Trương Kế đại diện cho cả chiến vực Trung Châu, thái độ của ông ta cũng là thái độ của chiến vực Trung Châu.
Xem ra chiến vực Trung Châu đã rất bất mãn với hành động của nhà họ Hà rồi.
Sắc mặt Hà Hồng Viễn khó coi tới cực điểm, lão ta có thể mặc kệ sự uy hiếp của Dương Thanh, nhưng không thể không thận trọng với Trương Kế!
“Phó thống lĩnh Trương, dù gì ông cũng là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, ông can thiệp vào việc của nhà họ Hà chúng tôi như thế, cũng hơi quá đáng nhỉ?”
Đúng lúc này, một giọng nói không đúng lúc vang lên.
Đám đông nhìn sang, thấy Hà Chí đang tức giận nhìn chằm chằm vào Trương Kế.
Ông ta cứ tưởng mình sẽ không liên quan gì đến vị trí người thừa kế nữa, không ngờ vào lúc quan trọng, Hà Hồng Viễn lại đổi ý.
Khó khăn lắm mới có hy vọng, Trương Kế lại mở miệng xen vào.
Ánh mắt Trương Kế trở nên lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng nhìn Hà Chí rồi rời mắt, nhìn Hà Hồng Viễn, cười khẩy: “Chỉ là việc của nhà họ Hà thôi, chiến vực Trung Châu không thèm can thiệp!”
“Tôi chỉ tốt bụng nhắc nhở, còn nhà họ Hà định chọn thế nào thì đó là chuyện của nhà ông”.
Ông ta nói rồi đứng dậy, quay người rời đi.
Đến khi đi đến cửa sảnh tiệc, ông ta bỗng đứng lại, nói lớn: “Các vị, tám giờ tối nay có tiệc ở khách sạn Trung Châu, đừng quên tham gia nhé!”
Sau khi dứt lời, ông ta rảo bước rời đi.
Tuy ông ta đã nói chiến vực không có hứng thú với việc nhà họ Hà, nhưng những người đang có mặt đều đến từ các gia tộc lớn ở Trung Châu, đương nhiên họ hiểu chiến vực Trung Châu vô cùng bất mãn khi thấy nhà họ Hà bắt tay với thế gia Cổ Võ.
“Chủ gia tộc họ Hà, tôi vừa nhớ ra sáng nay tôi còn một cuộc họp rất quan trọng, tôi đi trước đây!”
“Chủ gia tộc họ Hà, sản nghiệp nhà tôi gặp vấn đề, tôi phải về ngay, tôi đi trước nhé!”
“Chủ gia tộc họ Hà, tôi còn việc khác nên đi trước đây!”
...
Trong lúc nhất thời, các ông lớn ở Trung Châu đều đứng dậy, kiếm cớ rời đi.
Trong số những người này, tuy vẫn có rất nhiều người phân vân giữa thế gia Cổ Võ và hội trưởng lão thế tục, nhưng họ cũng hiểu nhà họ Hà đã hoàn toàn đắc tội với chiến vực Trung Châu, tức là đắc tội với hội trưởng lão.
Thậm chí có thể xem như nhà họ Hà đã đắc tội với cả gia tộc Cổ Võ họ Trần.
Họ không biết nhà họ Hà còn tương lai không, giờ chỉ có thể mau chóng rời đi, tránh tai bay vạ gió.
Người nhà họ Hà nhìn các ông lớn Trung Châu rời đi, sắc mặt ai cũng khó coi.
Nhà họ Hà là gia tộc giàu nhất Trung Châu, là một trong những gia tộc hàng đầu, đã bao giờ gặp chuyện này đâu cơ chứ?
Hà Hồng Viễn siết chặt nắm tay, trong mắt hừng hực lửa giận.
Dương Thanh nhìn về phía Hà Hồng Viễn, cười ha hả: “Chủ gia tộc họ Hà, tôi khuyên ông nên chọn người thích hợp để thừa kế nhà họ Hà, bằng không, nhà họ Hà sẽ sụp đổ trong tay ông đấy”.
Anh nói rồi cũng đứng dậy rời đi.
Anh không cần biết Hà Hồng Viễn chọn ai làm người thừa kế nhà họ Hà nữa.
Hôm nay anh đến đây chỉ để giúp Hạ Hà, nếu Hạ Hà đã muốn Hà Hùng trở thành người thừa kế, đương nhiên Dương Thanh cũng ủng hộ Hà Hùng.
Giờ Trần Hải Châu và Trần Dương đã rời đi, Hạ Hà cũng tạm thời an toàn.
“Chủ gia tộc, còn chọn người thừa kế nữa không?”
Lúc này, quản gia thận trọng hỏi Hà Hồng Viễn.
Hà Hồng Viễn chưa nói gì, Hà Chí đã nói ngay: “Đương nhiên phải chọn người thừa kế! Bố đã tuyên bố với bên ngoài rằng sẽ chọn người thừa kế trong hôm nay, nếu không chọn ra một người thừa kế, chẳng phải nhà họ Hà sẽ trở thành trò cười của cả Trung Châu à?”
“Câm miệng!”
Hà Hồng Viễn tức giận quát, lập tức quay người, giận dữ rời đi.
Nét mặt Hà Chí lập tức cứng đờ, tức là lão ta không định chọn người thừa kế mới nữa à?
Sau khi về phòng, Hà Hồng Viễn tức giận ném hết đồ trong phòng xuống đất, nghiến răng nghiến lợi: “Điều tra cho tôi, rốt cuộc thanh niên Dương Thanh kia có lai lịch thế nào? Sao hắn dám nhúng tay vào chuyện nhà họ Hà? Còn dám chống đối cả người của gia tộc Cổ Võ họ Trần?”
“Vâng!”
Người giúp việc lập tức đáp.
Cùng lúc đó, người gia tộc Cổ Võ họ Trần vừa rời khỏi nhà họ Hà cũng quay về nơi ở của họ.
Trần Dương hỏi với vẻ khó hiểu: “Bố, Hà Hồng Viễn đã đồng ý cho chúng ta đưa Hạ Hà đi, sao tự dưng chúng ta lại từ bỏ ạ?”
Trần Hải Châu bình tĩnh nhìn Trần Dương, nói: “Theo bố biết, Hạ Hà đã ép Hà Hồng Viễn phải chọn Hà Hùng làm người thừa kế thì mới đồng ý làm thiếp của con, nhưng hôm nay, Hà Hồng Viễn lại chọn Hà Chí làm người thừa kế”.
“Trong tình huống đó, Hạ Hà sẽ ngoan ngoãn đi theo chúng ta à? Phải biết rằng cô ta còn không sợ chết”.
“Huống hồ trong tình huống hồi nãy, nếu chúng ta định ép Hạ Hà đi theo thật, Trương Kế sẽ bỏ qua à?”
Nghe thấy thế, Trần Dương khẽ gật đầu, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, anh ta trầm giọng nói: “Cứ tưởng chúng ta có thể làm theo ý mình ở thế tục, không ngờ vẫn chưa được!”
Trần Hải Châu bỗng đổi chủ đề, hỏi: “Nghe nói bữa tiệc vào tám giờ tối nay ở khách sạn Trung Châu là do tứ trưởng lão kia tổ chức à?”
Trần Dương gật đầu, nghiêm nghị nói: “Không biết có phải thật không, con nghe nói chẳng những tứ trưởng lão là một cao thủ mà còn là luyện đan sư, thậm chí có thể luyện chế đan dược nhị phẩm”.
Trần Hải Châu nhíu mày, trầm giọng nói: “Nếu hắn luyện chế được đan dược nhị phẩm thật thì đúng là đáng kinh ngạc, xem ra tối nay chúng ta cũng phải đi, xem xem rốt cuộc tứ trưởng lão có lợi hại thế thật không”.
Trần Dương hỏi tiếp: “Vậy chúng ta có đến gia tộc khác nữa không ạ?”
Trần Hải Châu lắc đầu: “Tạm thời chờ đã, bố cứ cảm thấy tứ trưởng lão tới Trung Châu lần này không đơn giản, có lẽ hắn sẽ để lộ một số thủ đoạn trong bữa tiệc tối nay”.
Trần Dương nhíu mày: “Trương Kế đã để mắt đến, có lẽ nhà họ Hà cũng không dám tùy tiện giao thiệp với chúng ta, nếu không mau chóng đạt được thực lực hàng đầu ở Trung Châu, có lẽ sự sắp xếp của chúng ta ở Trung Châu sẽ bị ảnh hưởng nặng nề”.
Trần Hải Châu khẽ gật đầu, nét mặt cũng trầm tư hẳn.
Bây giờ, không riêng gì gia tộc Cổ Võ họ Trần, mấy thế gia lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng bắt đầu trắng trợn tranh giành địa bàn, nếu họ vẫn chậm thì sẽ thua kém thế gia khác.
Trừ Trung Châu ra, các thế gia Cổ Võ cũng đang cố gắng phát triển ở mấy châu khác, chuyện này cũng liên quan đến quyền lợi của người trong gia tộc như họ.
Bảy rưỡi tối, các loại xe đắt tiền đã đỗ kín trước cổng khách sạn Trung Châu, phòng tiệc ở tầng cao nhất của khách sạn cũng đông nghịt người.
Ở đây toàn dòng chính của các thế lực ở Trung Châu, được mời đến, họ đã nhận được một số tin tức về bữa tiệc lúc tám giờ tối, ai cũng có vẻ mừng rỡ.
Thường ngày, nếu họ muốn có đan dược thì chỉ có thể chi trả số tiền khổng lồ cho người của Hạ Giới giới Cổ Võ.
Nhưng trong bữa tiệc do tứ trưởng lão của hội trưởng lão tổ chức tối nay, nghe nói sẽ có rất nhiều đan dược được bán ra, hơn nữa còn rẻ hơn đan dược mà họ lấy được từ người của Hạ Giới giới Cổ Võ gấp mấy lần.