Mấy quản lý cao cấp vừa bị đuổi việc vốn đang lo buồn vì chuyện này, Triệu Hoa nói Tần Đại Dũng sẽ cầu xin bọn họ trở lại, khiến bọn họ lập tức thấy hứng thú với kế hoạch của ông ta.
"Sếp Triệu, ông cần chúng tôi phối hợp thế nào, cứ nói ra!"
Mấy người vừa rồi còn rất bất mãn với Triệu Hoa, lúc này lại gọi Triệu Hoa là sếp Triệu.
Triệu Hoa khẽ nhếch môi: "Mấy người hẳn đã nghe nói về Long Tam chứ?"
"Long Tam? Ông muốn nói tới ông chủ của club Hoàng Triều à?"
Nghe cái tên Long Tam này, một người kinh ngạc hỏi.
Triệu Hoa cười giễu cợt: "Hắn mà là ông chủ gì chứ? Thật ra đứng phía sau club Hoàng Triều là nhà họ Ngụy, một trong bốn gia tộc đứng đầu Giang Hải. Mà Long Tam chỉ là người được nhà họ Ngụy nâng đỡ lên, giúp bọn họ quản lý việc kinh doanh club Hoàng Triều thôi”.
"Sếp Triệu, ông có kế hoạch gì thì mau nói ra đi. Chúng tôi vì theo ông mới bị công ty sa thải, bây giờ cho dù có tìm được việc làm cũng không thể tìm được công việc tốt như ở công ty vật liệu xây dựng Long Hà”.
Mấy người đều sốt ruột.
Triệu Hoa mỉm cười, đột nhiên giơ năm ngón tay lên: "Năm trăm nghìn, mỗi người năm trăm nghìn, sáu người chúng ta là ba triệu. Tôi sẽ cầm số tiền này đi tìm Long Tam, bảo hắn dẫn người tới nhà kho của công ty vật liệu xây dựng Long Hà, chặn không cho bọn họ xuất hàng. Đến lúc đó Long Tam sẽ yêu cầu tôi đứng ra, mới bằng lòng dẫn người rời đi”.
"Cho dù thằng oắt phía sau Tần Đại Dũng kia thật sự là chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh thì sao chứ? Long Tam là người của nhà họ Ngụy, lẽ nào thằng oắt kia còn dám đấu với người của nhà họ Ngụy sao?"
"Đến lúc đó, bọn họ chỉ có thể mời tôi ra mặt. Mà lúc đó tôi có thể đưa ra yêu cầu là phải để tôi làm tổng giám đốc công ty vật liệu xây dựng Long Hà, tôi mới bằng lòng ra mặt. Chờ tôi lên làm tổng giám đốc, các người có thể trở lại công ty rồi”.
Mấy người vốn còn thấy hứng thú với kế hoạch của Triệu Hoa, nhưng nghe mỗi người phải bỏ ra năm trăm nghìn, sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi.
"Sếp Triệu, ông đùa gì thế? Chúng tôi làm trong công ty vật liệu xây dựng Long Hà cả năm trời cũng chẳng được năm trăm nghìn. Bây giờ ông lại muốn chúng tôi bỏ ra năm trăm nghìn một lần, vậy chẳng phải là làm khó nhau sao?"
"Đúng vậy, năm trăm nghìn đâu phải là số tiền nhỏ!"
"Quá nhiều, tôi không có!"
...
Năm người đều bất mãn.
Triệu Hoa cười lạnh: "Tầm mắt các người vẫn quá hạn hẹp. Các người đừng quên, chỉ cần chúng ta có thể quay về công ty vật liệu xây dựng Long Hà, bỏ ra năm trăm nghìn có đáng là gì đâu? Trong vòng một tháng, tôi bảo đảm sẽ giúp các người lấy được năm trăm nghìn!"
"Các người phải suy nghĩ cho kỹ. Người tôi tìm tới là Long Tam. Nếu là nhân vật nhỏ khác, tôi tùy tiện bỏ ra mấy chục nghìn đã có thể chặn được nhà kho của công ty vật liệu xây dựng Long Hà. Nhưng đám người này có tác dụng sao?"
"Phía sau Long Tam là nhà họ Ngụy. Cho dù cậu thanh niên phía sau Tần Đại Dũng có lai lịch lớn thế nào, sao có thể đấu được với nhà họ Ngụy chứ?"
Nghe ông ta nói vậy, mấy người đều im lặng, do dự.
Cho dù bọn họ từng là quản lý cao cấp, nhưng năm trăm nghìn không phải là số tiền nhỏ.
Nếu kế hoạch có thể thành công thì tốt, nhưng một khi thất bại thì đúng là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
"Ôi!"
Thấy mấy người đều do dự, Triệu Hoa đột nhiên thở dài: "Xem ra, bảo các người bỏ ra năm trăm nghìn thật sự quá khó. Nếu đã vậy thì quên đi! Tôi tự nghĩ cách kiếm tiền, sau đó tìm Long Tam. Sau khi chuyện này thành công, tôi được quay về công ty thì ba triệu có là gì? Tôi sẽ kiếm về gấp mấy lần!"
"Sếp Triệu, tôi đồng ý bỏ ra năm trăm nghìn!"
Cuối cùng, có người nghiến răng nghiến lợi đồng ý.
"Sếp Triệu, tôi cũng đưa!"
...
Lúc nào cũng vậy, một khi có kẻ mở đầu, sẽ lập tức có người phụ họa.
Năm người vừa rồi còn do dự đã lập tức đồng ý với kế hoạch của Triệu Hoa.
Màn đêm buông xuống.
Trong phòng VIP sang trọng ở tầng cao nhất của club Hoàng Triều.
Một người đàn ông tóc ngắn, dáng vẻ vạm vỡ với một hình xăm chữ thập chết chóc nối thẳng từ cằm xuống cổ. Trên nửa mặt trái của hắn ta còn có một vết sẹo lộ rõ, thoạt nhìn vô cùng hung ác.
Người đàn ông mặt sẹo này chính là Long Tam. Lúc này hắn ta đang ngồi trên ghế sofa cao cấp, hai tay ôm hai người đẹp, trên bàn trà còn đặt đĩa trái cây rất lớn và chai rượu.
Triệu Hoa dè dặt đứng ở trước bàn, nơm nớp lo sợ nói: "Anh Long, hôm nay tôi tới tìm anh là có chuyện muốn nhờ cậy anh!"
"Có gì nói mau!"
Long Tam hung ác nói.
Triệu Hoa vội vàng nói: "Tôi muốn nhờ anh Long dẫn theo một vài anh em đứng ra, chặn nhà kho của công ty vật liệu xây dựng Long Hà, không cho bọn họ xuất hàng. Đến lúc đó anh lại chỉ đích danh tôi đứng ra, anh mới bằng lòng đàm phán”.
Lúc này Long Tam mới biết Triệu Hoa đưa tiền tới cửa, hắn ta đẩy hai người đẹp bên cạnh ra: "Mấy đứa ra ngoài đi!"
Thoáng cái, trong phòng chỉ còn Long Tam và Triệu Hoa.
"Nếu ông tìm tới tôi, vậy chắc ông đã biết quy định của tôi rồi. Vụ kinh doanh ít hơn ba triệu, tôi sẽ không làm!"
Long Tam ngậm một điếu xì gà trên môi, cười híp mắt nói với Triệu Hoa.
Triệu Hoa vội vàng bước lên, cúi xuống châm xì gà giúp Long Tam rồi mới nói: "Anh Long, tất nhiên tôi hiểu quy định của anh. Nhưng không khéo là hôm nay tôi mới bị công ty vật liệu xây dựng Long Hà sa thải, trong tay cũng không có nhiều tiền như vậy”.
"Không có tiền à?"
Long Tam nhíu mày, giọng nói cũng lạnh hơn.
"Anh Long, anh đừng nóng. Tôi không nói dối gì anh, trong tay tôi chỉ có một triệu. Chỉ cần anh Long giúp tôi trở lại công ty vật liệu xây dựng Long Hà, tôi hứa với anh, sau khi chuyện này thành công, tôi sẽ lấy thêm hai triệu từ chỗ công ty tới biếu anh”.
Triệu Hoa cười híp mắt nói, ánh mắt điên cuồng.
Long Tam cũng chỉ thuận miệng nói ba triệu thôi. Trên thực tế cho dù hắn ta là quản lý club Hoàng Triều nhưng tiền đều chảy vào trong túi của nhà họ Ngụy, hắn ta chẳng lấy được bao nhiêu.
Nhưng kế hoạch của Triệu Hoa có thể khiến hắn ta làm một lần đã kiếm được ba triệu. Số tiền này tương đương với thu nhập một năm của hắn ta ở club Hoàng Triều.
"Tôi có thể tạm thời nhận một triệu của ông. Nhưng chờ sau khi ông trở lại công ty vật liệu xây dựng Long Hà, tôi phải có năm triệu!"
Long Tam đòi hơi nhiều. Hắn ta chỉ dẫn người tới ngăn cản kho hàng của công ty vật liệu xây dựng Long Hà xuất hàng mà lại đòi những sáu triệu.
Triệu Hoa cắn răng, cò kè mặc cả: "Tôi đưa trước cho anh một triệu. Sau khi chuyện này thành công, tôi lại đưa cho anh thêm bốn triệu nữa. Nếu anh bằng lòng, tôi có thể đưa trước một triệu cho anh ngay bây giờ”.
"Được, tôi đồng ý!"
Long Tam cũng hiểu, hắn ta chỉ dẫn hơn mười người đi gây chuyện, có thể kiếm năm triệu đã là rất tốt rồi.
Cuối cùng Triệu Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm. Ông ta lấy được hai triệu rưỡi từ năm người khác, bây giờ bỏ ra một triệu, còn có thể lời được một triệu rưỡi.
Mấu chốt nhất là ông ta tin tưởng, chỉ cần Long Tam đứng ra, chắc chắn ông ta có thể quay lại công ty vật liệu xây dựng Long Hà.
Chỉ cần quay về công ty, số tiền bỏ ra đều có thể kiếm về được.
Ngày hôm sau, Dương Thanh như mọi ngày, đưa Tiêu Tiêu tới trường mầm non, sau đó chở Tần Thanh Tâm đến công ty xong, anh lại thành người rảnh rỗi.
Trong lúc anh đang cân nhắc xem mình nên đi đâu, điện thoại chợt đổ chuông. Là Hạ Hà gọi tới.
"Dương Thanh, anh có rảnh không? Tôi muốn gặp anh một chút!"
Dương Thanh vừa nghe máy, giọng nói dịu dàng của Hạ Hà đã vang lên.
"Cô gặp phải rắc rối gì sao?"
Dương Thanh hơi lo lắng. Dù sao cái chết của Trang Tất Phàm vẫn có chút liên quan tới Hạ Hà. Anh không có cách nào bảo đảm nhà họ Trang sẽ không đi tìm Hạ Hà.
- ---------------------------