Cao thủ cầm đầu vội vàng lên tiếng: "Dược Vương Cốc chúng tôi có cao thủ rất thông thạo về ẩn nấp, mỗi lần huy động người ra ngoài làm việc, Dược Vương Cốc đều sẽ cử người âm thầm đi theo giám sát, thực lực của họ không cao lắm, đi theo chỉ để truyền lại tất cả mọi thứ bọn họ thấy cho Dược Vương Cốc".
"Khi Dương Thanh giết chết hai cao thủ của Dược Vương Cốc chúng tôi, Dược Vương Cốc cũng đã biết chuyện, chúng tôi cũng luôn theo dõi sát sao Dương Thanh, cho nên cậu ta vừa tới Hoài Thành, chúng tôi đã biết ngay".
Dương Thanh lặng lẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm, chí ít thì cũng không phải anh em họ Tống bán đứng anh, vậy cũng tức là bọn Ngải Lâm tạm thời không có nguy hiểm gì.
Anh hơi nheo mắt hỏi: "Nói thế có nghĩa là, hiện giờ ở quanh đây cũng có cao thủ của Dược Vương Cốc đang ẩn náu, âm thầm giám sát chúng tôi và các ông?"
"Các ông thà chết cũng không chịu nói ra nguyên do các ông biết tôi giết cao thủ của Dược Vương Cốc chính vì hiện nay cũng có cao thủ của Dược Vương Cốc đang giám sát các ông, một khi các ông nói ra, Dược Vương Cốc nhất định sẽ không bỏ qua cho các ông?"
Gã cao thủ cầm đầu tuyệt vọng nói: "Cậu nói đúng, dù cậu không giết chúng tôi thì Dược Vương Cốc cũng sẽ không tha cho chúng tôi đâu".
Nói đến đó, ông ta bỗng quỳ xuống dưới chân Dương Thanh, cầu khẩn: "Cậu Thanh, xin cậu hãy thu nhận chúng tôi đi, nếu không, chúng tôi sẽ không còn đường sống nào nữa".
"Cậu Thanh, xin cậu hãy thu nhận chúng tôi!"
"Cậu Thanh, xin cậu hãy thu nhận chúng tôi!"
"Cậu Thanh, giờ chỉ có cậu mới có thể cứu được chúng tôi, chỉ cần cậu đồng ý cứu chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ dốc sức làm việc cho cậu".
Ngay sau đó, ba gã cao thủ còn lại cũng nhao nhao cầu xin.
Dương Thanh lạnh nhạt nói: "Nếu đã thế, cho các ông một đường sống, các ông đi đi!"
Nghe vậy, cả bốn gã cao thủ đều tuyệt vọng.
Bọn họ đã nói cho Dương Thanh hay bí mật của Dược Vương Cốc, thậm chí còn muốn quy thuận Dương Thanh, nhưng Dương Thanh lại không chịu nhận bọn họ, còn đuổi bọn họ đi.
Thực lực của Dược Vương Cốc ở Hoài Thành này đáng sợ như thế, bọn họ đi được khỏi đây sao?
Nhưng đúng lúc này, lão Cửu bỗng lên tiếng: "Tìm thấy rồi!"
Vừa nói xong, ông lão đã lập tức biến mất khỏi chỗ cũ.
Một phút sau, lão Cửu quay về, trong tay còn xách theo một gã trung niên đã mất sạch võ thuật.
"Xích Thố!"
Các cao thủ của Dược Vương Cốc vừa nhìn thấy gã đàn ông trung niên kia thì đều khiếp sợ ra mặt.
Xích Thố chính là người được cử đi theo âm thầm giám sát bọn họ, người này cực kì giỏi trong việc ẩn nấp, dù cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh cũng chưa chắc có thể tìm ra ông ta, nhưng vừa rồi, ông ta đã bị lão Cửu bắt gọn chỉ trong một phút ngắn ngủi.
Điều này chứng tỏ, thực lực của lão Cửu mạnh đến khó lòng tưởng tượng.
Xích Thố xụi lơ trên mặt đất, tức tối nhìn chằm chằm bốn gã cao thủ kia, nghiến răng nghiến lợi nói: "Các ông to gan thật, dám phản bội Dược Vương Cốc, rồi các ông sẽ phải nhận một kết cục cực kì thảm khốc!"
Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Sắc mặt cả bốn gã cao thủ Dược Vương Cốc đều trở nên hết sức khó coi.
Lão Cửu nói: "Giờ chỉ cần các người giết cậu ta thì ngay cả Dược Vương cũng sẽ không biết các người đã nói gì với chúng tôi đâu".
Nghe lão Cửu nói thế, Dương Thanh thoáng kinh ngạc, anh không hiểu lão Cửu định làm gì, nhưng ông lão là người do Miêu thành chủ phái tới giúp anh, nếu ông lão đã nói thế thì hẳn phải có mưu tính riêng rồi.
Quả nhiên, sau đó lão Cửu còn nói thêm: "Chỉ cần các người giết Xích Thố, chúng tôi có thể yên tâm rằng các người sẽ không phản bội chúng tôi, chỉ có như thế, chúng tôi mới có thể cho các người một đường sống".
Nhận được những lời này của lão Cửu, bốn gã cao thủ của Dược Vương Cốc đều mừng rỡ vô cùng.
Bọn họ lập tức quay sang nhìn Xích Thố, ánh mắt tràn đầy ý muốn giết chóc.
Xích Thố cả giận quát: "Các ông muốn làm gì?"
Gã cao thủ cầm đầu nhìn chằm chằm Xích Thố, nói: "Ông chớ trách chúng tôi, chúng tôi cũng chẳng còn cách nào khác, bây giờ chúng tôi muốn sống thì chỉ có thể lấy mạng của ông để đánh đổi".
"Đúng vậy, chỉ khi nào ông chết, chuyện chúng tôi tiết lộ bí mật của Dược Vương Cốc mới không bị truyền về Dược Vương Cốc, cho nên, ông phải chết".
"Xích Thố, ông hãy yên tâm đi, coi như lấy tính mạng của một mình ông đổi lấy tính mạng của bốn người chúng tôi!"
Các cao thủ khác cũng đều lên tiếng khẳng định.
Sắc mặt Xích Thố đã âm trầm cực kì, ông ta hằn học nhìn bốn người kia, nói: "Các ông tưởng rằng tôi chết rồi thì Dược Vương sẽ tha cho các ông chắc? Các ông coi Dược Vương là đồ ngu hả?"
Gã cao thủ cầm đầu dữ dằn nói: "Chúng tôi không có thời gian nghĩ nhiều như vậy nữa, hiện giờ, chúng tôi chỉ có thể giết ông thì mới sống tiếp được!"
Dứt lời, ông ta quát lớn: "Các anh em, cùng nhau ra tay đi!"
Gã cầm đầu vừa ra lệnh, cả bốn đồng thời ra tay, tức thì, bốn đòn công kích cực mạnh đồng loạt rơi xuống người Xích Thố.
Xích Thố hộc ra một ngụm máu tươi, sự sống nhanh chóng tan biến.
Xích Thố chỉ là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, lại bị bốn gã cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng loạt tấn công, hiển nhiên, bốn gã này cũng lo người khác phản bội nên mới yêu cầu tất cả cùng ra tay, chỉ có như thế mọi người mới cùng bị cột lên một chiếc thuyền.
Gã cao thủ cầm đầu nhìn về phía Lão Cửu, nói: "Chúng tôi đã làm theo lời ông, hiện giờ có thể để chúng tôi đi được chưa?"
Lão Cửu lại nói: “Vừa rồi tôi chỉ nói, nếu các người giết Xích Thố thì sẽ cho các ông một cơ hội sống sót, nhưng tôi chưa nói sẽ thả các người đi".
Nghe thế, bốn người kia lập tức biến sắc.
Gã cao thủ cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông chơi chúng tôi?"
Lão Cửu nhíu mày, lạnh lùng bảo: "Nói năng phải chú ý thái độ, bằng không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy".
Cả đám cao thủ đều run lên, nhớ tới thủ đoạn của lão Cửu, bọn họ mới ý thức được, kẻ mà bọn họ đang phải đối mặt chính là một đại sư về cổ thuật thứ thiệt của Miêu Thành, là bậc cao thủ có thể giết người một cách vô hình.
Lão Cửu bỗng nói: "Hiện giờ tôi cho các người một nhiệm vụ, chỉ cần các người có thể hoàn thành, tôi bảo đảm sẽ để các người rời khỏi Hoài Thành".
Gã cao thủ cầm đầu hỏi lại theo bản năng: "Cần chúng tôi làm gì?"
Lão Cửu nói: "Quay về Dược Vương Cốc, làm gián điệp cho chúng tôi, báo lại cho chúng tôi tình hình trong Dược Vương Cốc đúng lúc, chỉ cần các người làm được, tôi sẽ thả các người đi".
Bốn người kia lập tức co rụt con ngươi lại, vốn tưởng lão Cửu sẽ thả bọn họ rời khỏi Hoài Thành, nào ngờ lão Cửu không chỉ không cho bọn họ đi mà còn yêu cầu bọn họ quay về Dược Vương Cốc làm gián điệp.
Như vậy chính là triệt để cắt đứt mọi đường lui của họ, một khi bọn họ đồng ý, họ sẽ rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc này bọn họ còn lựa chọn nào khác sao?
Nếu không làm theo yêu cầu của lão Cửu, chỉ sợ lão Cửu sẽ lập tức giết chết bọn họ.
"Được, chúng tôi đồng ý!"
Mấy người nhìn nhau, sau đó hạ quyết tâm, đáp.
Cao thủ cầm đầu lại hỏi: "Nhưng giờ Xích Thố đã chết, chúng tôi quay lại Dược Vương Cốc thì nên giải thích thế nào cho trót lọt?"
Lão Cửu lạnh nhạt bảo: "Đến khi đó, cứ nói Xích Thố đã bị Dương Thanh giết chết".