Hồng Ma đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đương nhiên các cao thủ Bách Tộc cũng biết rõ điều đó.
Thấy Hồng Ma xông tới, cao thủ dẫn đầu lập tức hét lớn: “Mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong qua đây, giúp tôi giết Hồng Ma!”
Bách Tộc vốn có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, sau khi cao thủ dẫn đầu hô lớn, mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong lập tức bước ra.
Cao thủ Ma Tông thấy thế, cũng bước lên, chuẩn bị giúp Hồng Ma.
Lúc này Hồng Ma đã xông tới chỗ Bách Tộc, ông ta bỗng vung đao linh khí lên, lập tức đẩy lùi mấy cao thủ Bách Tộc.
Hồng Ma hét lớn: “Cứ kệ tôi, đi giúp những người khác đi!”
Nghe thấy ông ta nói thế, tuy cao thủ Ma Tông đều rất lo lắng, nhưng cũng hiểu tình hình của Ma Tông bây giờ không được lạc quan, bèn đi tìm đối thủ khác.
Tuy bây giờ Ma Tông đã có không ít cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng so với số cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Bách Tộc thì vẫn quá ít.
Việc Hồng Ma một mình đối phó với mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã giảm bớt rất nhiều áp lực cho Ma Tông.
Hai Ma Tướng khác của Ma Tông là Mục Thanh và Mạnh Khôn cũng đang chiến đấu dữ dội, tuy họ không mạnh bằng Hồng Ma, nhưng cũng là cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh, sau khi kết giới trên vùng trời Ma Tông nứt ra, họ đều đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Hai người cũng đối đầu với mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Bách Tộc.
Những cao thủ hàng đầu khác của Ma Tông cũng tham gia chiến đấu.
“Sư phụ, chúng ta giúp Ma Tông đi, bằng không Ma Tông sẽ sụp đổ thật mất”.
Trên đỉnh ngọn núi phía sau Ma Tông, một cô gái trẻ xinh đẹp nhìn trận chiến đang diễn ra ở Ma Tông, lo lắng nói.
Trước mặt cô ta là một người phụ nữ trung niên mặc áo đỏ, còn ôm một cây đàn cổ, trên đàn cổ khắc hai chữ rồng bay phượng múa - “Phượng Cầm”.
Không cần nói cũng biết người phụ nữ trung niên này là ai.
Phượng Cầm là linh khí trấn giữ Thánh Cung - một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, người sở hữu nó chính là Bùi Thiên Âm - chủ Thánh Cung!
Cô gái sau lưng Bùi Thiên Âm không phải ai khác, chính là Tần Y đã gia nhập Thánh Cung, giờ là thiếu cung chủ.
Tần Y nhìn tình hình chiến đấu dữ dội ở Ma Tông, vô cùng lo lắng.
Cô ta biết Dương Thanh có quan hệ rất mật thiết với Ma Tông, Mã Siêu lại đang là thiếu tông chủ của Ma Tông, nếu Ma Tông gặp chuyện thì cũng có nghĩa là Mã Siêu gặp chuyện, Dương Thanh gặp chuyện.
Bùi Thiên Âm lạnh lùng nói: “Sống chết của Ma Tông liên quan gì đến ta? Nếu Ma Tông bị tiêu diệt, Thánh Cung chúng ta sẽ ra tay, giành lấy nơi có linh khí nồng đậm nhất Ma Sơn”.
Nghe thấy thế, Tần Y có vẻ bất đắc dĩ.
Cô ta biết rõ quan hệ giữa Bùi Thiên Âm và Lệ Trần, tuy Bùi Thiên Âm nói thế nhưng rõ ràng trong mắt có vẻ lo lắng.
Từ sau khi gia nhập Thánh Cung, Tần Y đã phát hiện Bùi Thiên Âm rất chú ý đến những chuyện liên quan tới Ma Tông, nhất là chuyện về Lệ Trần, Bùi Thiên Âm càng quan tâm hơn nữa.
Tần Y không rõ ân oán tình thù giữa Bùi Thiên Âm và Lệ Trần, nhưng cũng biết hai người từng yêu nhau, còn sau đó đã xảy ra chuyện gì khiến mối quan hệ này tan vỡ thì cô ta không biết.
Cô ta chỉ biết Bùi Thiên Âm luôn gọi Lệ Trần là tên phụ bạc.
Tần Y nhìn trận chiến phía dưới, không nhịn được mà nói: “Sư phụ, con nghĩ Thánh Cung và Ma Tông đều là thế lực hàng đầu Ma Sơn, tuy trước kia chúng ta có ân oán, nhưng giờ thế lực bên ngoài đã tiến vào Ma Sơn, định tranh cướp thánh địa tu luyện ở Ma Sơn”.
“Trong tình huống này, các thế lực ở Ma Sơn nên hợp sức để đối phó với bên ngoài, chứ không nên đối đầu với nhau, sau khi giải quyết kẻ địch xong, chúng ta lại tranh giành thánh địa tu luyện phù hợp”.
Lần này, Bùi Thiên Âm không đáp.
Tần Y hiểu Bùi Thiên Âm cũng không muốn Ma Tông biến mất, nhưng bà ta không vượt qua được cửa ải trong lòng.
Tần Y thận trọng hỏi: “Hay để con đi nói chuyện với người của Độc Tông và Thần Hành Tông? Họ cũng tới đấy ạ”.
Lúc này, cao thủ của Độc Tông và Thần Hành Tông cũng đã đến.
Trong lúc nhất thời, trừ Võ Tông ra, bốn thế lực lớn khác của Ma Sơn đều ở đây.
Bùi Thiên Âm hừ lạnh, khinh thường nhìn về phía cao thủ của Thần Hành Tông và Độc Tông: “Không cần phí lời với Độc Tông và Thần Hành Tông, họ sẽ chờ người khác lưỡng bại câu thương rồi kiếm chác”.
Bà ta nói rồi lại nhìn về phía khu vực chiến đấu, lạnh lùng nói: “Con nói không sai, đây là chuyện của Ma Sơn, người ngoài không được nhúng tay vào, cho dù ân oán giữa chúng ta và Ma Tông sâu sắc đến mấy, đây vẫn là chuyện của chúng ta”.
Nghe thấy Bùi Thiên Âm nói thế, Tần Y lập tức mừng rỡ.
Bùi Thiên Âm nói tiếp: “Truyền lệnh xuống, tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Thánh Cung tạm thời hợp sức với Ma Tông, chém giết thế lực bên ngoài!”
Tần Y lập tức vui mừng đáp: “Vâng!”
Sau thoáng chốc, mười mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Thánh Cung đã xuất hiện, gia nhập cuộc chiến.
Từ sau khi kết giới trên vùng trời Ma Tông nứt ra, thế lực hàng đầu nào ở Ma Sơn cũng có mười mấy cao thủ đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Thánh Cung cũng không ngoại lệ.
Thấy cao thủ Thánh Cung đến giúp Ma Tông, Hồng Ma đang đối đầu với kẻ địch vô cùng mừng rỡ, ông ta vung đao giết một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi cười lớn: “Cảm ơn Thánh Cung!”
Sau khi Thánh Cung hợp sức với Ma Tông, áp lực của cao thủ Bách Tộc lập tức lớn hẳn.
Thấy cao thủ Thánh Cung ra tay, người của Độc Tông và Thần Hành Tông đều có vẻ đấu tranh.
“Tông chủ, khi nào chúng ta ra tay ạ?”
Một cao thủ Độc Tông nhìn về phía cao thủ dẫn đầu.
Cao thủ dẫn đầu hừ lạnh: “Ông muốn Độc Tông chúng ta giúp Ma Tông ư?”
Nghe thấy thế, cao thủ Độc Tông vừa lên tiếng không dám nói gì nữa.
Cao thủ dẫn đầu căm hận nhìn chằm chằm về phía Ma Tông, nghiến răng nghiến lợi: “Bố tôi đã chết ở Ma Tông, Độc Tông và Ma Tông có thù sâu hận lớn, cho dù cả Ma Sơn bị phá hủy, Độc Tông cũng không giúp Ma Tông, mà luôn là kẻ địch của Ma Tông!”
Đối phương chính là Nhậm Kiến Vinh, con trai Nhậm Kinh Luân - chủ cũ của Độc Tông.
Sau khi Nhậm Kinh Luân bị Dương Thanh giết chết, Nhậm Kiến Vinh đã trở thành chủ Độc Tông, sau khi kết giới trên vùng trời Ma Tông nứt ra, ông ta cũng đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Phía bên kia, Thần Hành Tông cũng tương tự, người thừa kế chức tông chủ của Ứng Thiên Hành là con trai Ứng Thiên Hành, Ứng Song Thành.
Ứng Song Thành cũng vô cùng căm hận Ma Tông.
“Tông chủ Nhậm, muốn hợp tác chứ?”
Ứng Song Thành bỗng nhìn về phía Nhậm Kiến Vinh, mở miệng nói.
Nhậm Kiến Vinh híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương: “Hợp tác thế nào?”
Trong mắt Ứng Song Thành lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng nói: “Hợp sức tiêu diệt Ma Tông!”
Chương 2051: Chém tan thiên kiếp
Hồng Ma đang bị sáu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bao vây, ông ta không ngừng vung đao linh khí lên, chỉ sau mười mấy phút ngắn ngủi, bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã ngã xuống bên cạnh ông ta.
Nhưng Hồng Ma cũng bị thương nặng, khắp người toàn vết thương khiến người khác nhìn mà giật mình.
“Đến đây! Đến đây! Dám tới Ma Tông, tôi sẽ khiến các người có đi mà không có về!”
Hồng Ma bỗng vung đao đẩy lùi đòn tấn công của hai cao thủ, tức giận quát.
Ý chí chiến đấu của ông ta dâng trào, đao linh khí trong tay ông ta tựa như ma đầu đến từ vực thẳm.
Các cao thủ Bách Tộc đang bao vây ông ta đều có vẻ hoảng sợ, thực lực của Hồng Ma chỉ cao hơn họ nửa cảnh giới, nhưng khi đối mặt với mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, Hồng Ma vẫn giết được bốn người.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng bỗng vang lên: “Tránh ra!”
Sau khi đối phương dứt lời, các cao thủ Bách Tộc còn chưa hoàn hồn thì đã thấy một người trung niên lao tới chỗ Hồng Ma như bóng ma.
Hồng Ma thấy người tới, lập tức biến sắc, bỗng chém đao linh khí về phía trước.
“Keng!”
Hai món linh khí va vào nhau, phát ra tiếng kim loại thanh thúy.
Cùng lúc đó, khí thế cuồng bạo cũng lan khắp xung quanh.
“Bịch bịch bịch!”
Các cao thủ Bách Tộc bị khí thế này đẩy lùi mấy bước.
Hồng Ma vừa đẩy lùi đối phương thì một người khác đã lao tới chỗ ông ta.
“Cút!”
Hồng Ma tức giận quát, lại chém linh đao về phía trước.
“Keng!”
Tiếng linh khí va vào nhau vang lên, lần này Hồng Ma bị đẩy lùi ba bước.
Chẳng những đối phương không bị đẩy lùi mà còn thừa thắng xông lên, linh khí của đối phương lại giáng về phía Hồng Ma.
Cao thủ tấn công Hồng Ma trước cũng tham gia trận chiến, vung linh khí về phía Hồng Ma.
“Keng keng keng!”
Hồng Ma không ngừng vung đao linh khí để chống lại đòn tấn công từ hai cao thủ, ông ta liên tục lùi ra sau.
“Ầm!”
Mấy món linh khí lại va mạnh vào nhau, lần này Hồng Ma bị đánh bay ra xa.
Các cao thủ Bách Tộc đang bao vây Hồng Ma đều trố mắt nhìn, cảnh Hồng Ma một mình đối phó với hai cao thủ vừa rồi đúng là đã mắt.
Hai cao thủ đứng trước mặt Hồng Ma, một người nói với vẻ mỉa mai: “Hừ! Ma Tướng số một của Ma Tông cũng chỉ đến thế!”
Hồng Ma bò dậy, nhìn chằm chằm vào hai người bằng đôi mắt đỏ ngầu, cắn răng: “Cuối cùng Thần Hành Tông và Độc Tông cũng không nhịn được, định ra tay với Ma Tông à?”
Hai người đánh lén Hồng Ma cũng không phải ai khác, chính là Nhậm Kiến Vinh và Ứng Song Thành vừa thương lượng với nhau về việc hợp sức để tiêu diệt Ma Tông.
Tuy hai người chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng thực lực mà họ phát huy không hề yếu hơn cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm bình thường.
Linh khí trong tay hai người cũng là linh khí hàng đầu.
Hồng Ma vừa đánh với mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Bách Tộc, vốn đã bị thương nặng, giờ lại phải đối phó với Nhậm Kiến Vinh và Ứng Song Thành, đúng là rất khó.
Nhậm Kiến Vinh híp mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Ma: “Ông nói xem, nếu ông chết, Ma Tông còn chịu được bao lâu?”
Lúc này, cao thủ Độc Tông và Thần Hành Tông cũng tham gia cuộc chiến, chẳng những Ma Tông phải đối phó với cao thủ Bách Tộc, mà còn phải giải quyết cao thủ Độc Tông và Thần Hành Tông.
Chỉ mình Thánh Cung giúp Ma Tông, áp lực của Ma Tông vẫn rất lớn.
Mục Thanh và Mạnh Khôn trong bốn Ma Tướng đang một mình đối phó với mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, không riêng gì Ma Tướng của Ma Tông, những cao thủ hàng đầu khác của Ma Tông cũng phải đối phó với mấy người mạnh ngang mình cùng một lúc.
Đây hoàn toàn là trận chiến nghiêng về một phía, rất nhiều cao thủ Ma Tông đã ngã xuống.
Hồng Ma nhìn từng cao thủ Ma Tông ngã xuống, nét mặt vô cùng dữ tợn, ông ta nhìn chằm chằm vào Nhậm Kiến Vinh và Ứng Song Thành, nghiến răng nghiến lợi: “Các người sẽ phải trả giá đắt! Nếu các người đã ép tôi, vậy đừng trách tôi không khách sáo!”
Nghe thấy Hồng Ma nói thế, hai người đều có linh cảm xấu.
Ứng Song Thành cười lạnh, nói: “Hồng Ma, ông tưởng ông có thể đối phó với tôi và tông chủ Nhậm cùng lúc à?”
Hồng Ma không nói gì, ông ta bỗng giang tay ra, cùng lúc đó, khí thế khiến người khác ngạt thở cũng lan ra từ người ông ta.
Mây đen bỗng cuồn cuộn trên vùng trời Ma Tông.
“Ầm ầm ầm!”
Mấy tia sét chói mắt xẹt qua chân trời.
Vào lúc này, mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời, ai cũng có vẻ kinh hãi.
Ứng Song Thành và Nhậm Kiến Vinh cũng ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt họ tràn ngập vẻ không dám tin.
Ứng Song Thành nói bằng giọng run rẩy: “Đây là... thiên kiếp à?”
Như trả lời ông ta, sau khi ông ta dứt lời, một tia sét kinh hồn giáng từ trên trời xuống.
“Đoàng đoàng!”
Tia sét giáng thẳng lên người Hồng Ma.
Hồng Ma vẫn đứng vững, không hề nhúc nhích, để mặc tia sét xuyên qua người mình.
“Đúng là thiên kiếp rồi! Mọi người cùng ra tay với tôi!”
Sau khi hoàn hồn, Ứng Song Thành hô lớn với cao thủ Bách Tộc vẫn đang khiếp sợ.
Ứng Song Thành nói rồi tấn công Hồng Ma trước.
Nhậm Kiến Vinh cũng hành động, linh khí trong tay ông ta điên cuồng tấn công Hồng Ma.
Các cao thủ Bách Tộc thấy thế, cũng vội lao về phía Hồng Ma.
Ai cũng hiểu, một khi Hồng Ma vượt qua thiên kiếp, trở thành cao thủ Thiên Cảnh, tất cả kẻ địch của Ma Tông ở đây sẽ phải chết!
“Bảo vệ Hồng Ma!”
Mục Thanh và Mạnh Khôn hét lớn, từ bỏ đối thủ của mình, lao tới chỗ Hồng Ma.
Không riêng gì họ, các cao thủ khác của Ma Tông cũng xông tới bên Hồng Ma.
Đối với Ma Tông, Hồng Ma không chỉ vượt thiên kiếp một mình, mà cả Ma Tông đều đang vượt thiên kiếp, nếu Hồng Ma thành công, nguy cơ mà Ma Tông gặp phải sẽ biến mất.
Nếu Hồng Ma thất bại, cho dù ông ta không chết dưới thiên kiếp thì cũng sẽ chết dưới tay kẻ địch.
Lệ Trần không ở đây, Hồng Ma chính là người mạnh nhất Ma Tông, một khi Hồng Ma chết, Lệ Trần lại vắng mặt, Ma Tông sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Ai cũng hiểu rõ điều này nên trận chiến đã lên đến cao trào.
Tần Y sốt ruột nói: “Sư phụ, để cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Thánh Cung tham gia chiến đấu đi ạ!”
Trên mặt Bùi Thiên Âm tràn ngập vẻ đấu tranh, sau khi thoáng do dự, bà ta nghiến răng nghiến lợi: “Ma Tông là của Thánh Cung, cho dù phải tiêu diệt Ma Tông thì cũng là do Thánh Cung chúng ta tiêu diệt!”
“Truyền lệnh, tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Thánh Cung tham gia chiến đấu!”
Cho dù muốn giúp Ma Tông, Bùi Thiên Âm cũng phải tìm lý do “hợp lý” cho mình, đây là niềm kiêu ngạo của chủ Thánh Cung.
Tần Y lập tức vui mừng, vội đáp: “Vâng ạ!”
Trước đó chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Thánh Cung tham gia chiến đấu, giờ tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Thánh Cung đều tham gia, nhưng cũng chỉ giảm bớt một ít áp lực cho Ma Tông.
Thắng thua thực sự vẫn do cao thủ đứng đầu quyết định.
Dưới sự gột rửa của thiên kiếp, khí thế của Hồng Ma ngày càng mạnh hơn.
Nhưng ông ta không chỉ chịu mỗi uy lực từ thiên kiếp, mà còn phải chịu đòn tấn công từ các cao thủ, áp lực này vô cùng khổng lồ.
“Phá cho tôi!”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng đến cực điểm vang lên.
Trước sự khiếp sợ của mọi người, đối phương cầm kiếm linh khí chém về phía Hồng Ma.
Bóng kiếm khổng lồ giáng từ trên trời xuống.
Nhát kiếm này khiến tất cả mọi người sững sờ.
“Cao thủ Thiên Cảnh!”
Có người hô lên kinh hãi.
Hồng Ma trơ mắt nhìn bóng kiếm chém về phía mình, ông ta trợn trừng mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, giận dữ quát: “Cao Hùng!”
Người tới không phải ai khác, chính là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông trước kia - Cao Hùng.
Nhưng lúc này quanh người Cao Hùng đang tỏa ra khí thế của cao thủ Thiên Cảnh, ông ta vừa xuất hiện đã áp đảo tất cả mọi người.
“Phụt!”
Bóng kiếm giáng xuống, Hồng Ma hộc máu, bay ra xa, thiên kiếp trên bầu trời Ma Tông cũng dần tan biến.
Chương 2052: Mây năm màu
Hồng Ma bị đánh bay mấy chục mét, rơi xuống đất, ngay cả sức bò dậy cũng không có.
Những người đang có mặt đều hết sức kinh hãi trước cảnh Cao Hùng đánh bay Hồng Ma bằng một nhát kiếm.
“Cao Hùng!”
Mục Thanh và Mạnh Khôn vội xông lên trước, chắn trước Hồng Ma đã bị thương nặng.
Hai người đều nhìn chằm chằm vào Cao Hùng bằng ánh mắt căm thù.
Mục Thanh nghiến răng nghiến lợi: “Cao Hùng, ông biết mình đang làm gì không?”
Cao Hùng khinh miệt nhìn Mục Thanh, cười lạnh: “Một con kiến ở thế tục mà thôi, tôi muốn giết thì giết, có vấn đề gì à?”
Mạnh Khôn giận dữ nói: “Cao Hùng, ông từng là người của Ma Tông mà lại ra tay độc ác với người của Ma Tông như thế, không thấy cắn rứt lương tâm à?”
Người của Ma Tông đều tức giận nhìn chằm chằm vào Cao Hùng.
Cao Hùng từng là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, không ai ngờ Cao Hùng lại phản bội Ma Tông, càng không ngờ Cao Hùng sẽ ra tay phá hoại thiên kiếp của Hồng Ma.
Thiên kiếp đã bị phá hủy, võ đạo của Hồng Ma cũng ngừng ở đây, gần như không còn hy vọng bước vào Thiên Cảnh nữa.
Cao Hùng hừ lạnh: “Ông cũng đã nói tôi từng là người Ma Tông, bây giờ tôi không phải người Ma Tông nữa rồi!”
Nói đến đây, nét mặt ông ta bỗng trở nên méo mó, ông ta nói với vẻ mặt dữ tợn: “Tôi từng giết cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bằng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhờ đó đã thành công dấn thân vào hàng ngũ mười cao thủ hàng đầu Ma Sơn”.
“Sau khi tôi bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, dưới Thiên Cảnh, tôi vô địch!”
“Nhưng Lệ Trần vẫn luôn ngó lơ tôi, rõ ràng tôi mới là cao thủ mạnh nhất dưới Thiên Cảnh của Ma Tông, thế mà ông ta lại trao vị trí Ma Tử cho một thanh niên yếu như con kiến”.
“Cho dù ông ta giao chức Ma Tử cho Hồng Ma, tôi cũng không nói gì, tại sao lại trao vị trí đó cho một con kiến mới đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong chứ?”
“Con kiến hôi đó cũng xứng làm Ma Tử Ma Tông à?”
“Giờ Lệ Trần không ở đây, Ma Tông gặp rắc rối, với tư cách là Ma Tử, sao cậu ta không xuất hiện? Tại sao lại trốn đi?”
Cao Hùng vô cùng kích động, nói đến đây, ông ta nhìn quanh rồi giận dữ quát: “Cao Hùng của gia tộc Bách Lý ở Hạ Giới giới Cổ Võ khiêu chiến Mã Siêu - Ma Tử của Ma Tông ở thế tục, có dám ra đánh một trận không?”
Giọng Cao Hùng như sấm, rền vang ở Ma Tông, len lỏi đến mọi ngóc ngách của Ma Tông.
Người của Ma Tông đều biến sắc.
Không ngờ Cao Hùng lại gia nhập gia tộc võ đạo ở Hạ Giới giới Cổ Võ.
Nhưng Cao Hùng đã bước vào Thiên Cảnh mà lại khiêu chiến Mã Siêu có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, ức hiếp người ta đến thế à?
“Cao Hùng!”
Hồng Ma lồm cồm bò dậy, tức giận nhìn chằm chằm vào Cao Hùng: “Ông đường đường là cao thủ Thiên Cảnh mà lại ra tay với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, không thấy quá đáng à?”
“Nếu ông muốn khiêu chiến thì để tôi tiếp, cho dù con đường Thiên Cảnh của tôi đã bị hủy hoại, tôi vẫn chiến đấu được!”
Mục Thanh và Mạnh Khôn vội bước lên.
Mục Thanh vội nói: “Hồng Ma, ông đừng cậy mạnh, nếu Cao Hùng đã muốn khiêu chiến, để tôi đánh cho!”
Mạnh Khôn cũng nói: “Cho dù Mục Thanh ngã xuống thì vẫn còn tôi mà!”
Hồng Ma nói với đôi mắt đỏ ngầu: “Giờ tôi là Ma Tướng đứng đầu, tông chủ và Ma Tử không ở đây, mọi người phải nghe tôi! Để tôi đánh, tất cả tránh ra!”
Hồng Ma hiểu rõ, cho dù Mục Thanh và Mạnh Khôn hợp sức thì cũng không phải đối thủ của Cao Hùng đã bước vào Thiên Cảnh.
Thiên kiếp của ông ta đã bị phá hủy, con đường võ thuật cũng dừng ở đây, nhưng Mạnh Khôn và Mục Thanh thì khác, thiên phú của họ rất mạnh, giờ đang trong thời đại linh khí nồng đậm, chẳng mấy chốc họ sẽ đột phá Thiên Cảnh.
Đúng lúc này, một giọng nói không đúng lúc vang lên, Cao Hùng cười lạnh: “Đúng là anh em thân thiết! Các người yên tâm, hôm nay, không ai trong số các người thoát đâu! Cho dù Lệ Trần về, các người cũng sẽ chết cùng ông ta!”
“Giờ các người không cần tranh nhau tìm chết nữa, tôi muốn để tất cả mọi người thấy tôi giết Ma Tử của Ma Tông thế nào, sau khi giết cậu ta xong, tôi sẽ tiễn các người lên đường sau!”
Ông ta nói rồi lại quát lớn: “Mã Siêu, cút ra đây nhận lấy cái chết!”
“Ầm ầm!”
Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.
Mọi người đều biến sắc.
“Có chuyện gì thế? Sắp động đất à?”
“Đây không phải động đất thì phải? Mọi người nhìn trời đi!”
“Đây là... mây năm màu?”
...
Trên vùng trời của Ma Tông, mây cuồn cuộn kéo tới, điều khiến người ta khiếp sợ là mây lại có năm màu.
Có người không nhịn được mà nói: “Mây năm màu giáng xuống! Có yêu nghiệt tuyệt thế sắp xuất hiện rồi!”
Sắc mặt Cao Hùng hết sức khó coi, nơi đây là Ma Tông, trên vùng trời của Ma Tông xuất hiện mây năm màu, tức là yêu nghiệt sẽ xuất hiện ở Ma Tông.
Đối với ông ta, chắc chắn việc Ma Tông có yêu nghiệt sẽ không phải chuyện tốt.
“Ầm ầm!”
Đúng lúc này, một tiếng động rất lớn bỗng vang lên, mọi người thi nhau nhìn về nơi phát ra tiếng động đó thì thấy Tàng Thư Các đã sừng sững nghìn năm của Ma Tông đang bắt đầu sụp đổ.
Ai cũng trợn tròn mắt.
Tàng Thư Các Ma Tông được xem như một trong mấy kỳ quan lớn của Ma Tông, vì ngay cả thiên kiếp cũng không thể phá hoại Tàng Thư Các.
Nhưng lúc này Tàng Thư Các lại sụp đổ.
Đây không phải chuyện chính, quan trọng là trong Tàng Thư Các có rất nhiều sách quý do các thế hệ của Ma Tông tích lũy, giờ Tàng Thư Các đã sụp đổ, mọi thứ cũng sẽ bị chôn vùi dưới đống đổ nát.
Đối với Ma Tông, đây đúng là đả kích nặng nề.
“Không ổn rồi, sư đệ vẫn ở trong Tàng Thư Các!”
Hồng Ma bỗng nhớ ra điều gì đó, lập tức biến sắc, vội hô lớn với Mục Thanh và Mạnh Khôn: “Mau đi cứu sư đệ!”
Chỉ mình Hồng Ma biết Mã Siêu vẫn đang ở trong Tàng Thư Các, sau khi biết tin này, Mục Thanh và Mạnh Khôn cũng cuống cả lên, không kịp nghĩ nhiều, lập tức xông về phía Tàng Thư Các.
Mọi người đều ngừng giao chiến, không ngờ kỳ quan đã sừng sững nghìn năm lại sụp đổ vào hôm nay.
“Ầm!”
Mục Thanh và Mạnh Khôn vừa tới gần Tàng Thư Các, còn chưa kịp bước vào thì một khí thế mạnh mẽ bỗng bùng nổ từ lòng đất bên dưới Tàng Thư Các.
Khí thế này lan khắp xung quanh, đánh bay Mục Thanh và Mạnh Khôn.
“Chuyện này...”
Tất cả mọi người sững sờ.
Mục Thanh và Mạnh Khôn là hai Ma Tướng của Ma Tông, cũng được xem là cao thủ hàng đầu Ma Sơn, nhưng lại bị khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ Tàng Thư Các đánh bay.
Mây năm màu giáng xuống, chắc chắn sẽ có yêu nghiệt xuất hiện!
Chẳng lẽ dưới Tàng Thư Các của Ma Tông có yêu nghiệt ư?
Hồng Ma vừa nói sư đệ vẫn ở Tàng Thư Các, đương nhiên sư đệ mà Hồng Ma nhắc đến chính là Mã Siêu - Ma Tử Ma Tông rồi.
Rất nhiều người đều nghĩ tới điều này.
Đương nhiên Cao Hùng cũng nghĩ đến, sắc mặt ông ta bỗng vô cùng khó coi.
“Tôi không cần biết mây năm màu giáng xuống gì đó, hôm nay tôi nhất định phải chém cậu!”
Cao Hùng nghiến răng nghiến lợi.
Khí thế của ông ta bỗng tăng vọt, đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Ông ta giơ kiếm linh khí lên, khí thế khổng lồ hội tụ trên kiếm.
“Chém cho tôi!”
Ông ta quát lớn, trường kiếm bỗng giáng xuống.
Kiếm khí khủng khiếp hội tụ, chém thẳng về phía Tàng Thư Các.
Chương 2053: Trăng trối
Mọi người đều sững sờ, trơ mắt nhìn bóng kiếm linh khí chém thẳng về phía Tàng Thư Các.
Hồng Ma mở to mắt, hét lớn: “Không được!”
Mã Siêu vẫn đang ở trong Tàng Thư Các, Cao Hùng đã bước vào Thiên Cảnh, còn Mã Siêu mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, nếu Cao Hùng đánh trúng, đừng nói là Mã Siêu chỉ có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, có lẽ ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng chết dưới bóng kiếm này.
“Keng!”
Đúng lúc này, một bóng lá chắn khổng lồ bỗng xuất hiện trên Tàng Thư Các, chặn bóng kiếm lại.
“Vù!”
Trong khoảnh khắc bóng kiếm va chạm với bóng lá chắn, sức mạnh khổng lồ cũng hội tụ rồi lan ra khắp xung quanh.
Bóng kiếm và bóng lá chắn cũng tan thành mây khói.
“Ầm ầm ầm!”
Mọi thứ xung quanh Tàng Thư Các bắt đầu nổ tung.
Mọi người đều tròn mắt nhìn cảnh tượng này với vẻ không dám tin.
“Vô Hình Thuẫn!”
Cao Hùng nghiến răng.
Bóng lá chắn vừa xuất hiện trên Tàng Thư Các chính là Vô Hình Thuẫn.
“Ông muốn chết à?”
Đúng lúc này, một giọng nói đằng đằng sát khí bỗng vang lên.
Ngay sau đó, một thanh niên bỗng xuất hiện trước Tàng Thư Các.
Tiếp đến, một ông lão cũng xuất hiện trước Tàng Thư Các.
“Tông chủ! Cậu Thanh!”
Hồng Ma trông thấy hai người, nước mắt lập tức rơi không kiểm soát.
Đây là nước mắt của sự kích động.
Hồi nãy ông ta đã chuẩn bị tâm lý về việc Ma Tông sẽ bị tiêu diệt, nào ngờ vào phút chót, Dương Thanh và Lệ Trần lại đồng loạt quay về.
Lệ Trần nhìn quanh, thấy cơ thể đầy máu của người trong Ma Tông, cảm thấy lòng mình như rỉ máu.
Những người này đều là thành viên của Ma Tông, lẽ ra sẽ được lão bảo vệ, nhưng bây giờ, họ lại bỏ mạng hoặc bị thương vì bảo vệ Ma Tông.
Ngay cả hơi thở của Hồng Ma cũng rất yếu, có lẽ nền tảng võ thuật đã bị phá hủy rồi.
Lệ Trần chợt nói: “Cậu Thanh, cậu ta vốn là người của Ma Tông, để tôi xử lý”.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Tôi muốn ông ta sống không bằng chết!”
Lệ Trần gật đầu: “Được!”
Mã Siêu chỉ có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, còn Cao Hùng đã bước vào Thiên Cảnh, nếu hồi nãy Dương Thanh tới chậm một bước, có lẽ Cao Hùng đã giết Mã Siêu rồi.
Cao Hùng sẽ phải trả giá đắt vì chuyện đó!
Nhưng trong Tàng Thư Các vẫn đang sụp đổ, khí thế mạnh mẽ và nóng rực vẫn không ngừng truyền ra từ bên dưới.
Trên mặt Dương Thanh có thêm vẻ lo lắng.
Khi quay về, Lệ Trần đã nói với anh Mã Siêu đang trải qua chuyện gì, lúc này anh có thể cảm nhận được hơi thở của Mã Siêu bên dưới Tàng Thư Các, bằng không, anh đã lao xuống cứu người từ lâu.
Thấy Dương Thanh và Lệ Trần quay về, sắc mặt của các thành viên Thần Hành Tông và Độc Tông vô cùng khó coi.
Nhậm Kiến Vinh và Ứng Song Thành liếc nhau, trong mắt hai người tràn ngập vẻ kiêng dè.
Bây giờ Thần Hành Tông cũng được, Độc Tông cũng thế, đều không có tư cách khiêu chiến Dương Thanh, phải biết rằng Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều chết dưới tay Dương Thanh.
Sắc mặt của người thuộc Bách Tộc cũng rất khó coi.
Họ cứ tưởng cuộc chiến hôm nay là trận chiến giữa cao thủ dưới Thiên Cảnh, Bách Tộc mới là nhân vật chính, nào ngờ ngay cả cao thủ Thiên Cảnh cũng tham gia.
Trước mặt cao thủ Thiên Cảnh, những cao thủ dưới Thiên Cảnh như họ chỉ là sâu kiến.
“Ma Tông được cứu rồi!”
Ở chỗ Thánh Cung, Tần Y mỉm cười, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bùi Thiên Âm chăm chú nhìn Dương Thanh, lập tức nói với Tần Y: “Thiên phú của cậu ta vô cùng yêu nghiệt, ta không thể nhìn thấu, chắc chắn thực lực của cậu ta đã ở trên Thiên Cảnh. Tương lai của cậu ta không thể đo lường!”
Nghe thấy Bùi Thiên Âm khen Dương Thanh, Tần Y nói với vẻ tự hào: “Anh ấy là anh rể của con đấy!”
Bùi Thiên Âm lạnh lùng nói: “Đừng quên thân phận của con!”
Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt Tần Y lập tức biến mất, cô ta lại nhìn về phía Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp.
Lúc này, Lệ Trần đã đi tới trước mặt Cao Hùng.
Cao Hùng không hề sợ hãi, đứng đối mặt với Lệ Trần, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Lệ Trần, hôm nay tôi sẽ đích thân lấy mạng ông! Sau đó tiêu diệt Ma Tông! Tôi muốn ông biết, người bị ông ngó lơ mới là người có tư cách thừa kế chức tông chủ Ma Tông nhất!”
Lệ Trần lạnh lùng nói: “Cậu tưởng mình bước vào Thiên Cảnh là có thể vô địch à? Trong mắt tôi, cậu vẫn chỉ là sâu kiến thôi!”
“Lệ Trần!”
Cao Hùng tức giận quát, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn: “Ông đừng xem thường người khác! Tôi sẽ cho ông biết, tôi mới là người có thiên phú mạnh nhất Ma Tông!”
“Ầm!”
Sau khi ông ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người ông ta.
Lệ Trần đứng im, khí thế cũng bất ngờ tăng vọt.
Hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ còn chưa giao chiến, chỉ mới phóng khí thế ra mà đã khiến người ta cảm thấy ngạt thở rồi.
“Chết cho tôi!”
Cao Hùng giận dữ quát, cầm kiếm linh khí xông tới chỗ Lệ Trần.
“Hừ!”
Lệ Trần hừ lạnh, quát: “Dám múa rìu qua mắt thợ à? Tôi sẽ cho cậu biết thế nào mới là ma đạo chính thống!”
Lệ Trần nói rồi bỗng bước lên một bước, quát lớn: “Trấn áp cho tôi!”
Ngay sau đó, Cao Hùng xuất hiện trong lĩnh vực ma đạo của Lệ Trần, trọng lực tăng gấp bội lập tức giáng lên người ông ta.
Cao Hùng biến sắc, ông ta thấy vai mình như đang bị núi đè lên, chân cũng nặng như đeo đá, nhưng ông ta vẫn không chịu từ bỏ, ông ta bỗng chém kiếm linh khí về phía Lệ Trần, còn quát lớn: “Chém cho tôi!”
“Keng!”
Khi kiếm linh khí sắp chém tới, Lệ Trần bỗng đưa tay phải lên, gập ngón trỏ lại, ngón cái ôm lấy ngón trỏ, lão búng một phát, ngón trỏ của lão lập tức va vào kiếm linh khí, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, kiếm linh khí lập tức rời tay Cao Hùng rồi bay ra xa.
“Keng!”
Kiếm linh khí bay xa mười mấy mét, thân kiếm cắm sâu xuống đất, chỉ còn lại chuôi kiếm.
“Chuyện này...”
Các cao thủ đều tròn mắt há hốc mồm, Lệ Trần đã mạnh đến mức đấy rồi ư?
Dù gì Cao Hùng cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, ông ta vừa tấn công Lệ Trần bằng kiếm linh khí, nhưng chẳng những không thể chạm đến Lệ Trần mà còn bị Lệ Trần búng bay kiếm đi.
Cao Hùng cũng tròn mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin: “Sao có thể chứ?”
Lệ Trần cười lạnh: “Đột phá Thiên Cảnh bằng đan dược, sao có thể coi là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ? Cao thủ Thiên Cảnh thực thụ cần trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, cải tạo gân cốt thì mới được xem như cao thủ Thiên Cảnh”.
“Tuy cậu là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng nền tảng võ thuật rất yếu, cho dù cho cậu mười năm nữa, cậu vẫn chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thôi”.
“Nếu tôi đoán không sai, cơ thể cậu vẫn chưa trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, thiên kiếp như thế cũng được coi là thiên kiếp à?”
“Đừng nói là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, có lẽ ngay cả một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ có nền tảng vững chắc cũng có thể giết cậu!”
Lời Lệ Trần nói như thanh đao sắc, cắm mạnh vào tim Cao Hùng.
Không để Cao Hùng nghĩ thêm, Lệ Trần lạnh lùng nói: “Nể tình cậu đã từng nỗ lực vì Ma Tông, tôi cho phép cậu trăng trối, sau đó, tôi sẽ đích thân tiễn cậu lên đường!”