Một tiếng động rất lớn vang lên, một lò luyện đan bỗng xuất hiện trên bục.
Cảnh tượng này khiến người thế tục sững sờ.
Người của Hạ Giới giới Cổ Võ thì hiểu được, trước đó Dương Thanh bất ngờ lấy kiếm linh khí ra, giờ lại có cả lò luyện đan nữa, rõ ràng anh đang sở hữu bảo vật không gian, chẳng hạn như nhẫn chứa đồ.
Rất ít người của thế tục biết điều này, nhưng họ đang chú ý đến Dương Thanh hơn, đương nhiên họ đã nghe nói tới đan dược, nhưng họ rất tò mò về việc liệu Dương Thanh có luyện chế được đan dược thật không.
“Nổi lửa!”
Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng hô lớn, trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một ngọn lửa bỗng xuất hiện trong tay Dương Thanh.
Dương Thanh vung tay lên, ngọn lửa đó chui vào lò luyện đan.
Ngay sau đó, Dương Thanh liên tục lấy mười mấy loại dược liệu ra, ném vào lò luyện đan.
Xung quanh im phăng phắc, mọi người im lặng nhìn Dương Thanh luyện đan, đối với họ, được thấy luyện đan sư luyện đan đúng là lợi ích bất ngờ.
Cho dù là người của Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ có dòng chính trong các gia tộc quyền thế mới có cơ hội thấy luyện đan sư luyện đan ở khoảng cách gần thôi.
Về phần người thế tục, đây là lần đầu tiên họ được xem quá trình luyện đan.
Sau khi ném các dược liệu vào lò luyện đan, nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị hẳn, anh điều khiển ngọn lửa trong lò luyện đan từ xa bằng tay phải.
Chỉ một số dòng chính đến từ thế gia ở Hạ Giới giới Cổ Võ mới biết luyện đan khó đến mức nào, lúc này Dương Thanh đang vừa phải điều khiển ngọn lửa, vừa phải kiểm soát dược liệu trong lò luyện đan.
Các loại dược liệu sẽ có nhiệt độ nóng chảy khác nhau, Dương Thanh cần điều khiển ngọn lửa để tinh luyện hết các dược liệu, phải tinh luyện hết các dược liệu thì mới đến bước dung hợp.
Từng giây từng phút trôi đi, trong phòng tiệc vẫn im phăng phắc, cả người của Hạ Giới giới Cổ Võ lẫn người thế tục đều đang nghiêm túc quan sát.
Quá trình luyện đan của Dương Thanh đúng là đã mắt, khiến họ hoa cả mắt, cực kỳ đáng thưởng thức.
Không biết bao lâu sau, đám đông bỗng phát hiện trán Dương Thanh đã rịn mồ hôi, đúng lúc này, trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén.
Ngọn lửa bỗng bùng lên dưới sự điều khiển của anh, thế lửa trong lò luyện đan lớn dần.
“Mùi thuốc đậm quá!”
“Chẳng lẽ sắp thành công rồi à?”
“Theo tôi biết, chỉ đan dược có phẩm chất cực cao mới tỏa ra mùi hương nồng đậm khi thành công. Rốt cuộc tứ trưởng lão đang luyện chế đan dược có cấp bậc gì thế?”
“Thiên phú võ đạo của tứ trưởng lão đã xuất sắc lắm rồi, chắc thiên phú luyện đan của cậu ấy sẽ kém thiên phú võ đạo nhỉ? Tôi đoán cậu ấy chỉ luyện chế được đan dược nhất phẩm cấp cao là cùng”.
“Ông đùa đấy à? Sao đan dược nhất phẩm cấp cao có thể tỏa ra mùi hương nồng đậm như thế này chứ? Trước đó tôi từng may mắn chứng kiến luyện đan sư trong gia tộc luyện đan, khi ấy ông ta luyện chế đan dược nhị phẩm cấp thấp, mùi hương còn không đậm như bây giờ, tôi đoán tứ trưởng lão đang luyện chế đan dược nhị phẩm cấp trung”.
...
Trong lúc nhất thời, đám đông bàn tán ầm ĩ.
Tuy ai cũng đưa ra suy đoán, nhưng họ đều đoán cấp bậc cao nhất của đan dược mà Dương Thanh có thể luyện chế là nhị phẩm cấp trung.
“Ầm!”
Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng vỗ lên lò luyện đan, ngọn lửa trong lò lập tức biến mất.
Cùng với cú vỗ này, ba viên đan dược tròn xoe cũng bay ra khỏi lò.
Cùng lúc đó, mùi thơm nồng đậm hơn hồi nãy gấp mấy lần cũng bay ra.