất hài lòng với phản ứng của nhà họ Hà.
Trần Hải Châu cười nói: “Giờ thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã hoàn toàn hòa làm một, mọi người đều là người của thế giới mới, tôi tin dưới sự hỗ trợ của nhà họ Trần, nhà họ Hà sẽ là gia tộc giàu nhất Chiêu Châu chứ không chỉ giàu nhất Trung Châu!”
“Ha ha ha ha!”
Hà Hồng Viễn cười lớn: “Mong được như lời tốt lành của cậu!”
Tuy Hà Hồng Viễn vui mừng nhưng cũng hiểu, nhà họ Trần sẽ không vô cớ đề nghị thông gia với nhà họ Hà, lão ta chợt nói: “Cậu Trần, tôi đã bắt đầu ra tay với nhà họ Cố theo yêu cầu của cậu, nếu không có gì bất ngờ, trong ba ngày nữa, nhà họ Cố sẽ biến mất khỏi Trung Châu”.
Trần Hải Châu mỉm cười gật đầu: “Chủ gia tộc họ Hà đã ra tay, nhà họ Cố biến mất chỉ là vấn đề thời gian”.
Ông ta nói rồi nhìn về phía con mình, cười nói: “Đây là Trần Dương - con trai tôi, cũng là người sẽ đại diện nhà họ Trần để liên hôn với nhà họ Hà, chủ gia tộc họ Hà có thể gọi hết các cô gái đến tuổi lập gia đình của nhà họ Hà ra đây cho con tôi chọn không nhỉ”.
Sau khi biết đối tượng liên hôn là con của Trần Hải Châu, Hà Hồng Viễn càng thêm mừng rỡ, lập tức bảo người nhà họ Hà: “Đi thông báo đi, gọi hết các cô gái đến tuổi lập gia đình tới đây cho tôi, để cậu chủ Trần chọn”.
“Vâng!”
Các quý tộc nhà họ Hà bắt đầu liên lạc với các cô gái đã đến tuổi lập gia đình trong chi của mình.
Ai cũng hiểu đây là cơ hội, nếu Trần Dương ưng cô gái thuộc chi họ, địa vị của chi họ ở nhà họ Hà cũng sẽ tăng lên.
Sau nửa tiếng ngắn ngủi, các cô gái trẻ chưa lập gia đình ở nhà họ Hà đều đã được gọi tới.
Cô gái nào cũng cố tình chải chuốt, nhưng thời gian có hạn nên quần áo của họ chưa sang trọng lắm, nhưng cũng đã thể hiện khía cạnh xinh đẹp nhất của họ rồi.
Hà Hồng Viễn cười nói: “Cậu chủ Trần, các cô gái trẻ chưa lập gia đình của nhà họ Hà đều ở đây rồi, cậu xem có ưng ai không?”
Trần Dương nhếch môi, quan sát các cô gái nhà họ Hà, nhưng Trần Dương đã thấy rất nhiều người đẹp nên rõ ràng không quá hứng thú với mấy cô gái này.
Thấy anh ta liên tục lắc đầu, người nhà họ Hà đều cuống lên, Hà Hồng Viễn cũng hơi căng thẳng.
Lão ta hiểu rõ, Trần Dương phải ưng con gái nhà họ Hà thì nhà họ Hà mới có tư cách làm thông gia với nhà họ Trần, bằng không mọi thứ chỉ là nói suông.
Trong lúc người nhà họ Hà đang thấp thỏm, cuối cùng Trần Dương cũng mỉm cười, anh ta bỗng chỉ vào một cô gái hai mươi mấy tuổi trong đám người, nói: “Cô bước ra đây!”
Nghe thấy thế, Hà Hồng Viễn thở phào, cười lớn: “Hà Tuyết, được cậu chủ Trần chọn trúng là phúc đức mà tổ tiên nhà họ Hà tích lũy nghìn năm mới có đấy!”
Hà Tuyết rất kích động, cô ta vô cùng vui mừng khi được Trần Dương nhìn trúng.
Chương 2164: Đồng ý làm thiếp
Người của chi Hà Tuyết đều tươi cười.
Nhưng đúng lúc đám người tưởng Trần Dương chọn xong rồi, Trần Dương lại bắt đầu chọn tiếp.
Khi đi đến trước một cô gái, Trần Dương lập tức sáng mắt lên, mỉm cười chỉ vào cô ta: “Cả cô cũng bước ra đi!”
Cô gái lập tức tái mặt, để không bị chọn, cô ta đã cố tình trang điểm cho xấu đi trước khi tới đây, không ngờ vẫn bị Trần Dương chọn trúng.
Thấy cô gái vẫn chưa bước ra, Hà Hồng Viễn nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Hà Nghệ, cháu đang làm gì thế? Cậu chủ Trần chọn cháu mà cháu vẫn không đi ra à?”
Cô gái này chính là Hạ Hà, sau khi quay về nhà họ Hà thì đã đổi tên thành Hà Nghệ.
Hạ Hà cắn chặt môi, nhìn Trần Dương: “Tôi là người lớn tuổi trong thế hệ trẻ của nhà họ Hà, gần ba mươi tuổi rồi, mặt mũi cũng xấu, không xứng với cậu Trần đâu, cậu nên chọn lại đi ạ!”
Trần Dương nhíu mày, anh ta là người luyện võ, sao lại không nhận ra rằng Hạ Hà cố tình trang điểm cho xấu đi?
Anh ta cười lạnh: “Sao thế? Cô không đồng ý à?”
Hạ Hà vội lắc đầu: “Không phải tôi không đồng ý, mà tôi tự biết mình có thân phận thấp kém, cho dù là ở nhà họ Hà, tôi cũng chỉ là đứa con riêng vừa được đón về nhà họ Hà thôi, không có tư cách lấy anh”.
Hà Hồng Viễn tức đến mức suýt ngất xỉu, giận dữ quát: “Cháu câm miệng cho ông!”
Sau khi quát Hà Nghệ xong, Hà Hồng Viễn vội nhìn về phía Trần Dương: “Cậu chủ Trần, đây là Hà Nghệ - cháu gái tôi, thật ra con bé là người xinh đẹp nhất trong số các cô gái trẻ nhà họ Hà, nếu cậu đã ưng con bé thì cứ để con bé lấy cậu đi”.
Trần Dương vẫn không nói gì, nhưng Trần Hải Châu lại cười lạnh: “Con gái thế tục không có tư cách lấy con trai tôi, con trai tôi đang chọn thiếp thôi”.
“Sao cơ?”
“Thông gia mà họ nói không phải một chồng một vợ, mà con gái nhà họ Hà chúng ta phải làm thiếp ở nhà họ Trần à?”
“Họ làm thế hơi quá đáng nhỉ? Nhà họ Hà chúng ta là gia tộc giàu nhất Trung Châu, sao con gái nhà họ Hà lại đi làm thiếp cho người ta chứ?”
...
Trong lúc nhất thời, người nhà họ Hà bàn tán ầm ĩ, vô cùng bất mãn trước chuyện này.
Hà Hồng Viễn cũng sững sờ, lão ta cứ tưởng Trần Dương đang chọn vợ, nào ngờ chỉ đang chọn thiếp, ở thế tục không có chuyện nạp thiếp.
“Đương nhiên, nếu chủ gia tộc họ Hà cảm thấy việc để con gái nhà họ Hà làm thiếp cho con trai tôi là ấm ức lắm thì quên đi, tôi nghĩ gia tộc khác ở Trung Châu rất vui lòng làm thông gia với nhà họ Trần chúng tôi”.
Trần Hải Châu thấy Hà Hồng Viễn im lặng, chợt nói.
Ông ta nói rồi đứng dậy, bảo Trần Dương: “Trần Dương, chúng ta đi thôi!”
Trần Dương gật đầu, định rời đi theo Trần Hải Châu.
Hạ Hà vừa bị Trần Dương chọn thầm thở phào, chỉ cần người nhà họ Trần rời đi, cô ta sẽ được an toàn.
Nhưng người nhà họ Trần vừa đi mấy bước, Hà Hồng Viễn chợt nói: “Khoan đã!”
Trần Hải Châu và Trần Dương ngừng bước, cười khẽ, nhìn Hà Hồng Viễn, Trần Hải Châu nói: “Chủ gia tộc họ Hà còn chuyện gì à?”
Hà Hồng Viễn cười ha hả, chủ động bước đến kéo tay Trần Hải Châu: “Được làm thiếp cho cậu chủ Trần là phúc tám đời, sao chúng tôi lại không muốn chứ?”
“Đừng nói cậu chủ Trần chỉ chọn hai người thiếp, cho dù cậu muốn tất cả những cô gái nhà họ Hà này làm thiếp thì nhà họ Hà chúng tôi cũng đồng ý”.
Chương 2165: Sính lễ
Lời Hà Hồng Viễn nói khiến mọi người sững sờ, không ai ngờ lão ta lại đồng ý điều kiện nhục nhã như thế thật.
Nếu nhà họ Trần muốn làm thông gia với nhà họ Hà, nhà họ Trần cũng có tư cách chọn một cô gái nhà họ Hà để làm đám cưới, nhưng bây giờ, nhà họ Trần đã nói rõ rằng chỉ nạp thiếp thôi.
Dù gì nhà họ Hà cũng là gia tộc giàu nhất Trung Châu, từ khi nào mà con gái nhà họ Hà lại thấp kém tới mức phải làm thiếp cho người ta vậy?
“Ông!”
Hạ Hà tái mặt, lảo đảo lùi lại mấy bước, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.
“Ha ha!”
Nghe thấy Hà Hồng Viễn nói thế, Trần Hải Châu và Trần Dương đang chuẩn bị rời đi đều ngừng bước, hai bố con quay lại, Trần Hải Châu nhìn Hà Hồng Viễn, cười lớn: “Không hổ là người giàu nhất Trung Châu, đúng là quyết đoán!”
Trần Dương nhìn Hạ Hà bằng ánh mắt nóng rực, hồi nãy khi Trần Hải Châu bảo anh ta đi, anh ta còn đang rất thất vọng, không ngờ vào giây phút quan trọng, Hà Hồng Viễn lại đồng ý.
Hà Hồng Viễn cười nói: “Nhà họ Trần là gia tộc quyền thế hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nhà họ Hà chúng tôi chỉ là gia tộc giàu nhất Trung Châu thôi, trước nhà họ Trần, nhà họ Hà không là gì cả, nếu có cơ hội được làm thông gia với nhà họ Trần thì đó là vinh dự của nhà họ Hà chúng tôi”.
Trong mắt Trần Hải Châu tràn ngập vẻ hài lòng, ông ta cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Hà Hồng Viễn: “Chủ gia tộc họ Hà, ông rất được, tôi đại diện cho nhà họ Hà để tuyên bố, kể từ hôm nay, nhà họ Hà sẽ là bạn của nhà họ Trần chúng tôi!”
Ông ta nói rồi khoát tay: “Mang sính lễ vào!”
Sau khi ông ta dứt lời, mấy cao thủ với khí thế mạnh mẽ cầm những món đồ từ Hạ Giới giới Cổ Võ vào.
“Một triệu viên linh thạch hạ phẩm!”
“Mười viên đan dược nhất phẩm cấp cao! Hai viên đan dược nhị phẩm cấp thấp!”
“Ba món linh khí cấp thấp!”
...
Nhìn sính lễ mà người nhà họ Trần liên tục mang vào, Hà Hồng Viễn cười tươi như hoa.
Những người nhà họ Hà khác cũng vô cùng kích động.
“Trời! Đây là khí phách của thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ à?”
“Tôi nghe nói một trăm viên linh thạch hạ phẩm có thể giúp người bình thường ở thế tục trở thành người luyện võ, ở thế tục, một viên linh thạch hạ phẩm trị giá một nghìn tệ, vậy chẳng phải một triệu viên linh thạch hạ phẩm sẽ tương đương với một tỷ ở thế tục ư?”
“Đó đã là gì chứ? Chẳng lẽ ông không nghe còn có mười viên đan dược nhất phẩm cấp cao và hai viên đan dược nhị phẩm cấp thấp à? Ở thế tục, một viên đan dược nhất phẩm được nâng giá lên tận một trăm triệu, còn đan dược nhị phẩm thì tận một tỷ! Số đan dược mà nhà họ Trần đưa cho chúng ta trị giá ba tỷ đấy!”
“Quan trọng là còn ba món linh khí cấp thấp nữa, nghe nói nó chỉ được mang ra bán cuối ở các phòng đấu giá đỉnh cao, mấy ngày trước, ở phòng đấu giá đỉnh cao tại Trung Châu, một món linh khí cấp thấp đã được mua lại với giá hai tỷ! Ba món linh khí cấp thấp là sáu tỷ!”
“Hay nói cách khác, sính lễ của nhà họ Trần đã trị giá tận mười tỷ rồi! Quan trọng là những thứ này đều là đồ có tiền mà không mua được ở thế tục”.
“Nhận được nhiều bảo vật của Hạ Giới giới Cổ Võ như thế, tương lai của nhà họ Hà chúng ta xán lạn rồi!”
...
Sau khi biết sính lễ do nhà họ Trần đưa tới là gì, người nhà họ Hà đều vô cùng kích động, nhìn chằm chằm vào sính lễ mà cao thủ nhà họ Trần mang vào bằng ánh mắt nóng rực.
Trần Hải Châu và Trần Dương nhìn người nhà họ Hà đang kích động bằng ánh mắt coi thường.
Những thứ mà họ mang đến là bảo vật với người thế tục, nhưng chỉ là rác rưởi với người của gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ thôi.
Ngay cả một triệu viên linh thạch cũng chẳng là gì.
Chỉ có những thứ rác rưởi này thôi mà người nhà họ Hà đã coi như của báu.
Trần Hải Châu cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Hà Hồng Viễn: “Chủ gia tộc họ Hà có hài lòng với sính lễ của nhà họ Trần chúng tôi không? Nếu không hài lòng, tôi sẽ bảo người mang thứ tốt hơn tới”.
Chương 2166: Uy hiếp
Hà Hồng Viễn vội gật đầu, cười nói: “Sính lễ của nhà họ Trần toàn là bảo vật với nhà họ Hà chúng tôi! Đã nhiều lắm rồi, sao nhà họ Hà dám đòi thêm chứ?”
Trần Hải Châu cười nói: “Chủ gia tộc họ Hà hài lòng là được rồi!”
Hà Hồng Viễn lập tức nhìn về phía Hạ Hà, nói: “Nghệ, còn không tới bên cậu chủ Trần đi?”
Mắt Hạ Hà đỏ hoe, trên mặt tràn ngập vẻ ấm ức, cô ta cắn chặt răng: “Ông, cháu không đồng ý về nhà họ Trần đâu ạ!”
“Hỗn láo! Cháu nói gì cơ?”
Nụ cười trên mặt Hà Hồng Viễn lập tức cứng đờ, lão ta tức giận trừng mắt nhìn Hạ Hà, quát.
Hạ Hà nhìn người ông đang vô cùng tức giận của mình, hết sức bi thương, cô ta biết nếu Hà Hồng Viễn đã ra lệnh thì sẽ không bao giờ thu hồi.
Hay nói cách khác, hôm nay cô ta phải đi theo Trần Dương.
Nhưng sao cô ta có thể cam tâm làm thiếp cho một người mà mình không thích chứ?
Hạ Hà kiên định nói: “Ông, dù có chết, cháu cũng không làm thiếp cho người khác đâu ạ!”
Trong mắt Hà Hồng Viễn lóe lên ánh sáng sắc bén, lão ta cố nén giận, nhìn chằm chằm vào Hạ Hà.
Trần Hải Châu cười híp mắt: “Chủ gia tộc họ Hà, xem ra con gái nhà họ Hà không muốn làm thiếp cho con trai tôi nhỉ!”
Mí mắt Hà Hồng Viễn giật khẽ, lão ta vội nói: “Xin bớt giận! Chỉ cần là cô gái mà cậu chủ Trần coi trọng, cho dù là ai thì cũng phải trở thành thiếp của cậu ấy!”
Lão ta nói rồi lạnh lùng nhìn gương mặt quật cường của Hạ Hà, nói: “Hạ Hà, cháu biết kết cục khi làm trái lời ông là gì không?”
Hạ Hà nói với đôi mắt đỏ hoe: “Ông đón cháu về nhà họ Hà, không cho cháu tiếp xúc với bạn bè khác giới chỉ để đưa cháu cho thế gia Cổ Võ, đổi lấy lợi ích cho nhà họ Hà đúng không?”
Hà Hồng Viễn nghiến răng, quát: “Hạ Hà!”
Nước mắt Hạ Hà rơi lã chã, cô ta nghẹn ngào nói: “Nếu ông đã không thật lòng đón cháu về nhà họ Hà, hôm nay cháu sẽ cắt đứt quan hệ với nhà họ Hà!”
“Cháu đừng mơ!”
Hà Hồng Viễn tức giận trừng mắt nhìn Hạ Hà: “Nếu trong người cháu đã chảy dòng máu nhà họ Hà thì sẽ là người nhà họ Hà suốt đời! Ông là chủ gia tộc họ Hà, có quyền quyết định hôn nhân của cháu”.
“Hôm nay cháu phải đi cùng cậu chủ Trần, bằng không, đừng trách ông không nể tình! Đừng quên mẹ cháu vẫn đang ở nhà họ Hà”.
Nghe thấy thế, Hạ Hà lập tức biến sắc, cô ta hiểu ý Hà Hồng Viễn, lão ta đang lấy mẹ cô ta ra để uy hiếp cô ta.
Hạ Hà nhìn Hà Hồng Viễn với vẻ mặt căng thẳng: “Mẹ cháu vô tội, ông đừng làm hại mẹ cháu!”
“Hừ!”
Hà Hồng Viễn lạnh lùng nói: “Đưa người tới đây cho tôi!”
Một người phụ nữ trung niên tóc hoa râm nhanh chóng bị người nhà họ Hà đưa đến.
“Mẹ!”
Khi thấy mẹ mình là Lục Văn Tĩnh, Hạ Hà lập tức cuống lên, hô lớn, định xông tới.
Nhưng Hạ Hà còn chưa đến gần thì đã bị người nhà họ Hà chắn đường.
“Hà!”
Lục Văn Tĩnh thấy Hạ Hà bị ngăn cản, lập tức sốt ruột, căm tức nhìn Hà Hồng Viễn: “Ông cứ nhắm vào tôi đây này, không được làm hại con gái tôi!”
Hà Hồng Viễn lạnh lùng nói: “Tôi đã tìm một cuộc hôn nhân cho con gái cô, chỉ cần cô thuyết phục nó đồng ý với cuộc hôn nhân đó, chẳng những tôi không làm gì nó mà còn trả tự do cho cô!”