Một đêm tĩnh lặng. Sáng hôm sau Dương Thanh vừa bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy Tần Đại Dũng đang đeo tạp dề bận bịu ở trong bếp.
“Bố, rau bố cắt to quá”.
“Bố, bố cho nhiều dầu ăn quá”.
“Bố, bố cho nhiều muối quá nhưng lại bỏ ít hạt tiêu”.
Giọng nói thiếu kiên nhẫn của Tần Y từ trong phòng bếp truyền ra.
Hóa ra là Tần Y đang dạy Tần Đại Dũng nấu ăn, Tần Đại Dũng lần đầu tiên nấu ăn, cái gì cũng không biết.
Cuối cùng Tần Y phải đích thân ra trận làm điểm tâm.
Tần Đại Dũng đầy vẻ xấu hổ nói: “Hầy! Bố già rồi, vô dụng rồi, đến cơm còn không biết nấu”.
Dương Thanh cười nói: “Bố, bố đừng đánh giá thấp bản thân mình. Đâu phải ai sinh ra cũng đã biết làm”.
“Chỉ có anh là giỏi nịnh nọt thôi!”, vẻ mặt Tần Y khinh thường nói.
Dương Thanh bất lực nói: “Anh nói thật mà”.
“Anh rể, sao em thấy anh càng ngày ăn nói lẻo mép vậy? Nói thật đi, anh đã dan díu với cô gái khác ở bên ngoài đúng không?”
Tần Y cười đểu hỏi.
Dương Thanh nhìn Tần Thanh Tâm với ánh mắt vô tội, thấy cô ta không tức giận, liền hung hăng nói với Tần Y: “Em còn nói linh tinh nữa thì anh sẽ gả em đi đấy”.
Cả gia đình nói chuyện cười đùa, không khí rất mực hòa thuận.
Sau bữa sáng, Tần Thanh Tâm và Tần Y cùng nhau đến tập đoàn Nhạn Thanh, còn Dương Thanh thì đưa Tiêu Tiêu đến nhà trẻ.
Hôm nay là ngày đầu tiên Tiêu Tiêu đến trường mẫu giáo ở Yến Đô, còn có một số thủ tục anh phải tự mình làm.
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, Tiêu Tiêu dù đến trường mẫu giáo mới nhưng không hề cảm thấy xa lạ, cô nhóc đã mạnh dạn giới thiệu bản thân với đám bạn nhỏ của mình.
Vừa rời khỏi nhà trẻ, Dương Thanh liền nhận được cuộc gọi từ Mã Siêu: “Anh Thanh, mấy tử sĩ tối qua là do nhà họ Tiết cử tới!”
“Quả nhiên là nhà họ Tiết!”
Dương Thanh cau mày, ánh mắt đã lạnh như băng.
Ngay từ đầu anh đã đoán được, chỉ thiếu chứng cứ mà thôi, bởi chỉ khi đạt đến cấp độ của tám gia tộc quyền thế ở Yến Đô thì gia tộc đó mới có khả năng bồi dưỡng ra tử sĩ.
Hiện giờ, chỉ có nhà họ Tào và nhà họ Tiết là có xung đột với anh.
Nhà họ Tào chỉ có mình Tào Huy thực sự từng có xung đột với anh, nhưng địa vị của Tào Huy ở trong gia tộc dường như không quá quan trọng.
Nhưng nhà họ Tiết thì khác, lần này kẻ có xung đột với anh chính là con trai thứ ba được Tiết Vương yêu thích nhất, tương lai có thể trở thành chủ mới của Vương tộc.
“Anh Thanh, là do Tiết Khải làm, em nghi rằng chuyện này nhà họ Tiết không rõ”.
Mã Siêu nói ra suy đoán của mình.
Dương Thanh gật đầu: “Tôi biết rồi”.
“Anh Thanh, nhà họ Tiết đã nắm giữ được Nam Dương và Đông Lan, nay Tiết Khải còn đang ở Đông Lan, hay là để em đích thân tới Đông Lan xem sao?”
Mã Siêu hiện đã cực kì muốn giết Tiết Khải, gã này quả là muốn chết, ngay cả anh Thanh mà cũng dám động tới.
Dương Thanh nheo mắt nói: “Đúng là cần phải cho nhà họ Tiết một bài học, cậu đi đi, chú ý an toàn”.
“Vâng!”
Mã Siêu vội đáp.
Cao thủ phụ trách bảo vệ Tiết Khải có thực lực rất mạnh, bên cạnh Dương Thanh chỉ có Mã Siêu có năng lực đối phó với ông ta.
Đây cũng là một dịp để Mã Siêu trải nghiệm, mặc dù thực lực của anh ta đã tăng cao nhưng so với các cao thủ hàng đầu trong Vương tộc và Hoàng tộc thì vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
Hai mươi phút sau, Dương Thanh tới trang viên nhà họ Trần.
Nơi đây vốn là trang viên nhà họ Thái, sau khi lên thay thế vị trí nhà họ Thái, gia tộc họ Trần đã chuyển vào ở.