Khí thế của cao thủ dẫn đầu bên Thủ Hộ Minh mạnh đến mức đáng sợ, nếu Dương Thanh vẫn còn ý thức, chắc chắn sẽ nhận ra thân phận của đối phương.
Hồi trước ở Hoài Thành, đối phương từng xuất hiện, còn định giết Dương Thanh, sau cùng Vô Danh - sư phụ của Dương Thanh ra mặt, trấn áp đối phương.
Đối phương tên Thanh Phong, là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ của Thủ Hộ Minh.
Trừ Thanh Phong ra, các cao thủ khác của Thủ Hộ Minh đều đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Dương Thanh nhìn các cao thủ của Thủ Hộ Minh, cười híp mắt: “Các cậu coi trọng tôi thật, tôi chỉ bám lên người một thanh niên có cơ thể bước vào Thiên Cảnh thôi mà các cậu đã cử sáu cao thủ Thiên Cảnh đến”.
Anh cũng không hề lo lắng khi thấy Thủ Hộ Minh cử ra đội hình mạnh như thế.
Thanh Phong lạnh lùng nói: “Hôm nay chúng tôi tới đây không phải là để làm gì ông, minh chủ của chúng tôi bảo chúng tôi chuyển lời cho ông”.
Dương Thanh cười híp mắt: “Ồ? Xin rửa tai lắng nghe!”
Thanh Phong nói: “Minh chủ của chúng tôi nói, chỉ cần ông đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh, ông sẽ có mọi thứ ông muốn”.
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh ngạc.
Mã Siêu sững sờ một lát rồi lập tức nổi giận, quát lớn: “Tại sao? Ông ta chiếm cơ thể của anh Thanh tôi, các người có tư cách gì để cho phép người khác chiếm cơ thể của anh ấy? Với tư cách là cao thủ của Thủ Hộ Minh, chẳng phải trách nhiệm của các người là bảo vệ cao thủ thế tục khỏi sự xâm phạm của cao thủ giới Cổ Võ à?”
“Câm miệng!”
Thanh Phong lạnh lùng quát.
Ngay sau đó, khí thế cuồng bạo ập tới chỗ Mã Siêu.
Vào giây phút này, Mã Siêu chỉ thấy như có ngọn núi lớn đè lên vai, khiến anh ta ngạt thở, cơ thể như sắp nổ tung.
Đúng lúc này, Lệ Trần khoát tay, phóng lĩnh vực ma đạo ra, bảo vệ Mã Siêu trong lĩnh vực ma đạo của mình, lúc này Mã Siêu mới thấy áp lực trên người mình biến mất.
Thanh Phong nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Ông đừng tưởng tôi không biết, ông đã đột phá Thiên Cảnh một khoảng thời gian, chúng tôi còn chưa dẫn ông tới Thủ Hộ Minh để chịu phạt, ông cũng dám phóng lĩnh vực ma đạo với tôi à”.
Lệ Trần lạnh lùng nói: “Tôi cũng không thấy đệ tử của tôi nói sai chuyện gì, các ông là cao thủ của Thủ Hộ Minh, chẳng lẽ không nên bảo vệ cao thủ thế tục à? Không ngờ bây giờ, để lôi kéo một cao thủ chỉ có linh hồn, các ông lại bất chấp cả việc đối phương có cướp cơ thể của người khác không”.
“Ông đang dạy tôi cách làm việc à?”
Thanh Phong lạnh lùng chất vấn.
Trong lúc nhất thời, sức mạnh lĩnh vực mạnh mẽ bao phủ lấy Lệ Trần.
Sắc mặt Lệ Trần tái mét, dù sao lão cũng chỉ mới bước vào Thiên Cảnh, còn Thanh Phong đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ rồi.
Tuy họ chỉ chênh nhau một cảnh giới nhỏ, nhưng đã đến Thiên Cảnh, cảnh giới nhỏ nào cũng vô cùng lớn.
Lĩnh vực ma đạo của Lệ Trần cũng được phóng ra ngoài, cố gắng chống lại áp lực đến từ lĩnh vực của Thanh Phong.
Nhưng chênh lệch giữa hai người vẫn rất lớn, Lệ Trần rất khó dùng lĩnh vực ma đạo để triệt tiêu lĩnh vực của Thanh Phong, cơ thể lão phải chịu áp lực khổng lồ.
Dù vậy, lão vẫn không chịu lùi bước, chắn trước mặt Mã Siêu.
“Sư phụ!”
Mắt Mã Siêu đỏ ngầu, anh ta nhìn chằm chằm vào Thanh Phong bằng ánh mắt đầy căm hận.
“Thủ Hộ Minh ức hiếp cao thủ thế tục như thế, quá đáng rồi đấy nhỉ?”
Đúng lúc này, một giọng nói bỗng vang lên không đúng lúc.
Đỗ Bá bước ra, lạnh lùng nhìn Thanh Phong.
Hành động của Đỗ Bá khiến mọi người vô cùng chấn động.
Phải biết rằng Thanh Phong là cao thủ của Thủ Hộ Minh, Đỗ Bá còn chưa đột phá Thiên Cảnh, chẳng lẽ không sợ Thanh Phong giết lão ta à?
“Quá đáng á?”
Thanh Phong cười khẩy, áp lực càng mạnh mẽ hơn bùng nổ từ người lão ta, bao phủ Đỗ Bá.
Điều khiến người ta khiếp sợ chính là chẳng những lão phóng sức mạnh lĩnh vực ra trấn áp Lệ Trần, mà còn phóng khí thế mạnh mẽ để trấn áp Đỗ Bá.
Đỗ Bá chỉ thấy như có một ngọn núi lớn đè lên người mình, lão ta dốc hết sức để chống lại áp lực từ Thanh Phong.
“Các người quá đáng rồi đấy?”
Một giọng nói tức giận khác bỗng vang lên, Hồng Ma cũng bước lên trước, đứng cạnh Đỗ Bá.
“Thủ Hộ Minh quá đáng rồi!”
Ảnh Ma cũng bước tới bên còn lại của Đỗ Bá, cùng chịu áp lực từ Thanh Phong với Đỗ Bá.
“Các người quá đáng rồi!”
“Cao thủ của Thủ Hộ Minh khinh người quá đáng!”
...
Trong lúc nhất thời, cao thủ Ma Tông đều thi nhau bước lên, ai cũng vô cùng tức giận.
Tuy họ đang phải chịu áp lực khổng lồ, nhưng không ai e ngại, đều tức giận nhìn chằm chằm vào Thanh Phong bằng đôi mắt đỏ ngầu.
Thanh Phong vốn định giết gà dọa khỉ, nhưng không ngờ cao thủ Ma Tông đều đứng dậy, nói Thủ Hộ Minh quá đáng.
Nếu chỉ giết một người thì còn dễ nói, nhưng có nhiều người như thế, nếu giết thật thì sẽ khiến danh tiếng của Thủ Hộ Minh bị tổn hại nặng nề.
“Thanh Phong, đừng quên lời dặn của minh chủ!”
Lúc này, một cao thủ Thủ Hộ Minh chợt nói.
Nghe thấy thế, Thanh Phong mới thu hồi áp lực đang giáng lên đám người Đỗ Bá.
Thanh Phong nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Tôi khuyên các người đừng nên xen vào chuyện của người khác thì hơn, bằng không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
Lão ta nói rồi lại nhìn về phía Lệ Trần, híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Tôi nhớ ông rồi! Khuyên ông một câu, sau khi tới giới Cổ Võ, nên khiêm tốn vào, tránh cho rước họa vào thân đấy”.
Uy hiếp!
Uy hiếp trắng trợn!
Sao Lệ Trần lại không nhận ra sự đe dọa trong lời nói của Thanh Phong chứ, lão thản nhiên nói: “Chuyện này cũng không phiền ông lo, tôi sẽ sống rất thoải mái!”
Không ai nhường ai!
Tuy Thanh Phong rất muốn giết Lệ Trần luôn, nhưng cũng biết hôm nay tới thế tục để làm gì.
Lão ta không quan tâm tới Lệ Trần nữa, mà nhìn về phía Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Chẳng biết tiền bối Ma Thần nghĩ sao rồi?”
Dương Thanh ngạo nghễ nói: “Về bảo với minh chủ của các cậu, tôi không hề có thiện cảm với việc gia nhập Thủ Hộ Minh, nếu vẫn muốn Thủ Hộ Minh tồn tại thì tốt nhất đừng trêu vào tôi, bằng không, tôi không ngại tiêu diệt Thủ Hộ Minh tận gốc”.
Nghe thấy thế, cao thủ của Thủ Hộ Minh đều vô cùng tức giận.
Thanh Phong híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Tức là tiền bối từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh à?”
“Cút!”
Dương Thanh tức giận quát, không hề nể mặt Thanh Phong.
Với tư cách Ma Thần, nói với Thanh Phong nhiều như thế đã là nể mặt Thủ Hộ Minh lắm rồi.
“Đã vậy thì đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
Thanh Phong lạnh lùng nói.
Sau khi lão ta dứt lời, sáu cao thủ của Thủ Hộ Minh bước lên, bao vây Dương Thanh.
Thanh Phong nói tiếp: “Minh chủ còn nói, nếu tiền bối Ma Thần từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh, vậy thì đành phải khiến linh hồn của tiền bối hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này”.