Đỗ Ngọc Sơn lạnh lùng nói: “Chỉ với đống sắt vụn đó mà đòi giết tôi à?”
Áp lực khổng lồ lan ra từ người lão ta, bao phủ cả khu vực.
Diệp Chiến Quốc bình thản nói: “Cho dù không giết được ông thì cũng có thể khiến ông cảm nhận được nỗi đau sau khi bị vũ khí nóng bắn trúng”.
Khiêu khích trắng trợn!
Bầu không khí hết sức căng thẳng, có thể khai chiến bất cứ lúc nào, một khi khai chiến, nơi này sẽ trở thành địa ngục trần gian.
Mấy nghìn tinh nhuệ chiến vực do Diệp Chiến Quốc dẫn đầu sẽ chết, nhưng bên Thủ Hộ Minh cũng tổn thất nặng nề.
Trừ cao thủ có cấp bậc như Đỗ Ngọc Sơn, cho dù những cao thủ khác không chết thì cũng sẽ bị thương nặng.
Xung quanh lập tức im phăng phắc, mọi người đều chờ lệnh của Đỗ Ngọc Sơn và Diệp Chiến Quốc, một khi bất cứ ai trong số họ hạ lệnh ra tay, hai bên sẽ lập tức khai chiến.
“Đoàng!”
Đúng lúc này, một tia sét màu vàng bỗng xẹt qua chân trời, như sắp xé rách vùng trời này.
Tia sét màu vàng lướt qua, một khe nứt như thiên hà xuất hiện, linh khí nồng đậm điên cuồng tràn vào khu vực này.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời.
“Đó là...”
Ai cũng sững sờ, có vẻ không dám tin.
Linh khí nồng đậm bất ngờ tràn vào này khiến họ có cảm giác như đang mơ.
Gần như chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, nồng độ linh khí trong không khí đã tăng mấy lần, thậm chí vượt xa Hạ Giới giới Cổ Võ hồi trước.
Con ngươi Đỗ Ngọc Sơn bỗng co lại, lão ta nhìn chằm chằm vào khe nứt kia với vẻ nghiêm nghị chưa từng có.
Diệp Chiến Quốc cũng nghiêm mặt, ông ta đã cảm nhận được sự sợ hãi như đến từ sâu trong linh hồn ở khe nứt kia.
“Kết giới Trung Giới giới Cổ Võ cũng sắp tan vỡ à?”
Một cao thủ Thủ Hộ Minh hoảng sợ nói.
Ngay cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ cũng biết hậu quả sau khi kết giới Trung Giới giới Cổ Võ tan vỡ sẽ nghiêm trọng tới mức nào.
Tuy họ đều muốn tu luyện ở nơi có nồng độ linh khí cao, nhưng cũng không muốn kết giới ở Trung Giới giới Cổ Võ tan vỡ, một khi kết giới tan vỡ, cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ sẽ trắng trợn xâm lược thế giới mới.
Trong thế giới mới bây giờ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã đứng ở đỉnh cao, nhưng ở Trung Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong có ở khắp nơi, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm cũng thuộc tầng đáy.
Ở Trung Giới giới Cổ Võ còn có cao thủ Thiên Cảnh Ngũ Phẩm và Thiên Cảnh Lục Phẩm.
Tương truyền sau khi đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm, người luyện võ có thể bước đi trong không trung.
Đối với cao thủ hàng đầu thế giới mới như họ, đó đúng là cao thủ trong truyền thuyết.
Một khi kết giới Trung Giới giới Cổ Võ tan vỡ, họ sẽ gặp phải cao thủ cấp bậc này.
Có lẽ đối phương có thể giết họ chỉ bằng một suy nghĩ.
Khe nứt trên trời nhanh chóng mở rộng, nồng độ linh khí trong không khí cũng ngày càng cao.
“Rầm rầm rầm!”
Đúng lúc này, bên quân đoàn cao thủ và chiến vực Trung Châu, liên tục có người đột phá.
Cao thủ của quân đoàn cao thủ hầu như đều là tán tu đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ hồi trước, tiến độ tu luyện của họ bị ảnh hưởng vì không đủ tài nguyên tu luyện, nhưng nền tảng của họ rất tốt, giờ nồng độ linh khí tăng vọt, rất nhiều cao thủ đã sắp đột phá đang liên tục đột phá.
Ngay sau đó, các tinh nhuệ của chiến vực Trung Châu cũng liên tục đột phá.
Cảnh giới của họ vốn thấp, phần lớn đều dưới Thiên Cảnh, giờ nồng độ linh khí tăng vọt nên họ rất dễ dàng bước vào cảnh giới mới.
“Đoàng đoàng!”
Vô số tia sét ngưng tụ trong không trung, những cao thủ Siêu Phàm Cảnh đỉnh phong đang đột phá, một khi vượt thiên kiếp, họ sẽ bước vào Thiên Cảnh.
Rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh cũng đang đột phá cảnh giới mới.
Cuối cùng mới là cao thủ Thủ Hộ Minh, cũng có mấy cao thủ đột phá.
Trong lúc nhất thời, khu vực này trở thành nơi để người luyện võ đột phá.
“He he, đây chính là thế giới mới có lãnh thổ lớn nhất trong truyền thuyết à?”
Một giọng nói gian tà bỗng vang lên.
Ngay sau đó, một đám cao thủ có khí thế khủng khiếp bước ra từ khe nứt.
Lúc này, ai cũng kinh hãi!
Ngay cả Đỗ Ngọc Sơn cũng biến sắc.
Tương truyền, ở Trung Giới giới Cổ Võ, chỉ cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm mới có thể bước đi giữa không trung.
Hay nói cách khác, bước đi giữa không trung là tiêu chí để được xếp vào Thiên Cảnh Lục Phẩm.
Lúc này, các cao thủ này đang bước đi giữa không trung, tức là họ đều có thực lực Thiên Cảnh Lục Phẩm a?
Tinh nhuệ bên chiến vực Trung Châu cũng tròn mắt, họ đã bao giờ chứng kiến cảnh tượng khiến người ta chấn động này đâu?
Con người có thể đi lại giữa không trung à?
“Không phải, họ không phải cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm, mà đang dùng phù bay lượn”.
Một cao thủ Thủ Hộ Minh chợt nói.
Một người khác hỏi: “Phù bay lượn là gì?”
Người kia nói: “Phù bay lượn là phù lục được vẽ bởi đại sư phù lục ở Trung Giới giới Cổ Võ, sau khi dùng thì có thể đi lại giữa không trung trong thời gian ngắn”.
“Ở Trung Giới giới Cổ Võ, tuy có rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm nhưng rất ít thế lực có thể cử ra hai mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm”.
“Tuy khí thế của những cao thủ này vô cùng đáng sợ nhưng cũng không đến mức khiến người ta thấy tuyệt vọng”.
Nghe người kia giải thích xong, đám đông mới thầm thở phào.
“Mọi người cũng đừng chủ quan, tuy các cao thủ này không phải cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm nhưng ít nhất cũng là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm, vì yêu cầu tối thiểu để dùng phù bay lượn là có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm”.
Người kia chợt nói.
Đám người vừa thở phào lại căng thẳng.
Các cao thủ kia đi ra từ khe nứt kết giới, tức là họ đến từ Trung Giới giới Cổ Võ.
Đây là lần đầu tiên những người ở đây thấy cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ.
“Cô gái kia đẹp thật!”
Một giọng nói bỡn cợt bỗng vang lên: “Cô gái kia sẽ thuộc về tôi!”
“Em Vương, ngại quá, anh cũng coi trọng cô gái đó”.
“Nếu anh Lưu đã nói thế, em không giành với anh nữa, em sẽ chọn cô gái khác”.
Người kia nói rồi chỉ về một phía, cười gian, nhìn đối phương: “Từ hôm nay trở đi, cô sẽ là người phụ nữ của tôi”.
Anh ta nói rồi hơi nhích chân, lao về phía cô gái kia.