Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai mươi phút sau, ở phủ thống lĩnh trong chiến vực Trung Châu.

“Tứ trưởng lão, cậu tới rồi!”

Dương Thanh vừa bước vào phủ thống lĩnh, các nhân vật lớn của chiến vực Trung Châu đều đứng dậy.

Ai cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt kính nể.

Hồi nãy họ đã biết có chuyện gì xảy ra trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu.

Chỉ mình anh đã giết hết người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong nữa.

Khắp thế tục Chiêu Châu, chiến tích khủng khiếp như thế đã là chiến tích đỉnh cao rồi.

Trong số các nhân vật lớn của chiến vực Trung Châu đang ngồi đây, người mạnh nhất là Diệp Chiến Quốc chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng Dương Thanh đã có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Quan trọng là Dương Thanh còn rất trẻ.

Lúc này, một số ông lớn của chiến vực Trung Châu chưa biết nhiều về Dương Thanh cũng thấy tâm phục khẩu phục với thân phận tứ trưởng lão của anh.

Dương Thanh khẽ gật đầu, ngồi vào ghế trên dưới sự tiếp đón của Diệp Chiến Quốc.

“Mọi người ngồi đi!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, đám người mới ngồi vào chỗ.

Dương Thanh nhìn về phía Diệp Chiến Quốc: “Cứ điểm của thế gia Cổ Võ ở Trung Châu đã bị phá hủy hết rồi nhỉ?”

Diệp Chiến Quốc lắc đầu, nói với vẻ cay đắng: “Tứ trưởng lão, chúng tôi chỉ mới hoàn thành một phần nhỏ nhiệm vụ thôi, chúng tôi đã phá hủy hết cứ điểm của các thế lực Cổ Võ ở Trung Châu, trừ năm thế gia Cổ Võ”.

“Có chuyện gì thế?”

Dương Thanh nhíu mày.

Theo anh biết, trong số các thế lực Cổ Võ tiến vào Trung Châu, năm thế gia Cổ Võ có thực lực mạnh nhất, hơn nữa cao thủ mạnh nhất chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Hôm nay trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, chắc hẳn cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong của năm thế gia Cổ Võ đều có mặt hết, sau đó bị anh giết rồi.

Chắc chiến vực Trung Châu sẽ có thể dễ dàng giải quyết cao thủ của các thế lực Cổ Võ còn lại mới đúng, sao Diệp Chiến Quốc lại nói như thể họ đã gặp phải phiền phức rất lớn đây?

Diệp Chiến Quốc nghiêm nghị nói: “Tôi và Chiến Thần Mạnh đã chia ra, tôi dẫn người đi đối phó với nhà họ Từ, nhà họ Trần và nhà họ Khương, còn Chiến Thần Mạnh thì dẫn người đi đối phó với gia tộc Bách Lý và nhà họ Tề”.

“Tôi dẫn người tới nhà họ Từ trước, trước đó chúng tôi đã nắm giữ rất nhiều chứng cứ cho thấy nhà họ Từ làm bừa ở thế tục, sau khi hai bên giao chiến, chúng tôi chiếm thế thượng phong, đúng lúc chúng tôi chuẩn bị đưa họ đi, một số cao thủ có thân phận không rõ bỗng xuất hiện ở nhà họ Từ”.

“Những cao thủ này đều mặc đồ đen giống nhau, che mặt bằng vải đen, tuy họ không đông, chỉ có năm người nhưng ai cũng mang lại áp lực khổng lồ”.

“Tôi không hề nghi ngờ gì về việc một khi chúng tôi đưa người đi, chắc chắn đối phương sẽ ra tay giết chúng tôi”.

“Rơi vào đường cùng, chúng tôi đành rời khỏi nhà họ Từ, kết quả nhà họ Trần cũng giống nhà họ Từ, chúng tôi vừa chuẩn bị đưa người của nhà họ Trần đi thì lại có năm cao thủ bí ẩn mặc trang phục giống hệt năm cao thủ ở nhà họ Từ xuất hiện”.

“Nhà họ Khương cũng thế! Để đảm bảo cho cao thủ chiến vực không bị tổn thất, rơi vào đường cùng, chúng tôi đành nhịn nhục quay về”.

“Nhưng chúng tôi cũng đã công bố quy định của thế giới mới trước mặt họ, xem như hoàn thành một nhiệm vụ nhỏ”.

Nghe thấy Diệp Chiến Quốc nói thế, Dương Thanh nhíu mày.

Mấy thế gia Cổ Võ đều có thêm năm cao thủ mặc trang phục giống nhau, rốt cuộc năm cao thủ này tới từ đâu thế?

Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, Dương Thanh lại hỏi: “Còn tình hình của gia tộc Bách Lý và nhà họ Tề thì sao?”

Diệp Chiến Quốc lắc đầu, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị: “Đến giờ vẫn chưa có tin gì của Chiến Thần Mạnh, tôi đã liên lạc với Chiến Thần Mạnh nhưng không được”.

“Chiến Thần Mạnh có tác phong quyết liệt, nếu tình huống ở gia tộc Bách Lý và nhà họ Tề cũng giống với ba thế gia Cổ Võ kia, nhỡ Chiến Thần Mạnh gặp phải cao thủ bí ẩn của đối phương thì có lẽ sẽ không dễ rút lui”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc, anh đứng phắt dậy, tức giận nói: “Sao không nói chuyện Thiên Lan mất liên lạc với tôi từ nãy?”

Anh thực sự rất tức giận, Mạnh Thiên Lan là chiến hữu vào sinh ra tử cùng anh, cũng là bạn rất thân thiết.

Mạnh Thiên Lan có thực lực ngang với Diệp Chiến Quốc, Diệp Chiến Quốc đã biết ông ta không thể đối phó nổi những cao thủ bí ẩn kia, chẳng phải Mạnh Thiên Lan cũng thế à?

Diệp Chiến Quốc vội nói: “Tứ trưởng lão bớt giận, tôi đã cử cao thủ hàng đầu của chiến vực đến gia tộc Bách Lý và nhà họ Tề. Nếu họ dám động đến Chiến Thần Mạnh, vũ khí nóng của chiến vực Trung Châu cũng sẽ không dễ dàng tha cho họ đâu”.

Vào lúc này, sát khí lan ra từ người Diệp Chiến Quốc.

Với tư cách là thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, ông ta vẫn có tư cách nói câu này.

Lúc này Dương Thanh mới nén giận, nói: “Thống lĩnh Diệp, ông ở lại chiến vực, giờ sắp xếp người đưa tôi đến gia tộc Bách Lý ngay đi!”

“Vâng!”

Diệp Chiến Quốc vội đáp, lập tức bảo một cao thủ trung niên bên cạnh mình: “Phó thống lĩnh Trương, ông đưa tứ trưởng lão đến gia tộc Bách Lý nhé!”

“Vâng!”

Phó thống lĩnh Trương vội đáp.

Ông ta chính là Trương Kế - phó thống lĩnh đã đến khách sạn Trung Châu trước đó để xử lý thi thể của các cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ trên tầng thượng.

Ở chiến vực Trung Châu, Trương Kế còn có biệt danh khác là Trương Điên.

Vì người này hết sức si mê võ thuật, tác phong cũng rất quyết liệt, ở Trung Châu, không có mấy ai dám trêu vào ông ta.

Vào lúc này, Trương Kế đang nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt kính nể.

Trước đó, khi nhìn thấy thi thể của cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, Trương Kế đã hết sức khâm phục Dương Thanh rồi.

Nửa tiếng sau, Trương Kế lái xe đưa Dương Thanh đến một trang viên rộng lớn xa hoa.

Còn chưa tiến vào trang viên, Dương Thanh đã cảm nhận được linh khí nồng đậm trong đó.

Trương Kế nói: “Trang viên này vốn là của nhà họ Đồng - một trong bốn gia tộc hàng đầu ở Trung Châu, từ sau khi gia tộc Bách Lý tiến vào Trung Châu, dưới sự uy hiếp của gia tộc Bách Lý, nhà họ Đồng không thể không dâng trang viên này cho gia tộc Bách Lý”.

Dương Thanh nhíu mày, hỏi: “Trừ gia tộc Bách Lý, chắc mấy thế gia Cổ Võ khác cũng dùng vũ lực để thu được lợi ích ở Trung Châu đúng không?”

Trương Kế gật đầu: “Không riêng gì năm thế gia Cổ Võ, nếu coi trọng thứ gì đó, các thế lực Cổ Võ có địa vị thấp hơn năm thế gia Cổ Võ, thậm chí thấp hơn nhiều đều sẽ dùng vũ lực để cướp đoạt”.

“Các thế lực bản địa ở Trung Châu không có cao thủ Thiên Cảnh, đành phải đáp ứng các yêu cầu của thế lực Cổ Võ, thậm chí ngay cả các cô gái xinh đẹp trẻ tuổi trong thế lực bản địa Trung Châu cũng bị cao thủ Cổ Võ chiếm đoạt”.

Càng nói, cơn giận trên mặt Trương Kế càng rõ rệt, sau khi nói xong câu cuối, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Người của giới Cổ Võ sẽ phải trả giá đắt vì những lỗi lầm mà họ đã gây ra!”

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông yên tâm, những cao thủ Cổ Võ từng ức hiếp người thế tục đều sẽ phải trả giá đắt!”

Mắt Trương Kế lập tức sáng lên, ông ta kích động nói: “Có tứ trưởng lão ở đây, chắc chắn các cao thủ Cổ Võ kia sẽ phải hối hận vì những chuyện mà họ đã làm!”

Trong lúc họ nói chuyện, xe đã tiến vào trang viên.

Điều khiến Dương Thanh bất ngờ chính là không có ai canh giữ trang viên, xe của họ tiến vào trang viên một cách thuận lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK