“Chỉ cần có tài chính hùng hậu, nhà họ Cố vẫn có thể nhanh chóng trở thành gia tộc hàng đầu sau khi chuyển tới nơi khác”.
Cố Thái Sơ không hề che giấu sự khinh thường của mình với Đỗ Kim Kiêu, lão ta cười khẩy: “Tôi từng thấy người không biết xấu hổ rồi, nhưng chưa gặp ai trơ trẽn như ông”.
“Nhà họ Cố hỗ trợ nhà họ Đỗ rất nhiều, nhưng đã bao giờ đòi lợi ích gì từ nhà họ Đỗ chưa? Năm đó, tôi đồng ý giúp nhà họ Đỗ vì nghĩ ông là người có tình nghĩa, đáng để kết giao, không ngờ ông lại nghĩ tôi muốn lấy được lợi ích lớn hơn từ nhà họ Đỗ”.
“Đủ rồi, không cần nói nhảm nữa, tôi đã nói rõ những gì nên nói rồi, nhà họ Cố sẽ liều mạng với ba gia tộc các người, hoặc các người cút đi, từ nay về sau không được ra tay với nhà họ Cố nữa, bằng không, nhà họ Cố sẽ liều tới cùng để khiến các người bị thiệt hại nặng nề”.
Lão ta nói rồi khoát tay, quát: “Tiễn khách!”
Trước hơn trăm cao thủ mà ba gia tộc dẫn tới, trong mắt Cố Thái Sơ không hề có vẻ e ngại.
Khí thế của lão ta đã lan sang người nhà họ Cố, ai cũng đứng thẳng, giận dữ nhìn người của ba gia tộc lớn.
Chủ của ba gia tộc nhìn nhau, đều nhận thấy vẻ kiên định trong mắt đối phương.
Trong mắt Thái Đức Hải lóe lên ánh sáng sắc bén, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Thái Sơ: “Nếu chúng tôi đã tới, làm gì có chuyện quay về tay không?”
“Dù sao chủ gia tộc họ Cố cũng quyết định trở mặt rồi, nếu chúng tôi không bắt nhà họ Cố trả giá thì cũng không hợp lý lắm”.
Thái Đức Hải nói rồi khoát tay: “Cao thủ nhà họ Thái nghe lệnh, giết hết cao thủ nhà họ Cố cho tôi!”
Sau khi Thái Đức Hải dứt lời, Vương Lâm và Đỗ Kim Kiêu cũng đưa ra mệnh lệnh tương tự.
Vào lúc này, người nhà họ Cố đều biến sắc.
Vì nhà họ Cố không ngừng lụn bại nên phần lớn cao thủ đã rời khỏi nhà họ Cố, những người còn lại đều là các cao thủ trung thành.
Nhà họ Cố không thể đánh lại hơn trăm cao thủ mà ba gia tộc kia dẫn đến!
Cố Thái Sơ lập tức giận dữ: “Các người dám à!”
“Giết!”
Ba người Thái Đức Hải ra lệnh, cao thủ của ba gia tộc lập tức xông tới chỗ cao thủ nhà họ Cố.
Cao thủ nhà họ Cố đều có vẻ sợ hãi, tuy họ trung thành với nhà họ Cố nhưng cũng sợ chết mà!
Họ không thể ngăn cản nhiều cao thủ như thế!
Đúng lúc người của ba gia tộc sắp xông tới, khí thế khủng khiếp bỗng phóng lên trời.
“Ầm!”
Ngay sau đó, một tiếng động rất lớn vang lên, khí thế đáng sợ ập tới chỗ cao thủ của ba gia tộc.
Trước ánh mắt khiếp sợ của người nhà họ Cố, hơn trăm cao thủ của ba gia tộc như bị thương nặng, đều hộc máu, bay ra sau.
Không phải một hai người, mà tất cả cao thủ của ba gia tộc đều bị thương nặng.
Một thanh kiếm đang cắm trên bãi đất trống giữa hai bên, thân kiếm hơi rung lên, kiếm ý đáng sợ bùng nổ từ trong kiếm.
Nhìn thấy thanh kiếm màu vàng cắm giữa hai bên này, mọi người đều sững sờ.
Nhất là người của ba gia tộc, khi thấy thanh kiếm này, họ đều run rẩy.
“Thiên Tử Kiếm! Là Thiên Tử Kiếm!”
“Chẳng lẽ tứ trưởng lão đang ở nhà họ Cố à?”
“Chẳng phải tứ trưởng lão đã rời khỏi Trung Châu rồi ư? Tại sao kiếm của cậu ta lại xuất hiện ở đây chứ?”
...
Người của ba gia tộc kinh hãi hô lên.
Thiên Tử Kiếm vừa xuất hiện đã đánh bay hơn trăm cao thủ của ba gia tộc, bởi vậy có thể thấy thực lực của Dương Thanh đáng sợ tới mức nào.
Người của ba gia tộc đều biết Dương Thanh đã nương tay, chỉ dùng kiếm thế để đánh bay họ, nếu Dương Thanh dốc toàn lực, chỉ với khí thế khi chém trời của anh mười ngày trước, có lẽ anh đã giết hết cao thủ của ba gia tộc chỉ trong một đòn.
Khi thấy thanh kiếm màu vàng này, Cố Thái Sơ có vẻ cảm khái.
Đây chính là thế giới mới sau khi kết giới tan vỡ ư?
Cao thủ đỉnh cao không cần xuất hiện, chỉ cần dùng vũ khí là đã có thể uy hiếp tất cả mọi người.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền ra từ phòng Cố Thái Sơ: “Chủ của ba gia tộc ở lại, những người khác, cút!”
Nghe thấy thế, cả đám người như được ân xá, vội vã rời đi, chỉ sợ chần chừ là sẽ bị Dương Thanh giết.
Chỉ còn ba người Thái Đức Hải, Vương Lâm và Đỗ Kim Kiêu.
“Tứ trưởng lão, rất xin lỗi, chúng tôi không biết cậu đang ở nhà họ Cố, bằng không, có cho chúng tôi mười lá gan, chúng tôi cũng không dám đến nhà họ Cố đâu, xin tứ trưởng lão rộng lượng, thả chúng tôi rời đi”.
“Tứ trưởng lão, chúng tôi cam đoan sau này sẽ không nhắm vào nhà họ Cố nữa”.
“Đúng thế đúng thế, sau này ba gia tộc chúng tôi sẽ nghe lệnh nhà họ Cố”.
Ba người Thái Đức Hải nhìn nhau rồi lập tức cầu xin, ai cũng rất sợ hãi.
“Quỳ xuống!”
Dương Thanh bỗng quát.
“Bịch!”
Chân ba người mềm nhũn, quỳ luôn xuống đất.
Giờ họ có ngu cũng đoán được Dương Thanh có quan hệ không tệ với nhà họ Cố, bằng không, sao anh lại xuất hiện ở nhà họ Cố đây?
Dương Thanh hỏi: “Ai bảo các người nhắm vào nhà họ Cố?”
Chủ của ba gia tộc biến sắc, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, hình như không ngờ Dương Thanh lại đoán được họ bị người ta sai khiến.
“Tứ trưởng lão, không có ai sai khiến chúng tôi nhắm vào nhà họ Cố cả, chúng tôi muốn thay thế nhà họ Cố nên mới hợp sức đối phó nhà họ Cố”.
Sau khi nhìn nhau, Thái Đức Hải lên tiếng trước.
Vương Lâm cũng vội gật đầu: “Đúng thế, chúng tôi nhòm ngó địa vị của nhà họ Cố nên mới dẫn người tới nhà họ Cố”.
Đỗ Kim Kiêu nói: “Tứ trưởng lão, chúng tôi chỉ muốn thay thế nhà họ Cố chứ không làm chuyện gì vi phạm quy định mới cả, hồi nãy chúng tôi chỉ dọa nhà họ Cố chứ không định ra tay với người nhà họ Cố đâu”.
Nhìn chủ của ba gia tộc luống cuống giải thích, sự lạnh lùng trong mắt Dương Thanh càng rõ rệt hơn.
Sao anh lại không nhận ra ba người này đang giấu giếm chân tướng chứ.
Anh không đáp lời ba người, chỉ đứng đó, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ.
Từng giây trôi đi, anh vẫn không nói gì, khiến chủ của ba gia tộc đang quỳ cảm thấy rất áp lực.
Cho dù bây giờ Dương Thanh đánh họ, chỉ cần không giết, họ cũng có thể chấp nhận.
Nhưng Dương Thanh lại im lặng, khiến họ cảm nhận được áp lực nặng nề.
Ba người cúi đầu, thậm chí không dám ngẩng lên nhìn Dương Thanh, người run lẩy bẩy.
Sau khi im lặng ba phút, Dương Thanh hỏi lại: “Tôi cho các người cơ hội cuối cùng, nói cho tôi biết, ai đã bảo các người nhắm vào nhà họ Cố?”