Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ muốn mà còn thực sự dám giết. Nếu không Dương Thanh đã không đích thân bắt ông ta từ nhà ga về.





“Ông đáng chết!”





Dương Thanh chỉ nói ra ba chữ rồi giẫm mạnh xuống ngực Tiết Nguyên Bá.





Tiết Nguyên Bá cảm thấy lồng ngực mình như đang bị một ngọn núi lớn đè ép, mấy chiếc xương sườn lập tức gãy nát.





“Dương, Dương Thanh, cậu không thể giết tôi được!”





Rốt cuộc Tiết Nguyên Bá cũng ý thức được, Dương Thanh sắp lấy mạng mình, hốt hoảng cầu xin: “Tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi. Xin cậu giơ cao đánh khẽ tha cho tôi một mạng. Sau này tôi không dám đối phó với cậu nữa”.





“Cậu Thanh bớt giận!”





Đúng lúc này, Hàn Khiếu Thiên chợt đứng ra khuyên nhủ.





Ông cụ biết rõ thân phận của Dương Thanh. Nếu anh giẫm chết Tiết Nguyên Bá, chắc chắn Tiết Vương sẽ nổi giận.





Mặc dù Dương Thanh không sợ nhà họ Tiết nhưng trở mặt với họ cũng sẽ gây ra tai họa lớn cho anh.





Năm Hoàng tộc và bốn Vương tộc của Yến Đô cùng với bốn biên giới cùng quản lý Chiêu Châu.





“Không chỉ vậy, toàn bộ người nhà của mày đều sẽ bị bố tao trừng phạt”.





“Mày thả tao ra đi, sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng, xóa bỏ mọi thù oán!”





Tiết Nguyên Bá khẩn khoản cầu xin.





Ông ta cũng luyện võ, rất nhạy cảm với sát khí. Ông ta biết Dương Thanh thực sự muốn giết mình.





Không chỉ muốn mà còn thực sự dám giết. Nếu không Dương Thanh đã không đích thân bắt ông ta từ nhà ga về.





“Ông đáng chết!”





Dương Thanh chỉ nói ra ba chữ rồi giẫm mạnh xuống ngực Tiết Nguyên Bá.





Tiết Nguyên Bá cảm thấy lồng ngực mình như đang bị một ngọn núi lớn đè ép, mấy chiếc xương sườn lập tức gãy nát.





“Dương, Dương Thanh, cậu không thể giết tôi được!”





Rốt cuộc Tiết Nguyên Bá cũng ý thức được, Dương Thanh sắp lấy mạng mình, hốt hoảng cầu xin: “Tôi sai rồi, tôi biết lỗi rồi. Xin cậu giơ cao đánh khẽ tha cho tôi một mạng. Sau này tôi không dám đối phó với cậu nữa”.





“Cậu Thanh bớt giận!”





Đúng lúc này, Hàn Khiếu Thiên chợt đứng ra khuyên nhủ.





Ông cụ biết rõ thân phận của Dương Thanh. Nếu anh giẫm chết Tiết Nguyên Bá, chắc chắn Tiết Vương sẽ nổi giận.





Mặc dù Dương Thanh không sợ nhà họ Tiết nhưng trở mặt với họ cũng sẽ gây ra tai họa lớn cho anh.





Năm Hoàng tộc và bốn Vương tộc của Yến Đô cùng với bốn biên giới cùng quản lý Chiêu Châu.





Tuy Dương Thanh từng là tướng quân biên giới phía Bắc, nắm giữ một vùng biên giới nhưng cũng chỉ là đã từng.





Hiện giờ anh chỉ là một đứa con rơi của gia tộc Vũ Văn và sở hữu thực lực kinh người, quả thực không thể so được với nhà họ Tiết.





“Cậu Thanh bớt giận!”





Trần Hưng Hải và Quan Chính Sơn cũng vội vàng thuyết phục.





Tuy bọn họ không biết thân phận của Dương Thanh nhưng bốn chữ “Vương tộc họ Tiết” đã đủ để bọn họ phải dè chừng.





Dương Thanh cũng không thực sự muốn giết Tiết Nguyên Bá, chỉ là nổi nóng vì ông ta dám lấy người nhà anh ra uy hiếp.





Nghe đám người Hàn Khiếu Thiên khuyên nhủ, Dương Thanh đá bay Tiết Nguyên Bá, lạnh giọng nói: “Nếu còn dám dùng người nhà tôi để uy hiếp, tôi sẽ lấy mạng chó của ông!”





Tiết Nguyên Bát bị giẫm đạp dưới chân trước mặt bao người, còn bị đám đông mắng mỏ sao còn dám mở miệng?





Ông ta nằm im trên đất nhắm mắt giả chết.





Vốn là người của Vương tộc, còn có khả năng sẽ thừa kế ngôi vị chủ Vương tộc, giờ đây lại rơi vào tay Dương Thanh và nhiều người Yến Đô như vậy, ông ta thấy rất nhục nhã.





“Cậu Thanh, liệu cậu ta có chết không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK