“Đại trưởng lão, có chuyện gì thế? Sao tôi dốc toàn lực mà vẫn không mở quan tài ra được?”
Tam trưởng lão kinh ngạc nhìn về phía đại trưởng lão, nhị trưởng lão cũng ngạc nhiên ra mặt.
Đại trưởng lão chỉ vào chính giữa hang động, ở đó có một tảng đá cao ba mét, trên tảng đá có một nơi lõm xuống theo hình dạng trường kiếm.
“Thiên Tử Kiếm!”
Tam trưởng lão thốt lên.
Nhị trưởng lão kinh ngạc nhìn đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, đây là hình dạng của Thiên Tử Kiếm à?”
Đại trưởng lão gật đầu, nhìn về phía nơi lõm xuống trên tảng đá, nói: “Thiên Tử Kiếm chính là chìa khoá của kế hoạch hủy diệt, hai người không mở được quan tài vì không có chìa khóa”.
“Chỉ Thiên Tử Kiếm mới mở được phong ấn ở đây, phải mở phong ấn ra thì mới có thể sử dụng ba mươi món linh khí này, hơn nữa ba mươi món linh khí này cũng khác với linh khí bình thường, chỉ những người có thiên phú xuất sắc mới được linh khí nhận làm chủ nhân, thực lực của họ cũng sẽ tăng vọt”.
“Hơn nữa ba mươi món linh khí này cũng chứa sức mạnh của cao thủ viễn cổ, một khi chủ nhân của linh khí bắt đầu vận dụng sức mạnh này, họ sẽ đạt tới cảnh giới chỉ kém chủ nhân Thiên Tử Kiếm một cảnh giới nhỏ, hơn nữa không gặp bất cứ tác dụng phụ gì”.
“Hay nói cách khác, nếu giờ Dương Thanh có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, một khi bắt đầu dùng sức mạnh trong linh khí, chủ nhân của ba mươi món linh khí này sẽ lập tức có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ”.
“Giờ chẳng những Đế Thôn biến mất mà Dương Thanh cũng mất tích, nên cho dù chúng ta muốn khởi động kế hoạch hủy diệt thì cũng không thể làm được nếu thiếu Dương Thanh”.
Nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều sững sờ, đây là lần đầu tiên họ nghe nói đến việc điều kiện khởi động kế hoạch hủy diệt là Thiên Tử Kiếm.
Nhị trưởng lão chợt hỏi: “Nếu vậy, sao hồi trước ông vẫn giao Thiên Tử Kiếm cho Dương Thanh?”
Tam trưởng lão cũng có vẻ ngờ vực.
Đại trưởng lão nói: “Trên thế giới này, trừ Dương Thanh ra, không còn ai có thể kiểm soát Thiên Tử Kiếm, tôi cũng không rõ nguyên nhân cụ thể, tôi chỉ biết đó là câu trả lời của Đế Thôn đối với tôi”.
Tam trưởng lão khiếp sợ nói: “Nếu thế thì chẳng phải kế hoạch hủy diệt được lập ra vì Dương Thanh à?”
Đại trưởng lão gật đầu, nghiêm nghị nói: “Giờ thế gia Cổ Võ đã xâm lược thế tục với quy mô lớn, với sự mạnh mẽ của họ, không lâu nữa, cả thế giới mới sẽ bị họ kiểm soát”.
“Giờ chúng ta cũng không ngăn cản được, mà chỉ có thể chờ, chỉ Dương Thanh mới thay đổi được tình trạng này thôi”.
Nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều có vẻ nghiêm nghị, đúng như đại trưởng lão nói, họ không thể ngăn cản được, chỉ có thể chờ Dương Thanh.
Nếu Dương Thanh vẫn không xuất hiện, họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thế tục bị chiếm đóng.
Cùng lúc đó, nhân vật chính của kế hoạch hủy diệt đang đột phá trong hang động tu luyện của giới chủ Khương - nơi có linh khí nồng đậm nhất Trung Giới giới Cổ Võ.
Nét mặt Dương Thanh méo mó vì đau đớn, linh khí nồng đậm hội tụ quanh người anh, như muốn khiến anh nổ tung.
Vào lúc này, năng lượng trong đan điền anh cuộn trào từng đợt như sóng biển.
Khí thế tỏa ra từ người anh vô cùng đáng sợ.
Nhưng hình như còn lâu mới đến lúc Kết Đan mà giới chủ nói với anh.
“Ồ?”
Giới chủ Khương đang chú ý tới tình huống bên này cũng ồ lên kinh ngạc, lão nhíu mày: “Rốt cuộc cậu ấy đang làm gì thế? Sao vẫn chưa có dấu hiệu Kết Đan?”
Giới chủ có thể cảm nhận được, khí thế vừa nhanh chóng tăng lên trong người Dương Thanh đang không ngừng yếu đi.
Tình trạng này cho thấy Dương Thanh không còn hy vọng Kết Đan nữa, thậm chí chỉ có thể coi là Trúc Cơ trung kỳ, hình như còn cách Trúc Cơ đỉnh phong một khoảng lớn.
“Tuy khí thế của cậu ấy không tăng nữa, nhưng năng lượng dạng lỏng trong người cậu ấy đang không ngừng cô đọng, gần như hoàn hảo!”
Mắt giới chủ Khương bỗng sáng lên, lão kinh ngạc nói: “Mình biết rồi, cậu ấy đang ngưng tụ cảnh giới hoàn hảo!”
“Nếu mình không đoán nhầm, cậu ấy cũng không biết cảnh giới hoàn hảo là gì, hay nói cách khác, những hành động của cậu ấy bây giờ đều là sự lĩnh ngộ của cậu ấy”.
“Theo truyền thuyết, trong số các cấp bậc Tu Tiên, có một cấp bậc ẩn, đó chính là cảnh giới hoàn hảo! Chỉ khi không ngừng trau dồi để đạt đến cảnh giới này thì mới thực sự vô địch trong cùng cảnh giới!”
“Tương truyền, chỉ cao thủ luôn đạt tới cảnh giới hoàn hảo mới có thể bước vào cảnh giới hoàn toàn mới sau khi đột phá Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong!”
Trong mắt giới chủ Khương tràn ngập vẻ tán thưởng.
Lão cứ tưởng mình đã đánh giá Dương Thanh cao lắm rồi, giờ lão mới biết mình vẫn coi thường Dương Thanh, nếu sau này Dương Thanh luôn đạt tới cảnh giới hoàn hảo, rất có thể anh sẽ bước lên đỉnh Thượng Giới giới Cổ Võ.
Đương nhiên, giờ Dương Thanh mới chỉ đang ngưng tụ cảnh giới hoàn hảo ở kỳ Trúc Cơ mà thôi, còn về việc anh có thành công đạt tới cảnh giới Trúc Cơ hoàn hảo không thì cũng chưa biết được.
Cảnh giới hoàn hảo tức là rõ ràng có thể đột phá rồi, nhưng người luyện võ lại ép bản thân không đột phá, không ngừng trau dồi cảnh giới này, cố gắng tích trữ nhiều năng lượng trong đan điền hơn.
Giờ Dương Thanh vẫn đang ở kỳ Trúc Cơ, cùng với việc anh không ngừng trau dồi kỳ Trúc Cơ, năng lượng dạng lỏng trong đan điền cũng ngày càng nhiều.
Giới chủ Khương lo lắng nói: “Chẳng biết bao lâu nữa cậu ấy mới ra ngoài, nếu cậu ấy vẫn không ra ngoài, thế tục sẽ bị chiếm đóng thật mất”.
Thời gian trôi rất nhanh, thế gia Cổ Võ đã tiến vào thế tục với quy mô lớn được một tuần.
Ở trụ sở chính của hội trưởng lão, thế tục.
Tam trưởng lão lo lắng nói: “Đại trưởng lão, đã được một tuần nữa rồi, sao vẫn chưa có tin gì về Dương Thanh?”
Nhị trưởng lão luôn bình tĩnh cũng có vẻ lo lắng, ông ta nhìn đại trưởng lão: “Trong một tuần này, tuy thế gia Cổ Võ không có hành động gì sau khi chiếm giữ thế tục, nhưng người của những thế lực hàng đầu các châu ở thế tục đã chủ động đến thế gia Cổ Võ rồi, nghe nói không ít thế lực thế tục đã đồng ý gia nhập thế gia Cổ Võ”.
“Nếu cứ thế này, có lẽ tất cả thế lực hàng đầu ở thế tục Chiêu Châu sẽ phụ thuộc vào thế gia Cổ Võ”.
“Đại trưởng lão, cho dù không có tin gì về Dương Thanh, chúng ta cũng nên hành động chứ? Bằng không, người thế tục sẽ nghĩ hội trưởng lão cũng bó tay với tình trạng này rồi”.
Sắc mặt đại trưởng lão hết sức khó coi, trong một tuần qua, ông ta là người chịu áp lực lớn nhất.
Thế gia Cổ Võ mới tiến vào thế tục, còn chưa có hành động gì mà đã mang lại áp lực khổng lồ cho họ, có thể tưởng tượng được một khi thế gia Cổ Võ có hành động, hội trưởng lão sẽ phải đối mặt với áp lực như thế nào.
Đại trưởng lão nói với vẻ bất đắc dĩ: “Không phải tôi không muốn hành động, nhưng chúng ta thì làm được gì?”
Ông ta vừa dứt lời, một khí thế mạnh mẽ bỗng xuất hiện, ngay sau đó, một giọng nói vang lên: “Sao đại trưởng lão không làm theo ý trời, mà lại muốn thay đổi tình trạng này?”
“Tôi nghĩ hội trưởng lão có thể cân nhắc đến việc hợp tác với Thủ Hộ Minh chúng tôi!”